古诗词

题望海亭亭在卧龙绝顶

陆游

瑞龙千丈何蜿蜒,苍鳞翠鬣翔江边。ruì lóng qiān zhàng hé wān yán,cāng lín cuì liè xiáng jiāng biān。
路逢镜湖乃下驻,玩珠不去知何年。lù féng jìng hú nǎi xià zhù,wán zhū bù qù zhī hé nián。
七州元帅拥画戟,全家终日楼居仙。qī zhōu yuán shuài yōng huà jǐ,quán jiā zhōng rì lóu jū xiān。
霜笳一曲入银汉,碧瓦万叠浮岚烟。shuāng jiā yī qū rù yín hàn,bì wǎ wàn dié fú lán yān。
其间望海最杰观,疏豁坐占蓬莱先。qí jiān wàng hǎi zuì jié guān,shū huō zuò zhàn péng lái xiān。
风云变化几席上,蛟鼍出没阑干前。fēng yún biàn huà jǐ xí shàng,jiāo tuó chū méi lán gàn qián。
手扪心房倚北斗,眼中万象俱森然。shǒu mén xīn fáng yǐ běi dòu,yǎn zhōng wàn xiàng jù sēn rán。
尚书唤客共领略,远坊十里闻管弦。shàng shū huàn kè gòng lǐng lüè,yuǎn fāng shí lǐ wén guǎn xián。
从容赋诗出妙思,超绝欲拍微之肩。cóng róng fù shī chū miào sī,chāo jué yù pāi wēi zhī jiān。
坐中有客垂九十,追逐无路空自怜。zuò zhōng yǒu kè chuí jiǔ shí,zhuī zhú wú lù kōng zì lián。
夜阑客散公归院,笙歌隐隐在半天。yè lán kè sàn gōng guī yuàn,shēng gē yǐn yǐn zài bàn tiān。
向来老客今何处,菱唱三更起钓船。xiàng lái lǎo kè jīn hé chù,líng chàng sān gèng qǐ diào chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

癸丑正月二日二首

陆游

菊丛抽绿满枯荄,绕舍梅花已遍开。jú cóng chōu lǜ mǎn kū gāi,rào shě méi huā yǐ biàn kāi。
须信今春春事早,江乡开岁有奔雷。xū xìn jīn chūn chūn shì zǎo,jiāng xiāng kāi suì yǒu bēn léi。

枕上闻禽声

陆游

屏掩轻寒酒半消,断香残梦两无憀。píng yǎn qīng hán jiǔ bàn xiāo,duàn xiāng cán mèng liǎng wú liáo。
开年春意遽如许,破晓一声婆饼焦。kāi nián chūn yì jù rú xǔ,pò xiǎo yī shēng pó bǐng jiāo。

红梅二首

陆游

苎萝山下越溪女,戏作长安时世妆。zhù luó shān xià yuè xī nǚ,xì zuò zhǎng ān shí shì zhuāng。
白白朱朱虽小异,断知不是百花香。bái bái zhū zhū suī xiǎo yì,duàn zhī bù shì bǎi huā xiāng。

红梅二首

陆游

雪里溪头已占春,小园又试晚妆新。xuě lǐ xī tóu yǐ zhàn chūn,xiǎo yuán yòu shì wǎn zhuāng xīn。
放翁老去风情在,恼得梅花醉似人。fàng wēng lǎo qù fēng qíng zài,nǎo dé méi huā zuì shì rén。

缃梅三首

陆游

疏影横斜事已非,小园日暮锁芳菲。shū yǐng héng xié shì yǐ fēi,xiǎo yuán rì mù suǒ fāng fēi。
素绡应怯东风思,故著重重浅色衣。sù xiāo yīng qiè dōng fēng sī,gù zhù zhòng zhòng qiǎn sè yī。

缃梅三首

陆游

香似海沈黄似酒,不禁风雪最迟开。xiāng shì hǎi shěn huáng shì jiǔ,bù jìn fēng xuě zuì chí kāi。
放翁欲作梅花谱,蜡屐支筇日日来。fàng wēng yù zuò méi huā pǔ,là jī zhī qióng rì rì lái。

缃梅三首

陆游

红梅眼看风吹尽,更有缃梅亦已无。hóng méi yǎn kàn fēng chuī jǐn,gèng yǒu xiāng méi yì yǐ wú。
天与色香天自爱,不教一点上蜂须。tiān yǔ sè xiāng tiān zì ài,bù jiào yī diǎn shàng fēng xū。

醉吟三首

陆游

少日沉迷汗简青,如今毁誉两冥冥。shǎo rì chén mí hàn jiǎn qīng,rú jīn huǐ yù liǎng míng míng。
书生弄笔如何信,只合花前醉不醒。shū shēng nòng bǐ rú hé xìn,zhǐ hé huā qián zuì bù xǐng。

醉吟三首

陆游

驱使难凭赤丁子,传呼底用苍头儿。qū shǐ nán píng chì dīng zi,chuán hū dǐ yòng cāng tóu ér。
世间如梦身如寄,春去花空欲泥谁。shì jiān rú mèng shēn rú jì,chūn qù huā kōng yù ní shuí。

醉吟三首

陆游

牵经引礼人谁听,是古非今世共憎。qiān jīng yǐn lǐ rén shuí tīng,shì gǔ fēi jīn shì gòng zēng。
何似对花倾绿酒,自歌一曲醉腾腾。hé shì duì huā qīng lǜ jiǔ,zì gē yī qū zuì téng téng。

春社四首

陆游

桑眼初开麦正青,勃姑声里雨冥冥。sāng yǎn chū kāi mài zhèng qīng,bó gū shēng lǐ yǔ míng míng。
今朝有喜君知否,到处人家醉不醒。jīn cháo yǒu xǐ jūn zhī fǒu,dào chù rén jiā zuì bù xǐng。

春社四首

陆游

社肉如林社酒浓,乡邻罗拜祝年丰。shè ròu rú lín shè jiǔ nóng,xiāng lín luó bài zhù nián fēng。
太平气象吾能说,尽在鼕鼕社鼓中。tài píng qì xiàng wú néng shuō,jǐn zài dōng dōng shè gǔ zhōng。

春社四首

陆游

柴门西畔枕陂塘,社雨新添一尺强。chái mén xī pàn zhěn bēi táng,shè yǔ xīn tiān yī chǐ qiáng。
台省诸公方衮衮,故应分喜到耕桑。tái shěng zhū gōng fāng gǔn gǔn,gù yīng fēn xǐ dào gēng sāng。

春社四首

陆游

太平处处是优场,社日儿童喜欲狂。tài píng chù chù shì yōu chǎng,shè rì ér tóng xǐ yù kuáng。
且看参军唤苍鹘,京都新禁舞斋郎。qiě kàn cān jūn huàn cāng gǔ,jīng dōu xīn jìn wǔ zhāi láng。

山园遣兴

陆游

输逋告籴走比邻,恤患分灾累故人。shū bū gào dí zǒu bǐ lín,xù huàn fēn zāi lèi gù rén。
安得此身无一事,林中数笋过残春。ān dé cǐ shēn wú yī shì,lín zhōng shù sǔn guò cán chūn。