古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

卧病累日羸甚偶复小健戏作三首

陆游

伏枕濒九死,下床如再生。fú zhěn bīn jiǔ sǐ,xià chuáng rú zài shēng。
幸回蒿里驾,犹作越吟声。xìng huí hāo lǐ jià,yóu zuò yuè yín shēng。
拂几嗟尘积,开书觉眼明。fú jǐ jiē chén jī,kāi shū jué yǎn míng。
淖糜方自养,未敢忆南烹。nào mí fāng zì yǎng,wèi gǎn yì nán pēng。

卧病累日羸甚偶复小健戏作三首

陆游

行年当大耋,卧病涉高秋。xíng nián dāng dà dié,wò bìng shè gāo qiū。
丸药作奇验,俶装仍小留。wán yào zuò qí yàn,chù zhuāng réng xiǎo liú。
轻沤元泛泛,破屋已飕飕。qīng ōu yuán fàn fàn,pò wū yǐ sōu sōu。
尚有江湖兴,沙头问钓舟。shàng yǒu jiāng hú xīng,shā tóu wèn diào zhōu。

村兴

陆游

折花持博酒,种菜卖供家。zhé huā chí bó jiǔ,zhǒng cài mài gōng jiā。
请药人何壅,争棋客正哗。qǐng yào rén hé yōng,zhēng qí kè zhèng huā。
渔翁足踸踔,牧竖手丫叉。yú wēng zú chěn chuō,mù shù shǒu yā chā。
短景匆匆晚,横林又宿鸦。duǎn jǐng cōng cōng wǎn,héng lín yòu sù yā。

赛神

陆游

岁熟乡邻乐,辰良祭赛多。suì shú xiāng lín lè,chén liáng jì sài duō。
荒园抛鬼饭,高机置神鹅。huāng yuán pāo guǐ fàn,gāo jī zhì shén é。
人散丛祠寂,巫归醉脸酡。rén sàn cóng cí jì,wū guī zuì liǎn tuó。
饥鸦更堪笑,鸣噪下庭柯。jī yā gèng kān xiào,míng zào xià tíng kē。

小立

陆游

红树园庐晚,碧花篱落秋。hóng shù yuán lú wǎn,bì huā lí luò qiū。
荒陂船护鸭,断岸笛呼牛。huāng bēi chuán hù yā,duàn àn dí hū niú。
酒贱村村醉,山寒寺寺幽。jiǔ jiàn cūn cūn zuì,shān hán sì sì yōu。
聊须岸乌帻,小立埭西头。liáo xū àn wū zé,xiǎo lì dài xī tóu。

穷老

陆游

穷老宁须叹,吾生得已多。qióng lǎo níng xū tàn,wú shēng dé yǐ duō。
风埃弃朝帻,烟雨弄渔蓑。fēng āi qì cháo zé,yān yǔ nòng yú suō。
富屋乌爰止,闲门爵可罗。fù wū wū yuán zhǐ,xián mén jué kě luó。
人生只此是,得酒且高歌。rén shēng zhǐ cǐ shì,dé jiǔ qiě gāo gē。

微雨

陆游

晡后气殊浊,黄昏月尚明。bū hòu qì shū zhuó,huáng hūn yuè shàng míng。
忽吹微雨过,便觉小寒生。hū chuī wēi yǔ guò,biàn jué xiǎo hán shēng。
树杪雀初定,草根虫已鸣。shù miǎo què chū dìng,cǎo gēn chóng yǐ míng。
呼童取半臂,吾欲傍阶行。hū tóng qǔ bàn bì,wú yù bàng jiē xíng。

秋晚寓叹六首

陆游

荷叶枯已尽,菊花残更香。hé yè kū yǐ jǐn,jú huā cán gèng xiāng。
带酲尝野橘,和梦听啼螀。dài chéng cháng yě jú,hé mèng tīng tí jiāng。
鬓畔流年速,灯前旧话长。bìn pàn liú nián sù,dēng qián jiù huà zhǎng。
寒龟且未死,不必恨支床。hán guī qiě wèi sǐ,bù bì hèn zhī chuáng。

秋晚寓叹六首

陆游

野处仍多病,经年无与游。yě chù réng duō bìng,jīng nián wú yǔ yóu。
僧庸几市井,医傲过公侯。sēng yōng jǐ shì jǐng,yī ào guò gōng hóu。
不睡愁逢夜,无衣怯到秋。bù shuì chóu féng yè,wú yī qiè dào qiū。
一端聊自慰,问事有长头。yī duān liáo zì wèi,wèn shì yǒu zhǎng tóu。

秋晚寓叹六首

陆游

幽梦鸡呼觉,孤愁雨滴成。yōu mèng jī hū jué,gū chóu yǔ dī chéng。
天高那可问,年往若为情。tiān gāo nà kě wèn,nián wǎng ruò wèi qíng。
孱虏犹遗育,神州未削平。càn lǔ yóu yí yù,shén zhōu wèi xuē píng。
登高西北望,衰涕对谁倾。dēng gāo xī běi wàng,shuāi tì duì shuí qīng。

秋晚寓叹六首

陆游

老叹交朋尽,闲知日月长。lǎo tàn jiāo péng jǐn,xián zhī rì yuè zhǎng。
著书终覆瓿,得句漫投囊。zhù shū zhōng fù bù,dé jù màn tóu náng。
霜树昏鸦黑,风帘小蝶黄。shuāng shù hūn yā hēi,fēng lián xiǎo dié huáng。
村醪如水薄,也复答年光。cūn láo rú shuǐ báo,yě fù dá nián guāng。

秋晚寓叹六首

陆游

十里丹枫岸,三家小麦村。shí lǐ dān fēng àn,sān jiā xiǎo mài cūn。
山多妨极目,秋晚易消魂。shān duō fáng jí mù,qiū wǎn yì xiāo hún。
火举船过埭,人行犬吠门。huǒ jǔ chuán guò dài,rén xíng quǎn fèi mén。
穷愁已如许,那更雨昏昏。qióng chóu yǐ rú xǔ,nà gèng yǔ hūn hūn。

秋晚寓叹六首

陆游

行年垂大耋,久矣少朋俦。xíng nián chuí dà dié,jiǔ yǐ shǎo péng chóu。
旧事同谁说,新诗或自酬。jiù shì tóng shuí shuō,xīn shī huò zì chóu。
废书眠过日,泥酒醉经秋。fèi shū mián guò rì,ní jiǔ zuì jīng qiū。
迟速皆当死,时来莫预愁。chí sù jiē dāng sǐ,shí lái mò yù chóu。

九月十八日至山园是日颇有春意

陆游

乌藤真好友,伴我出荆扉。wū téng zhēn hǎo yǒu,bàn wǒ chū jīng fēi。
落叶纷如积,鸣禽暖不归。luò yè fēn rú jī,míng qín nuǎn bù guī。
露浓松鬣长,土润术苗肥。lù nóng sōng liè zhǎng,tǔ rùn shù miáo féi。
未尽幽寻兴,还家趁夕晖。wèi jǐn yōu xún xīng,hái jiā chèn xī huī。

明日又来天微阴再赋二首

陆游

乌臼赤于枫,园林九月中。wū jiù chì yú fēng,yuán lín jiǔ yuè zhōng。
天寒山惨淡,云薄日曈昽。tiān hán shān cǎn dàn,yún báo rì tóng lóng。
旋摘分猿果,宽编养鹤笼。xuán zhāi fēn yuán guǒ,kuān biān yǎng hè lóng。
身闲足幽事,归卧莫匆匆。shēn xián zú yōu shì,guī wò mò cōng cōng。