古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

曝书偶见旧稿有感

陆游

日满晴轩理蠹鱼,壮游回首一欷歔。rì mǎn qíng xuān lǐ dù yú,zhuàng yóu huí shǒu yī xī xū。
凄凉王粲从军作,零落相如谏猎书。qī liáng wáng càn cóng jūn zuò,líng luò xiāng rú jiàn liè shū。
歌吹恍思登北固,弓刀谁记渡南沮。gē chuī huǎng sī dēng běi gù,gōng dāo shuí jì dù nán jǔ。
虎头本欠功名相,归老林间计未疏。hǔ tóu běn qiàn gōng míng xiāng,guī lǎo lín jiān jì wèi shū。

得所亲广州书

陆游

音信连年恨不闻,书来细读却消魂。yīn xìn lián nián hèn bù wén,shū lái xì dú què xiāo hún。
人稀野店山魈语,路僻蛮村荔子繁。rén xī yě diàn shān xiāo yǔ,lù pì mán cūn lì zi fán。
毒草自摇春寂寂,瘴云不动昼昏昏。dú cǎo zì yáo chūn jì jì,zhàng yún bù dòng zhòu hūn hūn。
此生相见应无日,且置清愁近一樽。cǐ shēng xiāng jiàn yīng wú rì,qiě zhì qīng chóu jìn yī zūn。

幽居戏咏

陆游

清泉绕屋竹连墙,回首微官意已忘。qīng quán rào wū zhú lián qiáng,huí shǒu wēi guān yì yǐ wàng。
小瓮带泥收洛笋,细鳞穿柳买河鲂。xiǎo wèng dài ní shōu luò sǔn,xì lín chuān liǔ mǎi hé fáng。
黄旗万里无侯骨,红烛千钟有酒肠。huáng qí wàn lǐ wú hóu gǔ,hóng zhú qiān zhōng yǒu jiǔ cháng。
欲起九原谁可友,兰亭修禊晋诸王。yù qǐ jiǔ yuán shuí kě yǒu,lán tíng xiū xì jìn zhū wáng。

幽事

陆游

萧然四壁野人家,幽事还堪对客夸。xiāo rán sì bì yě rén jiā,yōu shì hái kān duì kè kuā。
快日明窗闲试墨,寒泉古鼎自煎茶。kuài rì míng chuāng xián shì mò,hán quán gǔ dǐng zì jiān chá。
桐凋无复吟风叶,蘋老犹残泣露花。tóng diāo wú fù yín fēng yè,píng lǎo yóu cán qì lù huā。
万里封侯真已矣,只将高枕作生涯。wàn lǐ fēng hóu zhēn yǐ yǐ,zhǐ jiāng gāo zhěn zuò shēng yá。

西路口山店

陆游

日薄霜清十月天,马蹄声里送流年。rì báo shuāng qīng shí yuè tiān,mǎ tí shēng lǐ sòng liú nián。
店当古路三叉处,山似孤云两角边。diàn dāng gǔ lù sān chā chù,shān shì gū yún liǎng jiǎo biān。
淹泊自悲穷不醒,衰残更着病相缠。yān pō zì bēi qióng bù xǐng,shuāi cán gèng zhe bìng xiāng chán。
榆关瀚海知何在,目送飞鸿入暮烟。yú guān hàn hǎi zhī hé zài,mù sòng fēi hóng rù mù yān。

野饮

陆游

青山千载老英雄,浊酒三杯失阨穷。qīng shān qiān zài lǎo yīng xióng,zhuó jiǔ sān bēi shī è qióng。
访古颓垣荒堑里,觅交屠狗卖浆中。fǎng gǔ tuí yuán huāng qiàn lǐ,mì jiāo tú gǒu mài jiāng zhōng。
平堤渐放春芜绿,细浪遥翻夕照红。píng dī jiàn fàng chūn wú lǜ,xì làng yáo fān xī zhào hóng。
已把残年付天地,骑牛吹笛伴村童。yǐ bǎ cán nián fù tiān dì,qí niú chuī dí bàn cūn tóng。

樊江观梅

陆游

莫笑山翁老据鞍,探梅今夕到江干。mò xiào shān wēng lǎo jù ān,tàn méi jīn xī dào jiāng gàn。
半滩流水浸残月,一夜清霜催晓寒。bàn tān liú shuǐ jìn cán yuè,yī yè qīng shuāng cuī xiǎo hán。
倚醉更教重秉烛,怕寒元自怯凭栏。yǐ zuì gèng jiào zhòng bǐng zhú,pà hán yuán zì qiè píng lán。
谁知携客芳华日,曾费缠头锦百端。shuí zhī xié kè fāng huá rì,céng fèi chán tóu jǐn bǎi duān。

