古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

霜寒不能出户偶书

陆游

垂老仍多病,浓霜得快晴。chuí lǎo réng duō bìng,nóng shuāng dé kuài qíng。
犹能挼菊醉,但负探梅行。yóu néng ruá jú zuì,dàn fù tàn méi xíng。
篝火烘裘暖,油窗泼眼明。gōu huǒ hōng qiú nuǎn,yóu chuāng pō yǎn míng。
小儿殊可喜,和我读书声。xiǎo ér shū kě xǐ,hé wǒ dú shū shēng。

读老子

陆游

道德五千言,巍巍众妙门。dào dé wǔ qiān yán,wēi wēi zhòng miào mén。
管窥那见豹,指染仅尝鼋。guǎn kuī nà jiàn bào,zhǐ rǎn jǐn cháng yuán。
正尔分章句,谁欤达本源。zhèng ěr fēn zhāng jù,shuí yú dá běn yuán。
蜀庄犹不死,过我得深论。shǔ zhuāng yóu bù sǐ,guò wǒ dé shēn lùn。

大侄挽辞

陆游

束发已青袍,终身州县劳。shù fā yǐ qīng páo,zhōng shēn zhōu xiàn láo。
一官常肮脏,万里忽焄蒿。yī guān cháng āng zàng,wàn lǐ hū xūn hāo。
竟负昂霄志,空传掷印豪。jìng fù áng xiāo zhì,kōng chuán zhì yìn háo。
两疏心不遂,遗恨寄滔滔。liǎng shū xīn bù suì,yí hèn jì tāo tāo。

老叹

陆游

事与年俱往,心于世转疏。shì yǔ nián jù wǎng,xīn yú shì zhuǎn shū。
曼肤销欲尽,鬒发变无馀。màn fū xiāo yù jǐn,zhěn fā biàn wú yú。
野店通赊酒,邻翁伴荷锄。yě diàn tōng shē jiǔ,lín wēng bàn hé chú。
尚嗟馀习在,梦课吏钞书。shàng jiē yú xí zài,mèng kè lì chāo shū。

作竹篱成因把酒其间戏题四十字

陆游

今日偶暄暖,卧闻林鸟呼。jīn rì ǒu xuān nuǎn,wò wén lín niǎo hū。
虽思大白饮,未免小苍扶。suī sī dà bái yǐn,wèi miǎn xiǎo cāng fú。
柳色动篱外,梅花来座隅。liǔ sè dòng lí wài,méi huā lái zuò yú。
夕阳红满野,更复倒残壶。xī yáng hóng mǎn yě,gèng fù dào cán hú。

新裁短褐接客以代戎服或以为慢戏作

陆游

世事巧相违,残年幸许归。shì shì qiǎo xiāng wéi,cán nián xìng xǔ guī。
虽云裁兔褐,不拟出渔扉。suī yún cái tù hè,bù nǐ chū yú fēi。
拂石襟灵爽,支筇气力微。fú shí jīn líng shuǎng,zhī qióng qì lì wēi。
朝衣犹挂却,况遣著戎衣。cháo yī yóu guà què,kuàng qiǎn zhù róng yī。

冬夜

陆游

多病睡眠少,长闲怀抱清。duō bìng shuì mián shǎo,zhǎng xián huái bào qīng。
昏灯照残梦,寒漏下高城。hūn dēng zhào cán mèng,hán lòu xià gāo chéng。
落月澹将没,栖禽静复惊。luò yuè dàn jiāng méi,qī qín jìng fù jīng。
谁言冬夜永,辗转已窗明。shuí yán dōng yè yǒng,niǎn zhuǎn yǐ chuāng míng。

三山卜居三十有四年矣老身七十有五儿辈亦颇宦学未为非吉也偶作五字示诸儿

陆游

买地不占龟,心知百世宜。mǎi dì bù zhàn guī,xīn zhī bǎi shì yí。
西邻梅福隐,南望项王祠。xī lín méi fú yǐn,nán wàng xiàng wáng cí。
庵小偷僧样,陂长按古规。ān xiǎo tōu sēng yàng,bēi zhǎng àn gǔ guī。
保家无异法,一念勿萌欺。bǎo jiā wú yì fǎ,yī niàn wù méng qī。

