古诗词

秋日遣怀八首

陆游

自我归故山,不知岁月徂。zì wǒ guī gù shān,bù zhī suì yuè cú。
念虽迫霜露,忧国犹区区。niàn suī pò shuāng lù,yōu guó yóu qū qū。
老不能上疏,泰阶陈六符。lǎo bù néng shàng shū,tài jiē chén liù fú。
安得子元子,同歌于蔿于。ān dé zi yuán zi,tóng gē yú wěi yú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

书戒

陆游

我幼事父师,熟闻忠厚言。wǒ yòu shì fù shī,shú wén zhōng hòu yán。
治身接物间,要使如春温。zhì shēn jiē wù jiān,yào shǐ rú chūn wēn。
鞭朴不可弛,此语实少恩。biān pǔ bù kě chí,cǐ yǔ shí shǎo ēn。
但能交相爱,馀亦何足论。dàn néng jiāo xiāng ài,yú yì hé zú lùn。
家贫赖奴婢,炊汲与应门。jiā pín lài nú bì,chuī jí yǔ yīng mén。
馀力具茗药,夕饭或至昏。yú lì jù míng yào,xī fàn huò zhì hūn。
有过尚当贳,况可使烦冤。yǒu guò shàng dāng shì,kuàng kě shǐ fán yuān。
出仕推此心,所乐在平反。chū shì tuī cǐ xīn,suǒ lè zài píng fǎn。
宁坐软弱废,促驾归丘园。níng zuò ruǎn ruò fèi,cù jià guī qiū yuán。
吾老死无日,作诗遗子孙。wú lǎo sǐ wú rì,zuò shī yí zi sūn。

两雁

陆游

两雁东西来,合群以南翔。liǎng yàn dōng xī lái,hé qún yǐ nán xiáng。
镜湖接天台,海阔天茫茫。jìng hú jiē tiān tái,hǎi kuò tiān máng máng。
冥飞远矰弋,长路谙冰霜。míng fēi yuǎn zēng yì,zhǎng lù ān bīng shuāng。
君看此气象,岂复谋稻粱。jūn kàn cǐ qì xiàng,qǐ fù móu dào liáng。
正尔下杜陵,已复掠潇湘。zhèng ěr xià dù líng,yǐ fù lüè xiāo xiāng。
超遥万里程,燕雀安能量。chāo yáo wàn lǐ chéng,yàn què ān néng liàng。

雀啄粟

陆游

坡头车败雀啄粟,桑下饷来乌攫肉。pō tóu chē bài què zhuó sù,sāng xià xiǎng lái wū jué ròu。
乘时投隙自谓才,苟得未必为汝福。chéng shí tóu xì zì wèi cái,gǒu dé wèi bì wèi rǔ fú。
忍饥蓬蒿固亦难,要是少远弹射辱。rěn jī péng hāo gù yì nán,yào shì shǎo yuǎn dàn shè rǔ。
老农辍耒为汝悲,岂信江湖有鸿鹄。lǎo nóng chuò lěi wèi rǔ bēi,qǐ xìn jiāng hú yǒu hóng gǔ。

寄子虡

陆游

人生恨无年,我老已烂熟。rén shēng hèn wú nián,wǒ lǎo yǐ làn shú。
退耕镜湖上,风雨有茅屋。tuì gēng jìng hú shàng,fēng yǔ yǒu máo wū。
事君阙补报,得此不啻足。shì jūn quē bǔ bào,dé cǐ bù chì zú。
馀年尚几何,袅袅风中烛。yú nián shàng jǐ hé,niǎo niǎo fēng zhōng zhú。
大儿戍塞垣,驰马佩矢箙。dà ér shù sāi yuán,chí mǎ pèi shǐ fú。
去家千馀里,辛苦就微禄。qù jiā qiān yú lǐ,xīn kǔ jiù wēi lù。
书来续三纸,语悲不忍读。shū lái xù sān zhǐ,yǔ bēi bù rěn dú。
遹弟在我傍,亦复泪溢目。yù dì zài wǒ bàng,yì fù lèi yì mù。
门户嗟日衰,持守赖家督。mén hù jiē rì shuāi,chí shǒu lài jiā dū。
雪云暗淮天,念汝方露宿。xuě yún àn huái tiān,niàn rǔ fāng lù sù。