山亭观梅

陆游

与梅岁岁有幽期,忘却如今两鬓丝。yǔ méi suì suì yǒu yōu qī,wàng què rú jīn liǎng bìn sī。
乘淡月时和雪看,斸苍苔地带花移。chéng dàn yuè shí hé xuě kàn,zhǔ cāng tái dì dài huā yí。
先春瘦损应多恨,静夜香来更一奇。xiān chūn shòu sǔn yīng duō hèn,jìng yè xiāng lái gèng yī qí。
醉倒栏边君勿笑,明朝红萼缀空枝。zuì dào lán biān jūn wù xiào,míng cháo hóng è zhuì kōng zhī。

射的山观梅二首

陆游

射的山前雨垫巾,篱边初见一枝新。shè de shān qián yǔ diàn jīn,lí biān chū jiàn yī zhī xīn。
照溪尽洗骄春意,倚竹真成绝代人。zhào xī jǐn xǐ jiāo chūn yì,yǐ zhú zhēn chéng jué dài rén。
餐玉元知非火食,化衣应笑走京尘。cān yù yuán zhī fēi huǒ shí,huà yī yīng xiào zǒu jīng chén。
即今画史无名手,试把清诗当写真。jí jīn huà shǐ wú míng shǒu,shì bǎ qīng shī dāng xiě zhēn。

射的山观梅二首

陆游

凌厉冰霜节愈坚,人间乃有此癯仙。líng lì bīng shuāng jié yù jiān,rén jiān nǎi yǒu cǐ qú xiān。
坐收国士无双价,独立东皇太一前。zuò shōu guó shì wú shuāng jià,dú lì dōng huáng tài yī qián。
此去幽寻应尽日,向来别恨动经年。cǐ qù yōu xún yīng jǐn rì,xiàng lái bié hèn dòng jīng nián。
花中竟是谁流辈,欲许芳兰恐未然。huā zhōng jìng shì shuí liú bèi,yù xǔ fāng lán kǒng wèi rán。

别梅

陆游

竹篱数掩傍鱼矶,万点梅花掠地飞。zhú lí shù yǎn bàng yú jī,wàn diǎn méi huā lüè dì fēi。
正喜巡檐来索笑,已悲临水送将归。zhèng xǐ xún yán lái suǒ xiào,yǐ bēi lín shuǐ sòng jiāng guī。
影横月处愁空绝,子满枝时事更非。yǐng héng yuè chù chóu kōng jué,zi mǎn zhī shí shì gèng fēi。
自古情钟在吾辈,尊前莫怪泪沾衣。zì gǔ qíng zhōng zài wú bèi,zūn qián mò guài lèi zhān yī。

忆梅

陆游

护惜常愁满树开,况无一片在苍苔。hù xī cháng chóu mǎn shù kāi,kuàng wú yī piàn zài cāng tái。
眼高懒为凡花醉,肠断惊闻暮角哀。yǎn gāo lǎn wèi fán huā zuì,cháng duàn jīng wén mù jiǎo āi。
写向素绡时拂拭,移来幽圃自栽培。xiě xiàng sù xiāo shí fú shì,yí lái yōu pǔ zì zāi péi。
论心竟是明年事,输与酴醾在酒杯。lùn xīn jìng shì míng nián shì,shū yǔ tú mí zài jiǔ bēi。

乙巳早春

陆游

故故啼莺傍曲廊,飞飞戏蝶度横塘。gù gù tí yīng bàng qū láng,fēi fēi xì dié dù héng táng。
病来对酒心虽怯,老去逢花眼尚狂。bìng lái duì jiǔ xīn suī qiè,lǎo qù féng huā yǎn shàng kuáng。
床拥琴书供枕籍,帘通风月索平章。chuáng yōng qín shū gōng zhěn jí,lián tōng fēng yuè suǒ píng zhāng。
一丘一壑从来事,起就功名未苦忙。yī qiū yī hè cóng lái shì,qǐ jiù gōng míng wèi kǔ máng。

南?遇大风雨

陆游

叹息谁如造物雄,故将意气压衰翁。tàn xī shuí rú zào wù xióng,gù jiāng yì qì yā shuāi wēng。
千群铁马云屯野,百尺金蛇电掣空。qiān qún tiě mǎ yún tún yě,bǎi chǐ jīn shé diàn chè kōng。
身羡渔蓑鸣急雨,心怜鸦阵困狂风。shēn xiàn yú suō míng jí yǔ,xīn lián yā zhèn kùn kuáng fēng。
世间变态谁能测,归路斜阳十里红。shì jiān biàn tài shuí néng cè,guī lù xié yáng shí lǐ hóng。

春晚至山中因访陈道人

陆游

一春衰病集残骸,太息流尘覆酒杯。yī chūn shuāi bìng jí cán hái,tài xī liú chén fù jiǔ bēi。
僧钵始知莼菜老,佛瓶初见杏花开。sēng bō shǐ zhī chún cài lǎo,fú píng chū jiàn xìng huā kāi。
蘋溪小雨成幽讨,松院斜阳又独来。píng xī xiǎo yǔ chéng yōu tǎo,sōng yuàn xié yáng yòu dú lái。
不为爱闲从野叟,年来万事学低摧。bù wèi ài xián cóng yě sǒu,nián lái wàn shì xué dī cuī。