村兴

陆游

身老交情见,孙生口数添。shēn lǎo jiāo qíng jiàn,sūn shēng kǒu shù tiān。
园丁上牛米,村婢博蚕盐。yuán dīng shàng niú mǐ,cūn bì bó cán yán。
粔籹堆盘白,餦餭出釜甜。jù nǚ duī pán bái,zhāng huáng chū fǔ tián。
闭门君勿诮,衰病正相兼。bì mén jūn wù qiào,shuāi bìng zhèng xiāng jiān。

枕上

陆游

迢递孤村夜,凄凉半篆香。tiáo dì gū cūn yè,qī liáng bàn zhuàn xiāng。
怀人悲梦短,听雨怯更长。huái rén bēi mèng duǎn,tīng yǔ qiè gèng zhǎng。
有术乾盘汞,无方扫鬓霜。yǒu shù qián pán gǒng,wú fāng sǎo bìn shuāng。
高吟拟排闷,吟罢更伥伥。gāo yín nǐ pái mèn,yín bà gèng chāng chāng。

得建业倅郑觉民书言虏乱自淮以北民苦徵调皆望王师之至

陆游

邦命中兴汉,天心大讨曹。bāng mìng zhōng xīng hàn,tiān xīn dà tǎo cáo。
风云助开泰,河渭荡腥臊。fēng yún zhù kāi tài,hé wèi dàng xīng sāo。
日避挥戈勇,山齐积甲高。rì bì huī gē yǒng,shān qí jī jiǎ gāo。
煌煌祖宗业,只在驭群豪。huáng huáng zǔ zōng yè,zhǐ zài yù qún háo。

雨夜读书

陆游

农家冬少事,无地肆吾勤。nóng jiā dōng shǎo shì,wú dì sì wú qín。
急雨生新健,陈编寄一欣。jí yǔ shēng xīn jiàn,chén biān jì yī xīn。
高风感莘渭,善治仰华勋。gāo fēng gǎn shēn wèi,shàn zhì yǎng huá xūn。
老死今朝夕,何由诵所闻。lǎo sǐ jīn cháo xī,hé yóu sòng suǒ wén。

炊饭

陆游

米分斋钵供,薪拾堕巢枝。mǐ fēn zhāi bō gōng,xīn shí duò cháo zhī。
偶尔成幽事,欣然慰午饥。ǒu ěr chéng yōu shì,xīn rán wèi wǔ jī。
炊时珠泻甑,尝处雪翻匙。chuī shí zhū xiè zèng,cháng chù xuě fān shi。
欲作明朝计,还须卖漉篱。yù zuò míng cháo jì,hái xū mài lù lí。

与子聿读经因书小诗示之

陆游

经中固多趣,我老未能忘。jīng zhōng gù duō qù,wǒ lǎo wèi néng wàng。
似获连城璧,如倾九酝觞。shì huò lián chéng bì,rú qīng jiǔ yùn shāng。
信能明孔氏,何暇傲羲皇。xìn néng míng kǒng shì,hé xiá ào xī huáng。
努力晨昏事,躬行味始长。nǔ lì chén hūn shì,gōng xíng wèi shǐ zhǎng。

幽兴

陆游

午倦便高枕,朝饥美小飧。wǔ juàn biàn gāo zhěn,cháo jī měi xiǎo sūn。
时穿幽圃屐,常掩小庵门。shí chuān yōu pǔ jī,cháng yǎn xiǎo ān mén。
溪忆鸥盟约,花迷蝶梦魂。xī yì ōu méng yuē,huā mí dié mèng hún。
馀生犹几许,万事付乾坤。yú shēng yóu jǐ xǔ,wàn shì fù qián kūn。