自警

陆游

生世如梦境,淹速无定时。shēng shì rú mèng jìng,yān sù wú dìng shí。
少壮不可恃,况汝迫耄期。shǎo zhuàng bù kě shì,kuàng rǔ pò mào qī。
五官及百骸,自揣日益衰。wǔ guān jí bǎi hái,zì chuāi rì yì shuāi。
客来能送迎,要是强支持。kè lái néng sòng yíng,yào shì qiáng zhī chí。
百口皆新人,所至无旧知。bǎi kǒu jiē xīn rén,suǒ zhì wú jiù zhī。
绍兴同朝者,扫地靡复遗。shào xīng tóng cháo zhě,sǎo dì mí fù yí。
虽云穷耐久,造物岂汝私。suī yún qióng nài jiǔ,zào wù qǐ rǔ sī。
馀日真几何,得酒且伸眉。yú rì zhēn jǐ hé,dé jiǔ qiě shēn méi。

短歌示诸稚

陆游

流年去不还,老状来无那。liú nián qù bù hái,lǎo zhuàng lái wú nà。
虽甚颜原贫,尚胜夷齐饿。suī shén yán yuán pín,shàng shèng yí qí è。
再归又六年,疲马欣解驮。zài guī yòu liù nián,pí mǎ xīn jiě tuó。
姑幸棰辔空,敢复希豆莝。gū xìng chuí pèi kōng,gǎn fù xī dòu cuò。
好山懒出游,败屋得偃卧。hǎo shān lǎn chū yóu,bài wū dé yǎn wò。
饥能储粟盎,病亦有药裹。jī néng chǔ sù àng,bìng yì yǒu yào guǒ。
酒蚁溢皤罂,茗雪落小磨。jiǔ yǐ yì pó yīng,míng xuě luò xiǎo mó。
香火失惰偷,编简谨程课。xiāng huǒ shī duò tōu,biān jiǎn jǐn chéng kè。
岂惟洗幻妄,亦以起衰懦。qǐ wéi xǐ huàn wàng,yì yǐ qǐ shuāi nuò。
向来名宦事,回首如弃唾。xiàng lái míng huàn shì,huí shǒu rú qì tuò。
义理开诸孙,闵闵待其大。yì lǐ kāi zhū sūn,mǐn mǐn dài qí dà。
贤愚未易知,尚冀得一个。xián yú wèi yì zhī,shàng jì dé yī gè。
如其尽为农,亦未可吊贺。rú qí jǐn wèi nóng,yì wèi kě diào hè。
归耕岂不佳,努力求寡过。guī gēng qǐ bù jiā,nǔ lì qiú guǎ guò。

会稽行

陆游

我欲游蓬壶,安得身插羽。wǒ yù yóu péng hú,ān dé shēn chā yǔ。
我欲隐嵩华,叹息非吾土。wǒ yù yǐn sōng huá,tàn xī fēi wú tǔ。
会稽多名山,开迹自往古。huì jī duō míng shān,kāi jì zì wǎng gǔ。
岂惟颂刻秦,乃有庙祀禹。qǐ wéi sòng kè qín,nǎi yǒu miào sì yǔ。
山形舞鸾凤,泉脉流湩乳。shān xíng wǔ luán fèng,quán mài liú dòng rǔ。
家家富水竹,处处生兰杜。jiā jiā fù shuǐ zhú,chù chù shēng lán dù。
方舟泛曹娥,健席拂天姥。fāng zhōu fàn cáo é,jiàn xí fú tiān lǎo。
朱楼入烟霄,白塔临云雨。zhū lóu rù yān xiāo,bái tǎ lín yún yǔ。
修梁看龙化,遗箭遣鹤取。xiū liáng kàn lóng huà,yí jiàn qiǎn hè qǔ。
茶荈可作经,杨梅亦著谱。chá chuǎn kě zuò jīng,yáng méi yì zhù pǔ。
湖莼山蕨辈,一一难遽数。hú chún shān jué bèi,yī yī nán jù shù。
终年游不厌,冰玉生肺腑。zhōng nián yóu bù yàn,bīng yù shēng fèi fǔ。
诵诗有樵童,乞字到俚妪。sòng shī yǒu qiáo tóng,qǐ zì dào lǐ yù。
况复青青衿,盛不减邹鲁。kuàng fù qīng qīng jīn,shèng bù jiǎn zōu lǔ。
古诗三千篇,安知阙吴楚。gǔ shī sān qiān piān,ān zhī quē wú chǔ。
土风聊补亡,吾言岂夸诩。tǔ fēng liáo bǔ wáng,wú yán qǐ kuā xǔ。

