古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

官居戏咏三首

陆游

城头闲倚一枝藤,病起清羸不自胜。chéng tóu xián yǐ yī zhī téng,bìng qǐ qīng léi bù zì shèng。
衙鼓有期催晚坐,绦铃无赖唤晨兴。yá gǔ yǒu qī cuī wǎn zuò,tāo líng wú lài huàn chén xīng。
爱书习气嗟犹在,寡过工夫愧未能。ài shū xí qì jiē yóu zài,guǎ guò gōng fū kuì wèi néng。
寂寞已无台省梦,诸公衮衮自飞腾。jì mò yǐ wú tái shěng mèng,zhū gōng gǔn gǔn zì fēi téng。

早自乌龙庙归

陆游

残漏声中听曳铃,翩翩吹帽出郊坰。cán lòu shēng zhōng tīng yè líng,piān piān chuī mào chū jiāo jiōng。
雨馀涧落双虹白,云合山馀一发青。yǔ yú jiàn luò shuāng hóng bái,yún hé shān yú yī fā qīng。
铁马蹴冰悲昨梦,朱颜辞镜感颓龄。tiě mǎ cù bīng bēi zuó mèng,zhū yán cí jìng gǎn tuí líng。
归来独对空斋冷,鸟迹苍苔自满庭。guī lái dú duì kōng zhāi lěng,niǎo jì cāng tái zì mǎn tíng。

新秋

陆游

打窗落叶报秋期,病叟颓然两鬓丝。dǎ chuāng luò yè bào qiū qī,bìng sǒu tuí rán liǎng bìn sī。
纵酒已无年少梦,读书仍负夜凉时。zòng jiǔ yǐ wú nián shǎo mèng,dú shū réng fù yè liáng shí。
问囚损气嗟谁念,学道刳心恐已迟。wèn qiú sǔn qì jiē shuí niàn,xué dào kū xīn kǒng yǐ chí。
买鹤清溪归计足,寄声先遣故人知。mǎi hè qīng xī guī jì zú,jì shēng xiān qiǎn gù rén zhī。

休日行郡圃

陆游

南山如黛照朱扉,地接官居到亦稀。nán shān rú dài zhào zhū fēi,dì jiē guān jū dào yì xī。
寒蝶徘徊掠衰草,孤花闲淡弄斜晖。hán dié pái huái lüè shuāi cǎo,gū huā xián dàn nòng xié huī。
荒城歌舞难娱客,休日文书且解围。huāng chéng gē wǔ nán yú kè,xiū rì wén shū qiě jiě wéi。
犹胜去年穷巷底,卧闻砧杵念秋衣。yóu shèng qù nián qióng xiàng dǐ,wò wén zhēn chǔ niàn qiū yī。

登北榭

陆游

绕城山作翠涛倾,底事文书日有程。rào chéng shān zuò cuì tāo qīng,dǐ shì wén shū rì yǒu chéng。
无溷我为挥吏散,独登楼去看云生。wú hùn wǒ wèi huī lì sàn,dú dēng lóu qù kàn yún shēng。
香浮鼻观煎茶熟,喜动眉间炼句成。xiāng fú bí guān jiān chá shú,xǐ dòng méi jiān liàn jù chéng。
莫笑衰翁淡生活,它年犹得配玄英。mò xiào shuāi wēng dàn shēng huó,tā nián yóu dé pèi xuán yīng。

小酌

陆游

帘外桐疏见露蝉,一壶聊醉嫩寒天。lián wài tóng shū jiàn lù chán,yī hú liáo zuì nèn hán tiān。
团脐磊落吴江蟹,缩项轮囷汉水鳊。tuán qí lěi luò wú jiāng xiè,suō xiàng lún qūn hàn shuǐ biān。
投老宦游真漫尔,平生怀抱固超然。tóu lǎo huàn yóu zhēn màn ěr,píng shēng huái bào gù chāo rán。
文书缚急何由耐,会向长安市上眠。wén shū fù jí hé yóu nài,huì xiàng zhǎng ān shì shàng mián。

焚香作墨沈决讼吏皆退立一丈外戏作此诗

陆游

客鬓新添几缕丝,山城且付一官痴。kè bìn xīn tiān jǐ lǚ sī,shān chéng qiě fù yī guān chī。
空蒙碧霭笼香岫,霮䨴玄云起墨池。kōng méng bì ǎi lóng xiāng xiù,dàn duì xuán yún qǐ mò chí。
判牒不妨闲作草,坐衙聊得细哦诗。pàn dié bù fáng xián zuò cǎo,zuò yá liáo dé xì ó shī。
吏民莫怪秋来健,渐近南山射虎时。lì mín mò guài qiū lái jiàn,jiàn jìn nán shān shè hǔ shí。

