古诗词

放言

陆游

酒熟固可喜,酒尽亦陶然。jiǔ shú gù kě xǐ,jiǔ jǐn yì táo rán。
有客则剧谈,无客枕书眠。yǒu kè zé jù tán,wú kè zhěn shū mián。
饥啜羹不糁,闲玩琴无弦。jī chuài gēng bù sǎn,xián wán qín wú xián。
摘嗅砌下花,掬弄涧底泉。zhāi xiù qì xià huā,jū nòng jiàn dǐ quán。
啄木抱蠹蘖,搏黍鸣桑颠。zhuó mù bào dù niè,bó shǔ míng sāng diān。
欣然为一笑,世故何足捐。xīn rán wèi yī xiào,shì gù hé zú juān。
无人骂郑虔,亦无嘲孝先。wú rén mà zhèng qián,yì wú cháo xiào xiān。
回顾三角童,吾与汝忘年。huí gù sān jiǎo tóng,wú yǔ rǔ wàng nián。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

发箧得故人书有感

陆游

衰鬓星星换旧青,世间万事但堪惊。shuāi bìn xīng xīng huàn jiù qīng,shì jiān wàn shì dàn kān jīng。
晨炊欲熟客未觉,夜漏渐残人尚行。chén chuī yù shú kè wèi jué,yè lòu jiàn cán rén shàng xíng。
花发且为无事饮,诗成非复不平鸣。huā fā qiě wèi wú shì yǐn,shī chéng fēi fù bù píng míng。
京华朋旧凋零尽,忽见缄题似隔生。jīng huá péng jiù diāo líng jǐn,hū jiàn jiān tí shì gé shēng。

秋光

陆游

年年最爱秋光好,病起逢秋合赋诗。nián nián zuì ài qiū guāng hǎo,bìng qǐ féng qiū hé fù shī。
丛菊渐黄人醉后,孤灯初暗雨来时。cóng jú jiàn huáng rén zuì hòu,gū dēng chū àn yǔ lái shí。
旧书细读犹多味,老态相寻似有期。jiù shū xì dú yóu duō wèi,lǎo tài xiāng xún shì yǒu qī。
早信为农胜觅禄,一生虚作虎头痴。zǎo xìn wèi nóng shèng mì lù,yī shēng xū zuò hǔ tóu chī。

幽居二首

陆游

白发萧萧仅到肩,一枝藤杖日翩跹。bái fā xiāo xiāo jǐn dào jiān,yī zhī téng zhàng rì piān xiān。
草苫墙北栖鸡屋,泥补桥西放鸭船。cǎo shān qiáng běi qī jī wū,ní bǔ qiáo xī fàng yā chuán。
心似枯葵空向日,身如病栎孰知年。xīn shì kū kuí kōng xiàng rì,shēn rú bìng lì shú zhī nián。
放怀却有翛然处,不养金丹不学禅。fàng huái què yǒu xiāo rán chù,bù yǎng jīn dān bù xué chán。

幽居二首

陆游

面面秋山拥翠屏,天留三亩著云扃。miàn miàn qiū shān yōng cuì píng,tiān liú sān mǔ zhù yún jiōng。
迎霜南阜枫林赤,饱雨西村菜甲青。yíng shuāng nán fù fēng lín chì,bǎo yǔ xī cūn cài jiǎ qīng。
散策人惊衰后健,浩歌自觉醉中醒。sàn cè rén jīng shuāi hòu jiàn,hào gē zì jué zuì zhōng xǐng。
凌烟冠剑应无尔,布帽裙襦老管宁。líng yān guān jiàn yīng wú ěr,bù mào qún rú lǎo guǎn níng。

故山四首

陆游

功名莫苦怨天悭,一棹归来到死闲。gōng míng mò kǔ yuàn tiān qiān,yī zhào guī lái dào sǐ xián。
傍水无家无好竹,卷帘是处是青山。bàng shuǐ wú jiā wú hǎo zhú,juǎn lián shì chù shì qīng shān。
满篮箭竹瑶簪白,压担棱梅鹤顶殷。mǎn lán jiàn zhú yáo zān bái,yā dān léng méi hè dǐng yīn。
野兴尽时尤可乐,小江烟雨趁潮还。yě xīng jǐn shí yóu kě lè,xiǎo jiāng yān yǔ chèn cháo hái。

故山四首

陆游

禹祠行乐盛年年,绣毂争先罨画船。yǔ cí xíng lè shèng nián nián,xiù gǔ zhēng xiān yǎn huà chuán。
十里烟波明月夜,万人歌吹早莺天。shí lǐ yān bō míng yuè yè,wàn rén gē chuī zǎo yīng tiān。
花如上苑常成市,酒似新丰不直钱。huā rú shàng yuàn cháng chéng shì,jiǔ shì xīn fēng bù zhí qián。
老子未须悲白发,黄公垆下且闲眠。lǎo zi wèi xū bēi bái fā,huáng gōng lú xià qiě xián mián。

故山四首

陆游

老尉鸿飞隐市门,千年犹有旧巢痕。lǎo wèi hóng fēi yǐn shì mén,qiān nián yóu yǒu jiù cháo hén。
陆生于此寓棋局,曾丈时来开酒樽。lù shēng yú cǐ yù qí jú,céng zhàng shí lái kāi jiǔ zūn。
渺渺帆樯遥见海,冥冥蒲苇不知村。miǎo miǎo fān qiáng yáo jiàn hǎi,míng míng pú wěi bù zhī cūn。
数僧也复投诗社,零落今无一二存。shù sēng yě fù tóu shī shè,líng luò jīn wú yī èr cún。

