古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

道室书事

陆游

五十馀年读道书,老来所得定何如。wǔ shí yú nián dú dào shū,lǎo lái suǒ dé dìng hé rú。
目光焰焰夜穿帐,胎发青青晨映梳。mù guāng yàn yàn yè chuān zhàng,tāi fā qīng qīng chén yìng shū。
甚畏蝮蛇宁断手,已烹熊掌敢兼鱼。shén wèi fù shé níng duàn shǒu,yǐ pēng xióng zhǎng gǎn jiān yú。
春芜二亩扶犁去,空忆高皇赐对初。chūn wú èr mǔ fú lí qù,kōng yì gāo huáng cì duì chū。

先少师宣和初有赠晁公以道诗云奴爱才如萧颖士婢知诗似郑康成晁公大爱赏今逸全篇偶读晁公文集泣而足之

陆游

仕不逢时勇退耕,闭门自号景迂生。shì bù féng shí yǒng tuì gēng,bì mén zì hào jǐng yū shēng。
远闻佳士辄心许,老见异书犹眼明。yuǎn wén jiā shì zhé xīn xǔ,lǎo jiàn yì shū yóu yǎn míng。
奴爱才如萧颖士,婢知诗似郑康成。nú ài cái rú xiāo yǐng shì,bì zhī shī shì zhèng kāng chéng。
早孤遇事偏多感,欲续残章涕已倾。zǎo gū yù shì piān duō gǎn,yù xù cán zhāng tì yǐ qīng。

春日

陆游

迟日园林尝煮酒,和风庭院㫰新丝。chí rì yuán lín cháng zhǔ jiǔ,hé fēng tíng yuàn làng xīn sī。
已过燕子穿帘后,又见鮰鱼上市时。yǐ guò yàn zi chuān lián hòu,yòu jiàn huí yú shàng shì shí。
排闷与儿联小句,破闲留客战枯棋。pái mèn yǔ ér lián xiǎo jù,pò xián liú kè zhàn kū qí。
残年自觅安排处,除却归休总不宜。cán nián zì mì ān pái chù,chú què guī xiū zǒng bù yí。

书意二首

陆游

我本三生世外人,幻躯其实强冠巾。wǒ běn sān shēng shì wài rén,huàn qū qí shí qiáng guān jīn。
稍能闭户学种菜,时亦长歌行负薪。shāo néng bì hù xué zhǒng cài,shí yì zhǎng gē xíng fù xīn。
一醉却非身外事,百年终是冢中尘。yī zuì què fēi shēn wài shì,bǎi nián zhōng shì zhǒng zhōng chén。
君知梦境无根底,莫信人言想与因。jūn zhī mèng jìng wú gēn dǐ,mò xìn rén yán xiǎng yǔ yīn。

书意二首

陆游

病眼犹堪阅世人,难将雪鬓著乌巾。bìng yǎn yóu kān yuè shì rén,nán jiāng xuě bìn zhù wū jīn。
囊中钱尽罢沽酒,涧底雨寒愁束薪。náng zhōng qián jǐn bà gū jiǔ,jiàn dǐ yǔ hán chóu shù xīn。
老子那辞徙牛屋,痴人自喜拜车尘。lǎo zi nà cí xǐ niú wū,chī rén zì xǐ bài chē chén。
穷通要是儿嬉事,懒就山僧讲宿因。qióng tōng yào shì ér xī shì,lǎn jiù shān sēng jiǎng sù yīn。

春来食不继戏作

陆游

久卧穷阎困负薪,何妨扫尽太仓陈。jiǔ wò qióng yán kùn fù xīn,hé fáng sǎo jǐn tài cāng chén。
瘦如饭颗吟诗面,饥似柴桑乞食身。shòu rú fàn kē yín shī miàn,jī shì chái sāng qǐ shí shēn。
牺象未应殊断木,江湖底处有穷鳞。xī xiàng wèi yīng shū duàn mù,jiāng hú dǐ chù yǒu qióng lín。
大冠长剑人看好,不换茅檐一幅巾。dà guān zhǎng jiàn rén kàn hǎo,bù huàn máo yán yī fú jīn。

春游

陆游

春风堤上草萋萋,草软沙平护马蹄。chūn fēng dī shàng cǎo qī qī,cǎo ruǎn shā píng hù mǎ tí。
似盖微云才障日,如丝细雨不成泥。shì gài wēi yún cái zhàng rì,rú sī xì yǔ bù chéng ní。
千秋观里逢新燕,九里山前听午鸡。qiān qiū guān lǐ féng xīn yàn,jiǔ lǐ shān qián tīng wǔ jī。
追忆旧游愁满眼,彩船曾系画桥西。zhuī yì jiù yóu chóu mǎn yǎn,cǎi chuán céng xì huà qiáo xī。

