古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

野意

陆游

小东门外曳筇枝,白葛乌纱自一奇。xiǎo dōng mén wài yè qióng zhī,bái gé wū shā zì yī qí。
闲客逍遥无吏责,茂阴清润胜花时。xián kè xiāo yáo wú lì zé,mào yīn qīng rùn shèng huā shí。
茶经每向僧窗读,菰米仍于野艇炊。chá jīng měi xiàng sēng chuāng dú,gū mǐ réng yú yě tǐng chuī。
便觉眼边归路近,镜湖禹庙见参差。biàn jué yǎn biān guī lù jìn,jìng hú yǔ miào jiàn cān chà。

过野人家有感

陆游

纵辔江皋送夕晖,谁家井臼映荆扉。zòng pèi jiāng gāo sòng xī huī,shuí jiā jǐng jiù yìng jīng fēi。
隔篱犬吠窥人过,满箔蚕饥待叶归。gé lí quǎn fèi kuī rén guò,mǎn bó cán jī dài yè guī。
世态十年看烂熟,家山万里梦依稀。shì tài shí nián kàn làn shú,jiā shān wàn lǐ mèng yī xī。
躬耕本是英雄事,老死南阳未必非。gōng gēng běn shì yīng xióng shì,lǎo sǐ nán yáng wèi bì fēi。

幽居晚兴

陆游

借锄斸药喜微香,汲井浇花趁晚凉。jiè chú zhǔ yào xǐ wēi xiāng,jí jǐng jiāo huā chèn wǎn liáng。
胸次何曾横一物,尊前尚欲笑千场。xiōng cì hé céng héng yī wù,zūn qián shàng yù xiào qiān chǎng。
锦江秋雨芙蓉老,笠泽春风杜若芳。jǐn jiāng qiū yǔ fú róng lǎo,lì zé chūn fēng dù ruò fāng。
归去自佳留亦乐,梦中何处是吾乡。guī qù zì jiā liú yì lè,mèng zhōng hé chù shì wú xiāng。

饭保福

陆游

筛雨云低未放晴,闭门作病忆闲行。shāi yǔ yún dī wèi fàng qíng,bì mén zuò bìng yì xián xíng。
摄衣丈室参耆宿,曳杖长廊唤弟兄。shè yī zhàng shì cān qí sù,yè zhàng zhǎng láng huàn dì xiōng。
饱饭即知吾事了,免官初觉此身轻。bǎo fàn jí zhī wú shì le,miǎn guān chū jué cǐ shēn qīng。
归来更欲夸妻子,学煮云堂芋糁羹。guī lái gèng yù kuā qī zi,xué zhǔ yún táng yù sǎn gēng。

闲中偶题二首

陆游

楚泽巴山岁岁忙,今年睡足向禅房。chǔ zé bā shān suì suì máng,jīn nián shuì zú xiàng chán fáng。
只知闲味如茶永,不放羁愁似草长。zhǐ zhī xián wèi rú chá yǒng,bù fàng jī chóu shì cǎo zhǎng。
架上汉书那复看,床头周易亦相忘。jià shàng hàn shū nà fù kàn,chuáng tóu zhōu yì yì xiāng wàng。
客来拈起清谈麈,且破西窗半篆香。kè lái niān qǐ qīng tán zhǔ,qiě pò xī chuāng bàn zhuàn xiāng。

闲中偶题二首

陆游

久矣云衢敛羽翰,退飞更觉一枝安。jiǔ yǐ yún qú liǎn yǔ hàn,tuì fēi gèng jué yī zhī ān。
七千里外新闲客,十五年前旧史官。qī qiān lǐ wài xīn xián kè,shí wǔ nián qián jiù shǐ guān。
花底清歌春载酒,江边明月夜投竿。huā dǐ qīng gē chūn zài jiǔ,jiāng biān míng yuè yè tóu gān。
痴顽直为多更事,莫怪胸怀抵死宽。chī wán zhí wèi duō gèng shì,mò guài xiōng huái dǐ sǐ kuān。

病起书怀

陆游

病骨支离纱帽宽,孤臣万里客江干。bìng gǔ zhī lí shā mào kuān,gū chén wàn lǐ kè jiāng gàn。
位卑未敢忘忧国,事定犹须待阖棺。wèi bēi wèi gǎn wàng yōu guó,shì dìng yóu xū dài hé guān。
天地神灵扶庙社,京华父老望和銮。tiān dì shén líng fú miào shè,jīng huá fù lǎo wàng hé luán。
出师一表通今古,夜半挑灯更细看。chū shī yī biǎo tōng jīn gǔ,yè bàn tiāo dēng gèng xì kàn。

病起书怀二首

陆游

酒酣看剑凛生风,身是天涯一秃翁。jiǔ hān kàn jiàn lǐn shēng fēng,shēn shì tiān yá yī tū wēng。
扪虱剧谈空自许,闻鸡浩叹与谁同。mén shī jù tán kōng zì xǔ,wén jī hào tàn yǔ shuí tóng。
玉关岁晚无来使,沙苑春生有去鸿。yù guān suì wǎn wú lái shǐ,shā yuàn chūn shēng yǒu qù hóng。
人寿定非金石永,可令虚死蜀山中。rén shòu dìng fēi jīn shí yǒng,kě lìng xū sǐ shǔ shān zhōng。

