古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

明日复作一首自解

陆游

霜寒衣絮薄,日暮爨烟微。shuāng hán yī xù báo,rì mù cuàn yān wēi。
冀北马空老,辽东鹤幸归。jì běi mǎ kōng lǎo,liáo dōng hè xìng guī。
飘零旧交少,衰疾壮心违。piāo líng jiù jiāo shǎo,shuāi jí zhuàng xīn wéi。
每顾儿童笑,吾贫未解围。měi gù ér tóng xiào,wú pín wèi jiě wéi。

舍南杂兴三首

陆游

淅淅暮风生,晖晖残月明。xī xī mù fēng shēng,huī huī cán yuè míng。
开门喜闲望,扶杖得徐行。kāi mén xǐ xián wàng,fú zhàng dé xú xíng。
霜薄树多绿,泉流沟有声。shuāng báo shù duō lǜ,quán liú gōu yǒu shēng。
儿童殊可念,画地作棋枰。ér tóng shū kě niàn,huà dì zuò qí píng。

舍南杂兴三首

陆游

莎径依山曲,柴扉并水开。shā jìng yī shān qū,chái fēi bìng shuǐ kāi。
不因行药出,即为觅诗来。bù yīn xíng yào chū,jí wèi mì shī lái。
戒婢挑蔬甲,催儿斸芋魁。jiè bì tiāo shū jiǎ,cuī ér zhǔ yù kuí。
随宜也能饱,漂母未须哀。suí yí yě néng bǎo,piāo mǔ wèi xū āi。

舍南杂兴三首

陆游

麻菽连枝熟,柴荆尽日关。má shū lián zhī shú,chái jīng jǐn rì guān。
临池惊鹭起,倚柱待云还。lín chí jīng lù qǐ,yǐ zhù dài yún hái。
倦憩石腰鼓,行携铜博山。juàn qì shí yāo gǔ,xíng xié tóng bó shān。
老人无定意,所到即开颜。lǎo rén wú dìng yì,suǒ dào jí kāi yán。

自诒二首

陆游

足蹇须人惯,颜衰著黡多。zú jiǎn xū rén guàn,yán shuāi zhù yǎn duō。
饭迟惟静卧,酒至亦高歌。fàn chí wéi jìng wò,jiǔ zhì yì gāo gē。
蝗死繁蔬甲,霜清长药窠。huáng sǐ fán shū jiǎ,shuāng qīng zhǎng yào kē。
经旬邻父病,且喜复来过。jīng xún lín fù bìng,qiě xǐ fù lái guò。

自诒二首

陆游

莫笑幽栖僻,谋生亦未疏。mò xiào yōu qī pì,móu shēng yì wèi shū。
残囷具薄粥,半俸补残书。cán qūn jù báo zhōu,bàn fèng bǔ cán shū。
均节贫无患,安恬疾可除。jūn jié pín wú huàn,ān tián jí kě chú。
虽云苦寒近,随手蓄薪樗。suī yún kǔ hán jìn,suí shǒu xù xīn chū。

风霜

陆游

天上风霜惨,人间日月遒。tiān shàng fēng shuāng cǎn,rén jiān rì yuè qiú。
江湖南北雁,原野雨晴鸠。jiāng hú nán běi yàn,yuán yě yǔ qíng jiū。
莽苍新阡陌,凋零旧辈流。mǎng cāng xīn qiān mò,diāo líng jiù bèi liú。
惟应赤藤杖,伴我送悠悠。wéi yīng chì téng zhàng,bàn wǒ sòng yōu yōu。

幽兴

陆游

池水车初满,荆篱补已成。chí shuǐ chē chū mǎn,jīng lí bǔ yǐ chéng。
身闲诗简淡,心静梦和平。shēn xián shī jiǎn dàn,xīn jìng mèng hé píng。
雁后寒鸦至,枫先桕叶赪。yàn hòu hán yā zhì,fēng xiān jiù yè chēng。
居然足幽兴,未叹岁峥嵘。jū rán zú yōu xīng,wèi tàn suì zhēng róng。

舟中

陆游

捩柁柯桥北,维舟草市西。liè duò kē qiáo běi,wéi zhōu cǎo shì xī。
月添霜气峭,天带斗杓低。yuè tiān shuāng qì qiào,tiān dài dòu biāo dī。
浦冻无鱼跃,林深有鹤栖。pǔ dòng wú yú yuè,lín shēn yǒu hè qī。
不嫌村酒恶,也复醉如泥。bù xián cūn jiǔ è,yě fù zuì rú ní。

得赵昌甫寄予及子遹诗

陆游

去国双蓬鬓,还山一鹿车。qù guó shuāng péng bìn,hái shān yī lù chē。
壮惭稽古浅,老悔养生疏。zhuàng cán jī gǔ qiǎn,lǎo huǐ yǎng shēng shū。
俗态慵开眼,高吟独起予。sú tài yōng kāi yǎn,gāo yín dú qǐ yǔ。
青灯对余子,并为问何如。qīng dēng duì yú zi,bìng wèi wèn hé rú。

袖手

陆游

袖手地炉傍,身闲日自长。xiù shǒu dì lú bàng,shēn xián rì zì zhǎng。
窗明蠹简字,帘约篆盘香。chuāng míng dù jiǎn zì,lián yuē zhuàn pán xiāng。
道士传琴谱,山僧送药方。dào shì chuán qín pǔ,shān sēng sòng yào fāng。
自然尘事远,不用濯沧浪。zì rán chén shì yuǎn,bù yòng zhuó cāng làng。

食野味包子戏作

陆游

珍饷贫居少,寒云万里宽。zhēn xiǎng pín jū shǎo,hán yún wàn lǐ kuān。
叠双初中鹄,牢九已登盘。dié shuāng chū zhōng gǔ,láo jiǔ yǐ dēng pán。
放箸摩便腹,呼童破小团。fàng zhù mó biàn fù,hū tóng pò xiǎo tuán。
犹胜瀼西老,菜把仰园官。yóu shèng ráng xī lǎo,cài bǎ yǎng yuán guān。

饭后自嘲

陆游

岁熟家弥困,天寒酒阙倾。suì shú jiā mí kùn,tiān hán jiǔ quē qīng。
仅能炊稻饭,敢望糁藜羹。jǐn néng chuī dào fàn,gǎn wàng sǎn lí gēng。
一榻解腰卧,四廊摩腹行。yī tà jiě yāo wò,sì láng mó fù xíng。
诗人要疏瘦,此日愧膨脝。shī rén yào shū shòu,cǐ rì kuì péng hēng。

小室

陆游

地褊焚香室,窗昏酿雪天。dì biǎn fén xiāng shì,chuāng hūn niàng xuě tiān。
烂炊二龠饭,侧枕一肱眠。làn chuī èr yuè fàn,cè zhěn yī gōng mián。
身似婴儿日,家如太古年。shēn shì yīng ér rì,jiā rú tài gǔ nián。
狸奴不执鼠,同我爱青毡。lí nú bù zhí shǔ,tóng wǒ ài qīng zhān。

老景

陆游

老死知无日,天公偶见宽。lǎo sǐ zhī wú rì,tiān gōng ǒu jiàn kuān。
疾行逾百步,健啖每三餐。jí xíng yú bǎi bù,jiàn dàn měi sān cān。
身瘦短裁褐,发稀低作冠。shēn shòu duǎn cái hè,fā xī dī zuò guān。
年来更小黠,不据伏波鞍。nián lái gèng xiǎo xiá,bù jù fú bō ān。