春雨三首

陆游

狼藉残花满地红,拥衾孤梦雨声中。láng jí cán huā mǎn dì hóng,yōng qīn gū mèng yǔ shēng zhōng。
人生十事九堪叹,春色三分二已空。rén shēng shí shì jiǔ kān tàn,chūn sè sān fēn èr yǐ kōng。
但有老盆倾浊酒,不辞衰鬓对青铜。dàn yǒu lǎo pén qīng zhuó jiǔ,bù cí shuāi bìn duì qīng tóng。
长贫博得身强健,久矣无心咎化工。zhǎng pín bó dé shēn qiáng jiàn,jiǔ yǐ wú xīn jiù huà gōng。

春雨三首

陆游

药炉茶灶淡生涯,听雨犹能惜物华。yào lú chá zào dàn shēng yá,tīng yǔ yóu néng xī wù huá。
蘸岸顿添三尺水,沾泥不贷一城花。zhàn àn dùn tiān sān chǐ shuǐ,zhān ní bù dài yī chéng huā。
闲摩病眼开书卷,时傍危栏弄钓车。xián mó bìng yǎn kāi shū juǎn,shí bàng wēi lán nòng diào chē。
稚子孤行八千里,喜闻炊熟可还家。zhì zi gū xíng bā qiān lǐ,xǐ wén chuī shú kě hái jiā。

春雨三首

陆游

自笑平生懒是真,闭门高枕动兼旬。zì xiào píng shēng lǎn shì zhēn,bì mén gāo zhěn dòng jiān xún。
海棠千片已随水,杜宇一声无复春。hǎi táng qiān piàn yǐ suí shuǐ,dù yǔ yī shēng wú fù chūn。
绿酒盈樽足忘老,朱樱上市正尝新。lǜ jiǔ yíng zūn zú wàng lǎo,zhū yīng shàng shì zhèng cháng xīn。
今朝雨止通溪路,又向沙头岸幅巾。jīn cháo yǔ zhǐ tōng xī lù,yòu xiàng shā tóu àn fú jīn。

三月十六日至柯桥迎子布东还二首

陆游

江国常年秋雁飞,吾儿远客寄书稀。jiāng guó cháng nián qiū yàn fēi,wú ér yuǎn kè jì shū xī。
道途一见相持泣,邻曲聚观同载归。dào tú yī jiàn xiāng chí qì,lín qū jù guān tóng zài guī。
草草杯盘更起舞,匆匆刀尺旋裁衣。cǎo cǎo bēi pán gèng qǐ wǔ,cōng cōng dāo chǐ xuán cái yī。
从今父子茅檐下,回首人间万事非。cóng jīn fù zi máo yán xià,huí shǒu rén jiān wàn shì fēi。

三月十六日至柯桥迎子布东还二首

陆游

我似伤禽带箭飞,更怜汝作雁行稀。wǒ shì shāng qín dài jiàn fēi,gèng lián rǔ zuò yàn xíng xī。
异时恐抱终身恨,此日宁知徒步归。yì shí kǒng bào zhōng shēn hèn,cǐ rì níng zhī tú bù guī。
万里外应劳远梦,三年前已挂朝衣。wàn lǐ wài yīng láo yuǎn mèng,sān nián qián yǐ guà cháo yī。
断编蠹简相从老,绝念功名亦未非。duàn biān dù jiǎn xiāng cóng lǎo,jué niàn gōng míng yì wèi fēi。

予十许岁即往来云门诸山今复与诸子来追念凄然

陆游

经行犹记髧髦初,所至浑如过故墟。jīng xíng yóu jì dàn máo chū,suǒ zhì hún rú guò gù xū。
桥废夕阳空鹤表,碑亡春草没龟趺。qiáo fèi xī yáng kōng hè biǎo,bēi wáng chūn cǎo méi guī fū。
荒郊渺渺羊牛下,丛木萧萧鸟雀呼。huāng jiāo miǎo miǎo yáng niú xià,cóng mù xiāo xiāo niǎo què hū。
可恨一衰今至此,右携筇杖左人扶。kě hèn yī shuāi jīn zhì cǐ,yòu xié qióng zhàng zuǒ rén fú。

云门道中

陆游

度岭穿林一径斜,旋篝新火试新茶。dù lǐng chuān lín yī jìng xié,xuán gōu xīn huǒ shì xīn chá。
箬包粉饵祠寒食,雨湿青鞋上若耶。ruò bāo fěn ěr cí hán shí,yǔ shī qīng xié shàng ruò yé。
石罅微泉来滴沥,溪涯老木卧槎牙。shí xià wēi quán lái dī lì,xī yá lǎo mù wò chá yá。
不须苦觅东柯谷,是处云山可寄家。bù xū kǔ mì dōng kē gǔ,shì chù yún shān kě jì jiā。

舟中作

陆游

短篷摇楫暮山昏,老怯年华易断魂。duǎn péng yáo jí mù shān hūn,lǎo qiè nián huá yì duàn hún。
夹港蒲声知小雨,隔林绩火认孤村。jiā gǎng pú shēng zhī xiǎo yǔ,gé lín jì huǒ rèn gū cūn。
奉祠累岁惭家食,谢事终身负国恩。fèng cí lèi suì cán jiā shí,xiè shì zhōng shēn fù guó ēn。
惟有愚忠穷未替,尚馀一念在元元。wéi yǒu yú zhōng qióng wèi tì,shàng yú yī niàn zài yuán yuán。