躬耕

陆游

莫笑躬耕老蜀山,也胜菜把仰园官。mò xiào gōng gēng lǎo shǔ shān,yě shèng cài bǎ yǎng yuán guān。
唤回痴梦尘机息,空尽闲愁酒地宽。huàn huí chī mèng chén jī xī,kōng jǐn xián chóu jiǔ dì kuān。
无复短衣随李广,但思微雨过苏端。wú fù duǎn yī suí lǐ guǎng,dàn sī wēi yǔ guò sū duān。
十年世事茫如海,输与闲人静处看。shí nián shì shì máng rú hǎi,shū yǔ xián rén jìng chù kàn。

晚兴

陆游

老病愁趋画戟门,天教高卧浣花村。lǎo bìng chóu qū huà jǐ mén,tiān jiào gāo wò huàn huā cūn。
山林独往杂屠钓,世界皆空谁怨恩。shān lín dú wǎng zá tú diào,shì jiè jiē kōng shuí yuàn ēn。
千卷蠹书忘岁月,一尊浊酒信乾坤。qiān juǎn dù shū wàng suì yuè,yī zūn zhuó jiǔ xìn qián kūn。
兴来倚杖清江上,断角疏钟正敛昏。xīng lái yǐ zhàng qīng jiāng shàng,duàn jiǎo shū zhōng zhèng liǎn hūn。

合江夜宴归马上作

陆游

零露中宵湿绿苔,江郊纵饮亦荒哉。líng lù zhōng xiāo shī lǜ tái,jiāng jiāo zòng yǐn yì huāng zāi。
引杯快似黄河泻,落笔声如白雨来。yǐn bēi kuài shì huáng hé xiè,luò bǐ shēng rú bái yǔ lái。
纤指醉听筝柱促,长檠时看烛花摧。xiān zhǐ zuì tīng zhēng zhù cù,zhǎng qíng shí kàn zhú huā cuī。
头颅自揣应虚死,马上长歌寄此哀。tóu lú zì chuāi yīng xū sǐ,mǎ shàng zhǎng gē jì cǐ āi。

斋居书事

陆游

慵养金丹换鬓须,微霜正要称清癯。yōng yǎng jīn dān huàn bìn xū,wēi shuāng zhèng yào chēng qīng qú。
平生风露充蝉腹,到处云山寄鹤躯。píng shēng fēng lù chōng chán fù,dào chù yún shān jì hè qū。
道室焚香勤守白,虚窗点易静研朱。dào shì fén xiāng qín shǒu bái,xū chuāng diǎn yì jìng yán zhū。
自知世事难谐偶,不待幽人夜见呼。zì zhī shì shì nán xié ǒu,bù dài yōu rén yè jiàn hū。

客自凤州来言岐雍间事怅然有感

陆游

表里山河古帝京,逆胡数尽固当平。biǎo lǐ shān hé gǔ dì jīng,nì hú shù jǐn gù dāng píng。
千门未报甘泉火,万耦方观渭上耕。qiān mén wèi bào gān quán huǒ,wàn ǒu fāng guān wèi shàng gēng。
前日已传天狗堕,今年宁许佛狸生。qián rì yǐ chuán tiān gǒu duò,jīn nián níng xǔ fú lí shēng。
会须一洗儒酸态,猎罢南山夜下营。huì xū yī xǐ rú suān tài,liè bà nán shān yè xià yíng。

席上作

陆游

绿波画桨浣花船,清簟疏帘角黍筵。lǜ bō huà jiǎng huàn huā chuán,qīng diàn shū lián jiǎo shǔ yán。
一幅葛巾林下客,百壶春酒饮中仙。yī fú gé jīn lín xià kè,bǎi hú chūn jiǔ yǐn zhōng xiān。
散怀丝管繁华地,寄傲江湖浩荡天。sàn huái sī guǎn fán huá dì,jì ào jiāng hú hào dàng tiān。
浮世升沉何足计,丹成碧落珥貂蝉。fú shì shēng chén hé zú jì,dān chéng bì luò ěr diāo chán。

水亭偶题

陆游

凉榭闲拈玉笛吹,十年疏放负明时。liáng xiè xián niān yù dí chuī,shí nián shū fàng fù míng shí。
沟中木断谁曾问,空里蓬征自不知。gōu zhōng mù duàn shuí céng wèn,kōng lǐ péng zhēng zì bù zhī。
金井梧桐生昼寂,绿池蘋藻弄风漪。jīn jǐng wú tóng shēng zhòu jì,lǜ chí píng zǎo nòng fēng yī。
人生行乐从来事,此理何须更细推。rén shēng xíng lè cóng lái shì,cǐ lǐ hé xū gèng xì tuī。