古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

初冬

陆游

已罢弹冠欲挂冠,一庵天遣养衰残。yǐ bà dàn guān yù guà guān,yī ān tiān qiǎn yǎng shuāi cán。
雨荒园菊枝枝瘦,霜染江枫叶叶丹。yǔ huāng yuán jú zhī zhī shòu,shuāng rǎn jiāng fēng yè yè dān。
羹釜带鳞烹白小,蓬门和蔓系黄团。gēng fǔ dài lín pēng bái xiǎo,péng mén hé màn xì huáng tuán。
夕阳更动闲游兴,十月吴中未苦寒。xī yáng gèng dòng xián yóu xīng,shí yuè wú zhōng wèi kǔ hán。

九月二十三夜小儿方读书而油尽口占此诗示之

陆游

彻骨贫来累始轻,孤村月上正三更。chè gǔ pín lái lèi shǐ qīng,gū cūn yuè shàng zhèng sān gèng。
汝缘油尽眠差早,我亦尊空醉不成。rǔ yuán yóu jǐn mián chà zǎo,wǒ yì zūn kōng zuì bù chéng。
南陌金羁良自苦,北邙麟冢半无名。nán mò jīn jī liáng zì kǔ,běi máng lín zhǒng bàn wú míng。
书生事业期千载,得丧从来未易评。shū shēng shì yè qī qiān zài,dé sàng cóng lái wèi yì píng。

今年立冬后菊方盛开小饮

陆游

胡床移就菊花畦,饮具酸寒手自携。hú chuáng yí jiù jú huā qí,yǐn jù suān hán shǒu zì xié。
野实似丹仍似漆,村醪如蜜复如齑。yě shí shì dān réng shì qī,cūn láo rú mì fù rú jī。
传芳那解烹羊脚,破戒犹惭擘蟹脐。chuán fāng nà jiě pēng yáng jiǎo,pò jiè yóu cán bāi xiè qí。
一醉又驱黄犊出,冬晴正要饱耕犁。yī zuì yòu qū huáng dú chū,dōng qíng zhèng yào bǎo gēng lí。

睡觉闻儿子读书

陆游

梦回闻汝读书声,如听箫韶奏九成。mèng huí wén rǔ dú shū shēng,rú tīng xiāo sháo zòu jiǔ chéng。
且要沈酣向文史,未须辛苦慕功名。qiě yào shěn hān xiàng wén shǐ,wèi xū xīn kǔ mù gōng míng。
人人本性初何欠,字字微言要力行。rén rén běn xìng chū hé qiàn,zì zì wēi yán yào lì xíng。
老病自怜难预此,夜窗常负短灯檠。lǎo bìng zì lián nán yù cǐ,yè chuāng cháng fù duǎn dēng qíng。

余得木杖于秦望山中今三十年矣陇蜀万里未尝相舍戏赋长句赠之

陆游

提携到处觉身轻,楚泽秦关不计程。tí xié dào chù jué shēn qīng,chǔ zé qín guān bù jì chéng。
只道维摩无侍者,谁知上座是同行。zhǐ dào wéi mó wú shì zhě,shuí zhī shàng zuò shì tóng xíng。
青鞋白拂真相称,湘竹溪藤误得名。qīng xié bái fú zhēn xiāng chēng,xiāng zhú xī téng wù dé míng。
珍重从今常倚壁,住庵吾欲过浮生。zhēn zhòng cóng jīn cháng yǐ bì,zhù ān wú yù guò fú shēng。

步至近村

陆游

药物扶持疾渐平,布裘絮帽出柴荆。yào wù fú chí jí jiàn píng,bù qiú xù mào chū chái jīng。
荒堤经雨多牛迹,村舍无人有碓声。huāng dī jīng yǔ duō niú jì,cūn shě wú rén yǒu duì shēng。
数蝶弄香寒菊晚,万鸦回阵夕枫明。shù dié nòng xiāng hán jú wǎn,wàn yā huí zhèn xī fēng míng。
老翁随意闲成句,不似刘侯要取名。lǎo wēng suí yì xián chéng jù,bù shì liú hóu yào qǔ míng。

默坐

陆游

巧说安能敌拙修,焚香默坐一窗幽。qiǎo shuō ān néng dí zhuō xiū,fén xiāng mò zuò yī chuāng yōu。
煌煌炎火常下照,浩浩黄河方逆流。huáng huáng yán huǒ cháng xià zhào,hào hào huáng hé fāng nì liú。
气住神仙端可学,心虚造物本同游。qì zhù shén xiān duān kě xué,xīn xū zào wù běn tóng yóu。
绝知此事不相负,荆棘剪除梨栗秋。jué zhī cǐ shì bù xiāng fù,jīng jí jiǎn chú lí lì qiū。

遣兴

陆游

勋业如今莫系怀,开单日日学僧斋。xūn yè rú jīn mò xì huái,kāi dān rì rì xué sēng zhāi。
谗深只有天堪问,忧极浑无地可埋。chán shēn zhǐ yǒu tiān kān wèn,yōu jí hún wú dì kě mái。
看镜已成双白鬓,登山犹费几青鞋。kàn jìng yǐ chéng shuāng bái bìn,dēng shān yóu fèi jǐ qīng xié。
晚来诗兴谁能那,雀噪空囷叶拥阶。wǎn lái shī xīng shuí néng nà,què zào kōng qūn yè yōng jiē。