故山四首

陆游

落涧泉奔舞玉虹,护丹松老卧苍龙。luò jiàn quán bēn wǔ yù hóng,hù dān sōng lǎo wò cāng lóng。
霜柑篱角寒初熟,野碓云边夜自舂。shuāng gān lí jiǎo hán chū shú,yě duì yún biān yè zì chōng。
挈榼人沽村市酒,打包僧趁寺楼钟。qiè kē rén gū cūn shì jiǔ,dǎ bāo sēng chèn sì lóu zhōng。
幽寻自是年来懒,枉道山灵不见容。yōu xún zì shì nián lái lǎn,wǎng dào shān líng bù jiàn róng。

秋晚弊庐小葺一室过冬欣然有作

陆游

放翁毕竟合躬耕,剩喜东归乐太平。fàng wēng bì jìng hé gōng gēng,shèng xǐ dōng guī lè tài píng。
碧瓦新霜寒尚薄,明窗嫩日雨初晴。bì wǎ xīn shuāng hán shàng báo,míng chuāng nèn rì yǔ chū qíng。
素琴寻得无弦曲,野饷烹成不糁羹。sù qín xún dé wú xián qū,yě xiǎng pēng chéng bù sǎn gēng。
更说市朝痴太绝,一湖秋水濯尘缨。gèng shuō shì cháo chī tài jué,yī hú qiū shuǐ zhuó chén yīng。

小室晚酌

陆游

病不禁寒怯早霜,东斋随事具杯觞。bìng bù jìn hán qiè zǎo shuāng,dōng zhāi suí shì jù bēi shāng。
清时宽大何妨醉,白首龙钟未减狂。qīng shí kuān dà hé fáng zuì,bái shǒu lóng zhōng wèi jiǎn kuáng。
枝叶扶檠山果熟,盐醯调适野蔬香。zhī yè fú qíng shān guǒ shú,yán xī diào shì yě shū xiāng。
兴阑径觅华胥路,枕藉图书满一床。xīng lán jìng mì huá xū lù,zhěn jí tú shū mǎn yī chuáng。

冬晚山房书事二首

陆游

山泽何妨老太平,巉巉骨相本来清。shān zé hé fáng lǎo tài píng,chán chán gǔ xiāng běn lái qīng。
月明满地看梅影,露下隔溪闻鹤声。yuè míng mǎn dì kàn méi yǐng,lù xià gé xī wén hè shēng。
未辨药苗逢客问,欲酬琴价约僧评。wèi biàn yào miáo féng kè wèn,yù chóu qín jià yuē sēng píng。
胡奴仁祖今俱绝,且学湘累拾菊英。hú nú rén zǔ jīn jù jué,qiě xué xiāng lèi shí jú yīng。

冬晚山房书事二首

陆游

屏迹山村病日增,乌皮几稳得闲凭。píng jì shān cūn bìng rì zēng,wū pí jǐ wěn dé xián píng。
冻云傍水封梅萼,嫩日烘窗释砚冰。dòng yún bàng shuǐ fēng méi è,nèn rì hōng chuāng shì yàn bīng。
岁尽光阴饶衮衮,身闲醉梦且腾腾。suì jǐn guāng yīn ráo gǔn gǔn,shēn xián zuì mèng qiě téng téng。
蛮童采药归来晚,客至从嗔唤不应。mán tóng cǎi yào guī lái wǎn,kè zhì cóng chēn huàn bù yīng。

村居日饮酒对梅花醉则拥纸衾熟睡甚自适也

陆游

江村岁晚掩柴荆,地僻久无车马声。jiāng cūn suì wǎn yǎn chái jīng,dì pì jiǔ wú chē mǎ shēng。
孤寂惟寻曲道士,一寒仍赖楮先生。gū jì wéi xún qū dào shì,yī hán réng lài chǔ xiān shēng。
榨头珠滴愁先破,帐底春回梦易成。zhà tóu zhū dī chóu xiān pò,zhàng dǐ chūn huí mèng yì chéng。
莫笑衰翁杀风景,小瓶梅蕊解卿卿。mò xiào shuāi wēng shā fēng jǐng,xiǎo píng méi ruǐ jiě qīng qīng。

题湖边旗亭

陆游

春色初回杜若洲,佳人又典鹔鹴裘。chūn sè chū huí dù ruò zhōu,jiā rén yòu diǎn sù shuāng qiú。
八千里外狂渔父,五百年前旧酒楼。bā qiān lǐ wài kuáng yú fù,wǔ bǎi nián qián jiù jiǔ lóu。
渡口远山颦翠黛,天边新月挂琼钩。dù kǒu yuǎn shān pín cuì dài,tiān biān xīn yuè guà qióng gōu。
回头笑向红尘说,也有闲愁到此不。huí tóu xiào xiàng hóng chén shuō,yě yǒu xián chóu dào cǐ bù。

喜事

陆游

武夷老子雪垂肩,喜事何曾减少年。wǔ yí lǎo zi xuě chuí jiān,xǐ shì hé céng jiǎn shǎo nián。
鹦鹉螺深翻细浪,辟邪炉暖起微烟。yīng wǔ luó shēn fān xì làng,pì xié lú nuǎn qǐ wēi yān。
幽花滴露沾纱帽,乱絮凭风扑画船。yōu huā dī lù zhān shā mào,luàn xù píng fēng pū huà chuán。
虎豹九关君勿叹,未妨一笑住壶天。hǔ bào jiǔ guān jūn wù tàn,wèi fáng yī xiào zhù hú tiān。