古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

送任夷仲大监

陆游

往者江淮未彻兵,丹阳邂逅识耆英。wǎng zhě jiāng huái wèi chè bīng,dān yáng xiè hòu shí qí yīng。
叩门偶缀诸公后,倒屣曾蒙一笑迎。kòu mén ǒu zhuì zhū gōng hòu,dào xǐ céng méng yī xiào yíng。
敢意痴顽成后死,相从仿佛若平生。gǎn yì chī wán chéng hòu sǐ,xiāng cóng fǎng fú ruò píng shēng。
小诗话别初何有,一段清愁伴橹声。xiǎo shī huà bié chū hé yǒu,yī duàn qīng chóu bàn lǔ shēng。

直舍独坐思成都

陆游

锦城花絮送吴船,屈指东归又几年。jǐn chéng huā xù sòng wú chuán,qū zhǐ dōng guī yòu jǐ nián。
群玉峰头身老矣,百花潭上梦依然。qún yù fēng tóu shēn lǎo yǐ,bǎi huā tán shàng mèng yī rán。
青衫尚记称狂客,白发宁知作老仙。qīng shān shàng jì chēng kuáng kè,bái fā níng zhī zuò lǎo xiān。
所恨酒肠非复昔,闲游空负杖头钱。suǒ hèn jiǔ cháng fēi fù xī,xián yóu kōng fù zhàng tóu qián。

叹老

陆游

镜里萧萧白发新,默思旧事似前身。jìng lǐ xiāo xiāo bái fā xīn,mò sī jiù shì shì qián shēn。
齿残对客豁可耻,臂弱学书肥失真。chǐ cán duì kè huō kě chǐ,bì ruò xué shū féi shī zhēn。
渐觉文辞乖律吕,岂惟议论少精神。jiàn jué wén cí guāi lǜ lǚ,qǐ wéi yì lùn shǎo jīng shén。
平生师友凋零尽,鼻垩挥斤未有人。píng shēng shī yǒu diāo líng jǐn,bí è huī jīn wèi yǒu rén。

冬晓

陆游

恩免宵兴趁晓班,养慵终觉愧吾颜。ēn miǎn xiāo xīng chèn xiǎo bān,yǎng yōng zhōng jué kuì wú yán。
浮名半世虚催老,高卧何时复得闲。fú míng bàn shì xū cuī lǎo,gāo wò hé shí fù dé xián。
两岸夕阳渔浦市,数峰寒霭沃洲山。liǎng àn xī yáng yú pǔ shì,shù fēng hán ǎi wò zhōu shān。
扁舟来往无穷乐,此事天公岂所悭。biǎn zhōu lái wǎng wú qióng lè,cǐ shì tiān gōng qǐ suǒ qiān。

有怀梁益旧游

陆游

土堠累累只复双,悠然残梦对寒缸。tǔ hòu lèi lèi zhǐ fù shuāng,yōu rán cán mèng duì hán gāng。
乱山落日葭萌驿,古渡悲风桔柏江。luàn shān luò rì jiā méng yì,gǔ dù bēi fēng jú bǎi jiāng。
虎印雪泥馀过迹,树经野火有空腔。hǔ yìn xuě ní yú guò jì,shù jīng yě huǒ yǒu kōng qiāng。
四方行役男儿事,常笑韩公赋下泷。sì fāng xíng yì nán ér shì,cháng xiào hán gōng fù xià lóng。

孤坐无聊每思江湖之适

陆游

世上元无第一筹,此身只合卧沧洲。shì shàng yuán wú dì yī chóu,cǐ shēn zhǐ hé wò cāng zhōu。
橹摇渔浦苍茫月,帆带松江浩荡秋。lǔ yáo yú pǔ cāng máng yuè,fān dài sōng jiāng hào dàng qiū。
有酒人家皆可醉,无僧山寺亦闲游。yǒu jiǔ rén jiā jiē kě zuì,wú sēng shān sì yì xián yóu。
老来阅尽荣枯事,万变惟应一笑酬。lǎo lái yuè jǐn róng kū shì,wàn biàn wéi yīng yī xiào chóu。

子聿欲暂归山阴见乃翁作恶遂不行赠以此诗

陆游

钟鸣岂复夜行时,文字相娱赖此儿。zhōng míng qǐ fù yè xíng shí,wén zì xiāng yú lài cǐ ér。
欲去复留知汝孝,未言先泣叹吾衰。yù qù fù liú zhī rǔ xiào,wèi yán xiān qì tàn wú shuāi。
两篇易象能忘老,百亩山畬可免饥。liǎng piān yì xiàng néng wàng lǎo,bǎi mǔ shān shē kě miǎn jī。
但报家僮多酿酒,一栏红药是归期。dàn bào jiā tóng duō niàng jiǔ,yī lán hóng yào shì guī qī。