初冬扫东山之麓置数石于乔松巨竹间以眺西山甚自适也

陆游

护霜天气半晴阴,小岭苍寒藓径深。hù shuāng tiān qì bàn qíng yīn,xiǎo lǐng cāng hán xiǎn jìng shēn。
翠霭欲成孤凤舞,青松先作老龙吟。cuì ǎi yù chéng gū fèng wǔ,qīng sōng xiān zuò lǎo lóng yín。
渔歌浦口生高兴,骑吹边头负壮心。yú gē pǔ kǒu shēng gāo xīng,qí chuī biān tóu fù zhuàng xīn。
儿报东村早梅发,杖藜与汝共幽寻。ér bào dōng cūn zǎo méi fā,zhàng lí yǔ rǔ gòng yōu xún。

南堂脊记乃已三十年偶读之怅然有感

陆游

一住三山三十载,交亲渐觉眼前稀。yī zhù sān shān sān shí zài,jiāo qīn jiàn jué yǎn qián xī。
长松郁郁偃高盖,新竹森森添旧围。zhǎng sōng yù yù yǎn gāo gài,xīn zhú sēn sēn tiān jiù wéi。
沙径雨馀留鸟迹,柴门日落锁烟扉。shā jìng yǔ yú liú niǎo jì,chái mén rì luò suǒ yān fēi。
放翁正倚蒲团稳,辽海从渠万事非。fàng wēng zhèng yǐ pú tuán wěn,liáo hǎi cóng qú wàn shì fēi。

狂夫

陆游

狂夫与世本难谐,醉傲王侯亦壮哉。kuáng fū yǔ shì běn nán xié,zuì ào wáng hóu yì zhuàng zāi。
奕奕方收岩际电,酣酣已起枕间雷。yì yì fāng shōu yán jì diàn,hān hān yǐ qǐ zhěn jiān léi。
回天力在人终叹,入月星来敌自摧。huí tiān lì zài rén zhōng tàn,rù yuè xīng lái dí zì cuī。
千载鬼雄皆国士,直令穷死未须哀。qiān zài guǐ xióng jiē guó shì,zhí lìng qióng sǐ wèi xū āi。

白发

陆游

白发今年一倍增,闭门养此老无能。bái fā jīn nián yī bèi zēng,bì mén yǎng cǐ lǎo wú néng。
牛羊被野霜天晚,禾稼连云岁事登。niú yáng bèi yě shuāng tiān wǎn,hé jià lián yún suì shì dēng。
未午舂炊馀脱粟,乍寒包裹有粗缯。wèi wǔ chōng chuī yú tuō sù,zhà hán bāo guǒ yǒu cū zēng。
自怜未废诗书业,父子蓬窗共一灯。zì lián wèi fèi shī shū yè,fù zi péng chuāng gòng yī dēng。

检旧诗偶见在蜀日江渎池醉归之篇怅然有感

陆游

江渎池头烂醉归,青旗日晚插城扉。jiāng dú chí tóu làn zuì guī,qīng qí rì wǎn chā chéng fēi。
正驰玉勒冲红雨,又挟金丸伺翠衣。zhèng chí yù lēi chōng hóng yǔ,yòu xié jīn wán cì cuì yī。
老境渐侵欢意尽,旧游欲说故人稀。lǎo jìng jiàn qīn huān yì jǐn,jiù yóu yù shuō gù rén xī。
凭高三叹君知否,倦鹢无风亦退飞。píng gāo sān tàn jūn zhī fǒu,juàn yì wú fēng yì tuì fēi。

冬日观渔猎者

陆游

人闲渔猎各相从,南陌东阡处处逢。rén xián yú liè gè xiāng cóng,nán mò dōng qiān chù chù féng。
绣羽触机馀耿介,锦鳞出网尚噞喁。xiù yǔ chù jī yú gěng jiè,jǐn lín chū wǎng shàng yǎn yóng。
傍观扶杖常移日,就买还家足御冬。bàng guān fú zhàng cháng yí rì,jiù mǎi hái jiā zú yù dōng。
更待风霜都过尽,却从春野看春农。gèng dài fēng shuāng dōu guò jǐn,què cóng chūn yě kàn chūn nóng。

十一月十八日蒙恩再领冲佑邻里来贺谢以长句

陆游

绿章封事彻虚皇,黄纸除书降野堂。lǜ zhāng fēng shì chè xū huáng,huáng zhǐ chú shū jiàng yě táng。
海上春常探先到,壶中日已不胜长。hǎi shàng chūn cháng tàn xiān dào,hú zhōng rì yǐ bù shèng zhǎng。
冰衔再署仙班贵,鹤料重支玉粒香。bīng xián zài shǔ xiān bān guì,hè liào zhòng zhī yù lì xiāng。
便挂朝冠亦良易,金铜茶笼本相忘。biàn guà cháo guān yì liáng yì,jīn tóng chá lóng běn xiāng wàng。