斋中闲咏

陆游

风号万物作涛声,云截千峰似几平。fēng hào wàn wù zuò tāo shēng,yún jié qiān fēng shì jǐ píng。
多病支离仍老境,暮秋萧瑟更山城。duō bìng zhī lí réng lǎo jìng,mù qiū xiāo sè gèng shān chéng。
燕觞久罢尘痕积,庭讼全稀藓晕生。yàn shāng jiǔ bà chén hén jī,tíng sòng quán xī xiǎn yūn shēng。
莫道斋中日无事,焚香扫地又诗成。mò dào zhāi zhōng rì wú shì,fén xiāng sǎo dì yòu shī chéng。

秋夜闻雨

陆游

香断灯昏小幌深,不堪病里值秋霖。xiāng duàn dēng hūn xiǎo huǎng shēn,bù kān bìng lǐ zhí qiū lín。
惊回万里关河梦,滴碎孤臣犬马心。jīng huí wàn lǐ guān hé mèng,dī suì gū chén quǎn mǎ xīn。
清似钓船闻急濑,悲于静院听繁砧。qīng shì diào chuán wén jí lài,bēi yú jìng yuàn tīng fán zhēn。
玉峰老去情怀恶,稳受千茎雪鬓侵。yù fēng lǎo qù qíng huái è,wěn shòu qiān jīng xuě bìn qīn。

自咏

陆游

钝似窗间十月蝇,淡如世外一孤僧。dùn shì chuāng jiān shí yuè yíng,dàn rú shì wài yī gū sēng。
心劳抚字虽亡补,笔判虚空却粗能。xīn láo fǔ zì suī wáng bǔ,bǐ pàn xū kōng què cū néng。
厌见文书衔客袖,但思蔬水曲吾肱。yàn jiàn wén shū xián kè xiù,dàn sī shū shuǐ qū wú gōng。
何时却宿云门寺,静听霜钟对佛灯。hé shí què sù yún mén sì,jìng tīng shuāng zhōng duì fú dēng。

不寐

陆游

闰年九月已重裘,说着功名即自羞。rùn nián jiǔ yuè yǐ zhòng qiú,shuō zhe gōng míng jí zì xiū。
病骨不禁霜气峭,高风正送雁声遒。bìng gǔ bù jìn shuāng qì qiào,gāo fēng zhèng sòng yàn shēng qiú。
半杯浊酒如欺老,一点青灯欲诉愁。bàn bēi zhuó jiǔ rú qī lǎo,yī diǎn qīng dēng yù sù chóu。
不寐裁诗真习气,输它睡足向黄州。bù mèi cái shī zhēn xí qì,shū tā shuì zú xiàng huáng zhōu。

醉中戏作

陆游

当年买酒醉新丰,豪士相期意气中。dāng nián mǎi jiǔ zuì xīn fēng,háo shì xiāng qī yì qì zhōng。
插羽军书立谈办,如山铁骑一麾空。chā yǔ jūn shū lì tán bàn,rú shān tiě qí yī huī kōng。
玉关久付清宵梦,笠泽今成白发翁。yù guān jiǔ fù qīng xiāo mèng,lì zé jīn chéng bái fā wēng。
堪笑灯前如意舞,尚将老健压诸公。kān xiào dēng qián rú yì wǔ,shàng jiāng lǎo jiàn yā zhū gōng。

安流亭俟客不至独坐成咏

陆游

忆昔西征鬓未霜,拾遗陈迹吊微茫。yì xī xī zhēng bìn wèi shuāng,shí yí chén jì diào wēi máng。
蜀江春水千帆落,禹庙空山百草香。shǔ jiāng chūn shuǐ qiān fān luò,yǔ miào kōng shān bǎi cǎo xiāng。
马影斜阳经剑阁,橹声清晓下瞿唐。mǎ yǐng xié yáng jīng jiàn gé,lǔ shēng qīng xiǎo xià qú táng。
酒徒云散无消息,水榭凭栏泪数行。jiǔ tú yún sàn wú xiāo xī,shuǐ xiè píng lán lèi shù xíng。

秋雨北榭作

陆游

秋风吹雨到江濆,小阁疏帘晓色分。qiū fēng chuī yǔ dào jiāng fén,xiǎo gé shū lián xiǎo sè fēn。
津吏报增三尺水,山僧归入万重云。jīn lì bào zēng sān chǐ shuǐ,shān sēng guī rù wàn zhòng yún。
飘零露井无桐叶,断续烟汀有雁群。piāo líng lù jǐng wú tóng yè,duàn xù yān tīng yǒu yàn qún。
了却文书早寻睡,檐声偏爱枕间闻。le què wén shū zǎo xún shuì,yán shēng piān ài zhěn jiān wén。

次韵王给事见寄

陆游

大手方司一世文,癯儒何敢望馀尘。dà shǒu fāng sī yī shì wén,qú rú hé gǎn wàng yú chén。
谁知天上黄扉贵,肯记江边白发新。shuí zhī tiān shàng huáng fēi guì,kěn jì jiāng biān bái fā xīn。
末路愈穷诗有祟,旧书浑忘笔无神。mò lù yù qióng shī yǒu suì,jiù shū hún wàng bǐ wú shén。
床头周易尊中酒,犹赖渠侬不负人。chuáng tóu zhōu yì zūn zhōng jiǔ,yóu lài qú nóng bù fù rén。