古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

出城至吕公亭按视修堤

陆游

翠霭横山澹日升,孤亭聊借曲栏凭。cuì ǎi héng shān dàn rì shēng,gū tíng liáo jiè qū lán píng。
霜威渐重江初缩,农事方休役可兴。shuāng wēi jiàn zhòng jiāng chū suō,nóng shì fāng xiū yì kě xīng。
重阜护城高历历,千夫在野筑登登。zhòng fù hù chéng gāo lì lì,qiān fū zài yě zhù dēng dēng。
寓公仅踵前人迹,伐石西山恨未能。yù gōng jǐn zhǒng qián rén jì,fá shí xī shān hèn wèi néng。

登楼

陆游

从来好境遍人间,无奈劳生自欠闲。cóng lái hǎo jìng biàn rén jiān,wú nài láo shēng zì qiàn xián。
江近时时吹白雨,楼高面面看青山。jiāng jìn shí shí chuī bái yǔ,lóu gāo miàn miàn kàn qīng shān。
歌声哀怨传三峡,行色凄凉带百蛮。gē shēng āi yuàn chuán sān xiá,xíng sè qī liáng dài bǎi mán。
流落爱君心未已,梦魂犹缀紫宸班。liú luò ài jūn xīn wèi yǐ,mèng hún yóu zhuì zǐ chén bān。

连日扶病领客殆不能支枕上怀故山偶成

陆游

已强迂疏假印章,更扶衰病主杯觞。yǐ qiáng yū shū jiǎ yìn zhāng,gèng fú shuāi bìng zhǔ bēi shāng。
功名已判初心负,豪侠都无故态狂。gōng míng yǐ pàn chū xīn fù,háo xiá dōu wú gù tài kuáng。
静觉此身犹外物,懒思与世永相忘。jìng jué cǐ shēn yóu wài wù,lǎn sī yǔ shì yǒng xiāng wàng。
清泉白石生来事,曲几明窗味最长。qīng quán bái shí shēng lái shì,qū jǐ míng chuāng wèi zuì zhǎng。

下元日五更诣天庆观宝林寺

陆游

朝罢琳宫谒宝坊,强扶衰疾具簪裳。cháo bà lín gōng yè bǎo fāng,qiáng fú shuāi jí jù zān shang。
拥裘假寐篮舆稳,夹道吹烟桦炬香。yōng qiú jiǎ mèi lán yú wěn,jiā dào chuī yān huà jù xiāng。
楼外晓星犹磊落,山头初日已苍凉。lóu wài xiǎo xīng yóu lěi luò,shān tóu chū rì yǐ cāng liáng。
鸣驺应有高人笑,五斗驱君早夜忙。míng zōu yīng yǒu gāo rén xiào,wǔ dòu qū jūn zǎo yè máng。

梅花四首

陆游

老厌纷纷渐鲜欢,爱花聊复客江干。lǎo yàn fēn fēn jiàn xiān huān,ài huā liáo fù kè jiāng gàn。
月中欲与人争瘦,雪后偷凭笛诉寒。yuè zhōng yù yǔ rén zhēng shòu,xuě hòu tōu píng dí sù hán。
野艇幽寻惊岁晚,纱巾乱插醉更阑。yě tǐng yōu xún jīng suì wǎn,shā jīn luàn chā zuì gèng lán。
尤怜心事凄凉甚,结子青青亦带酸。yóu lián xīn shì qī liáng shén,jié zi qīng qīng yì dài suān。

梅花四首

陆游

月地云阶暗断肠,知心谁解赏孤芳。yuè dì yún jiē àn duàn cháng,zhī xīn shuí jiě shǎng gū fāng。
相逢只怪影亦好,归去始惊身染香。xiāng féng zhǐ guài yǐng yì hǎo,guī qù shǐ jīng shēn rǎn xiāng。
渡口耐寒窥净绿,桥边凝怨立昏黄。dù kǒu nài hán kuī jìng lǜ,qiáo biān níng yuàn lì hūn huáng。
与卿俱是江南客,剩欲尊前说故乡。yǔ qīng jù shì jiāng nán kè,shèng yù zūn qián shuō gù xiāng。

梅花四首

陆游

玄冥行令肃冰霜,墙角疏梅特地芳。xuán míng xíng lìng sù bīng shuāng,qiáng jiǎo shū méi tè dì fāng。
屑玉定烦修月户,堆金难买破天荒。xiè yù dìng fán xiū yuè hù,duī jīn nán mǎi pò tiān huāng。
了知一气环无尽,坐笑千林冻欲僵。le zhī yī qì huán wú jǐn,zuò xiào qiān lín dòng yù jiāng。
力量世间谁得似,挽回岁律放春阳。lì liàng shì jiān shuí dé shì,wǎn huí suì lǜ fàng chūn yáng。

梅花四首

陆游

折得名花伴此翁,诗情恰在醉魂中。zhé dé míng huā bàn cǐ wēng,shī qíng qià zài zuì hún zhōng。
高标不合尘凡有,尤物真穷造化功。gāo biāo bù hé chén fán yǒu,yóu wù zhēn qióng zào huà gōng。
雾雨更知仙骨别,铅丹那悟色尘空。wù yǔ gèng zhī xiān gǔ bié,qiān dān nà wù sè chén kōng。
前身姑射疑君是,问道端须顺下风。qián shēn gū shè yí jūn shì,wèn dào duān xū shùn xià fēng。