武林

陆游

皇舆久驻武林宫,汴雒当时未易同。huáng yú jiǔ zhù wǔ lín gōng,biàn luò dāng shí wèi yì tóng。
广陌有风尘不起,长河无冻水常通。guǎng mò yǒu fēng chén bù qǐ,zhǎng hé wú dòng shuǐ cháng tōng。
楼台飞舞祥烟外,鼓笛喧呼明月中。lóu tái fēi wǔ xiáng yān wài,gǔ dí xuān hū míng yuè zhōng。
六十年间几来往,都人谁解记衰翁。liù shí nián jiān jǐ lái wǎng,dōu rén shuí jiě jì shuāi wēng。

立春后十二日命驾至郊外戏书触目三首

陆游

身兼老病常归卧,天半阴晴偶出游。shēn jiān lǎo bìng cháng guī wò,tiān bàn yīn qíng ǒu chū yóu。
鹦鹉碧笼当户外,秋千画柱出墙头。yīng wǔ bì lóng dāng hù wài,qiū qiān huà zhù chū qiáng tóu。
年华冉冉飞双翼,梦境悠悠寄一沤。nián huá rǎn rǎn fēi shuāng yì,mèng jìng yōu yōu jì yī ōu。
旅食都门那可久,少留应为赋春愁。lǚ shí dōu mén nà kě jiǔ,shǎo liú yīng wèi fù chūn chóu。

立春后十二日命驾至郊外戏书触目三首

陆游

宫云缥渺漏声迟,梦里华胥却自疑。gōng yún piāo miǎo lòu shēng chí,mèng lǐ huá xū què zì yí。
春浅风光先盎盎,时平节物共熙熙。chūn qiǎn fēng guāng xiān àng àng,shí píng jié wù gòng xī xī。
画帘不卷闻人语,玉勒徐行避酒旗。huà lián bù juǎn wén rén yǔ,yù lēi xú xíng bì jiǔ qí。
阅尽辈流身独健,恍如随计入都时。yuè jǐn bèi liú shēn dú jiàn,huǎng rú suí jì rù dōu shí。

立春后十二日命驾至郊外戏书触目三首

陆游

丹成不服怕升天,岂料乘风到日边。dān chéng bù fú pà shēng tiān,qǐ liào chéng fēng dào rì biān。
九陌楼台生细霭,万家弦管送流年。jiǔ mò lóu tái shēng xì ǎi,wàn jiā xián guǎn sòng liú nián。
香车宝马沿湖路,绣幕金罍出郭船。xiāng chē bǎo mǎ yán hú lù,xiù mù jīn léi chū guō chuán。
折简亦思招客醉,不堪春困又成眠。zhé jiǎn yì sī zhāo kè zuì,bù kān chūn kùn yòu chéng mián。

倦飞

陆游

倦飞何意闭樊笼,冉冉年光过眼空。juàn fēi hé yì bì fán lóng,rǎn rǎn nián guāng guò yǎn kōng。
酒尽不妨沽巷口,诗成多是在车中。jiǔ jǐn bù fáng gū xiàng kǒu,shī chéng duō shì zài chē zhōng。
曾腰白羽心犹壮,不养丹砂颊自红。céng yāo bái yǔ xīn yóu zhuàng,bù yǎng dān shā jiá zì hóng。
所叹暮年交旧尽,灯前情话与谁同。suǒ tàn mù nián jiāo jiù jǐn,dēng qián qíng huà yǔ shuí tóng。

遣兴

陆游

马迹车尘不到门,暮年万事付乾坤。mǎ jì chē chén bù dào mén,mù nián wàn shì fù qián kūn。
读书浪苦只取笑,识字虽多谁与论。dú shū làng kǔ zhǐ qǔ xiào,shí zì suī duō shuí yǔ lùn。
骨相元非金马客,梦魂空绕石帆村。gǔ xiāng yuán fēi jīn mǎ kè,mèng hún kōng rào shí fān cūn。
浊醪幸有邻翁共,莫厌从来老瓦盆。zhuó láo xìng yǒu lín wēng gòng,mò yàn cóng lái lǎo wǎ pén。

出谒晚归

陆游

万卷纵横眼欲盲,偶随尺一起柴荆。wàn juǎn zòng héng yǎn yù máng,ǒu suí chǐ yī qǐ chái jīng。
渊鱼脱水知难悔,野鹤乘车只自惊。yuān yú tuō shuǐ zhī nán huǐ,yě hè chéng chē zhǐ zì jīng。
苑路落梅轻有态,御沟流水细无声。yuàn lù luò méi qīng yǒu tài,yù gōu liú shuǐ xì wú shēng。
红尘朝暮何时了,促驾归来洗破觥。hóng chén cháo mù hé shí le,cù jià guī lái xǐ pò gōng。

书志示子聿

陆游

误上蓬山亦已叨,所悲故里隔胥涛。wù shàng péng shān yì yǐ dāo,suǒ bēi gù lǐ gé xū tāo。
还家未失屠羊业,报国元无汗马劳。hái jiā wèi shī tú yáng yè,bào guó yuán wú hàn mǎ láo。
载笔敢言宗史汉,闭门犹得读庄骚。zài bǐ gǎn yán zōng shǐ hàn,bì mén yóu dé dú zhuāng sāo。
小儿愿与翁偕隐,正恐声名未易逃。xiǎo ér yuàn yǔ wēng xié yǐn,zhèng kǒng shēng míng wèi yì táo。