西园

陆游

半掩朱门藓径斜,翠屏绣谷忽谽谺。bàn yǎn zhū mén xiǎn jìng xié,cuì píng xiù gǔ hū hān xiā。
高高下下天成景,密密疏疏自在花。gāo gāo xià xià tiān chéng jǐng,mì mì shū shū zì zài huā。
江近夕阳迎宿鹭,林昏残角促归鸦。jiāng jìn xī yáng yíng sù lù,lín hūn cán jiǎo cù guī yā。
吾舟已系津南岸,唤客犹能一笑哗。wú zhōu yǐ xì jīn nán àn,huàn kè yóu néng yī xiào huā。

晓坐

陆游

低枕孤衾夜气存,披衣起坐默忘言。dī zhěn gū qīn yè qì cún,pī yī qǐ zuò mò wàng yán。
瓶花力尽无风堕,炉火灰深到晓温。píng huā lì jǐn wú fēng duò,lú huǒ huī shēn dào xiǎo wēn。
空橐时时闻鼠啮,小窗一一送鸦翻。kōng tuó shí shí wén shǔ niè,xiǎo chuāng yī yī sòng yā fān。
悠然忽记幽居日,下榻先开水际门。yōu rán hū jì yōu jū rì,xià tà xiān kāi shuǐ jì mén。

十一月八日夜灯下对梅花独酌累日劳甚颇自慰也

陆游

奔走人间无已时,夜窗喜对出尘姿。bēn zǒu rén jiān wú yǐ shí,yè chuāng xǐ duì chū chén zī。
移灯看影怜渠瘦,掩户留香笑我痴。yí dēng kàn yǐng lián qú shòu,yǎn hù liú xiāng xiào wǒ chī。
冷艳照杯欺曲蘖,孤标逼砚结冰澌。lěng yàn zhào bēi qī qū niè,gū biāo bī yàn jié bīng sī。
本来难入繁华社,莫向春风怨不知。běn lái nán rù fán huá shè,mò xiàng chūn fēng yuàn bù zhī。

累日倦甚不能觞客睡起戏作

陆游

粉闇红蔫樽俎薄,不如止酒得安眠。fěn àn hóng niān zūn zǔ báo,bù rú zhǐ jiǔ dé ān mián。
无心已破浮生梦,有力聊轻造化权。wú xīn yǐ pò fú shēng mèng,yǒu lì liáo qīng zào huà quán。
脱发满梳真老矣,断香萦几故翛然。tuō fā mǎn shū zhēn lǎo yǐ,duàn xiāng yíng jǐ gù xiāo rán。
晚知古佛中边语,正合蒙庄内外篇。wǎn zhī gǔ fú zhōng biān yǔ,zhèng hé méng zhuāng nèi wài piān。

冬日

陆游

幸是元无了事痴,偷闲聊复学儿嬉。xìng shì yuán wú le shì chī,tōu xián liáo fù xué ér xī。
午窗弄笔临唐帖,夜几研朱勘楚词。wǔ chuāng nòng bǐ lín táng tiē,yè jǐ yán zhū kān chǔ cí。
山暖已无梅可折,江清犹有蟹堪持。shān nuǎn yǐ wú méi kě zhé,jiāng qīng yóu yǒu xiè kān chí。
旧交乖隔音尘断,安得歌呼共一卮。jiù jiāo guāi gé yīn chén duàn,ān dé gē hū gòng yī zhī。

雨中睡起

陆游

磔磔寒禽无定栖,纤纤小雨欲成泥。zhé zhé hán qín wú dìng qī,xiān xiān xiǎo yǔ yù chéng ní。
松鸣汤鼎茶初熟,雪积炉灰火渐低。sōng míng tāng dǐng chá chū shú,xuě jī lú huī huǒ jiàn dī。
一气推移均野马,百年蒙覆等醯鸡。yī qì tuī yí jūn yě mǎ,bǎi nián méng fù děng xī jī。
青山黄叶兰亭路,忆唤邻翁共架犁。qīng shān huáng yè lán tíng lù,yì huàn lín wēng gòng jià lí。

十二月初一日得梅一枝绝奇戏作长句今年于是四赋此花矣

陆游

高标已压万花群,尚恐娇春习气存。gāo biāo yǐ yā wàn huā qún,shàng kǒng jiāo chūn xí qì cún。
月兔捣霜供换骨,湘娥鼓瑟为招魂。yuè tù dǎo shuāng gōng huàn gǔ,xiāng é gǔ sè wèi zhāo hún。
孤城小驿初飞雪,断角残钟半掩门。gū chéng xiǎo yì chū fēi xuě,duàn jiǎo cán zhōng bàn yǎn mén。
尽意端相终有恨,夜寒皴玉倩谁温。jǐn yì duān xiāng zhōng yǒu hèn,yè hán cūn yù qiàn shuí wēn。