野饮

陆游

春雨行路难,春寒客衣薄。chūn yǔ xíng lù nán,chūn hán kè yī báo。
客衣薄尚可,泥深畏驴弱。kè yī báo shàng kě,ní shēn wèi lǘ ruò。
溪桥有孤店,村酒亦可酌。xī qiáo yǒu gū diàn,cūn jiǔ yì kě zhuó。
凫茈小甑炊,丹柿青篾络。fú cí xiǎo zèng chuī,dān shì qīng miè luò。
人生忧患窟,骇机日夜作。rén shēng yōu huàn kū,hài jī rì yè zuò。
野饮君勿轻,名宦无此乐。yě yǐn jūn wù qīng,míng huàn wú cǐ lè。

作野饮诗后一日复作此篇反之

陆游

世事如海沙,巧历不能数。shì shì rú hǎi shā,qiǎo lì bù néng shù。
身居忧患中,殆若堕阱虎。shēn jū yōu huàn zhōng,dài ruò duò jǐng hǔ。
又如住败屋,岌岌日撑拄。yòu rú zhù bài wū,jí jí rì chēng zhǔ。
中夜风雨至,摧压固其所。zhōng yè fēng yǔ zhì,cuī yā gù qí suǒ。
孰能知其然,徙义以为主。shú néng zhī qí rán,xǐ yì yǐ wèi zhǔ。
要于一念间,不敢欺仰俯。yào yú yī niàn jiān,bù gǎn qī yǎng fǔ。
兢兢日三省,宁可自莽卤。jīng jīng rì sān shěng,níng kě zì mǎng lǔ。
君看昔先师,乃愧不若禹。jūn kàn xī xiān shī,nǎi kuì bù ruò yǔ。

自诘

陆游

修行力量浅,触事常寡悰。xiū xíng lì liàng qiǎn,chù shì cháng guǎ cóng。
端居本无事,奈此百忧攻。duān jū běn wú shì,nài cǐ bǎi yōu gōng。
今晨默自诘,世岂不汝容。jīn chén mò zì jí,shì qǐ bù rǔ róng。
漱濯临清流,啸歌荫长松。shù zhuó lín qīng liú,xiào gē yīn zhǎng sōng。
缓步有夷途,远眺多奇峰。huǎn bù yǒu yí tú,yuǎn tiào duō qí fēng。
野叟时相寻,村酒亦自醲。yě sǒu shí xiāng xún,cūn jiǔ yì zì nóng。
于道忽少进,一扫芥蒂胸。yú dào hū shǎo jìn,yī sǎo jiè dì xiōng。
轑釜本常情,宁说饭后钟。lǎo fǔ běn cháng qíng,níng shuō fàn hòu zhōng。

野饮

陆游

农事未兴思一笑,春荠可采鱼可钓。nóng shì wèi xīng sī yī xiào,chūn jì kě cǎi yú kě diào。
霏霏小雨忽已晴,堤上相携踏残照。fēi fēi xiǎo yǔ hū yǐ qíng,dī shàng xiāng xié tà cán zhào。
村场酒薄亦有力,把盏相娱不辞釂。cūn chǎng jiǔ báo yì yǒu lì,bǎ zhǎn xiāng yú bù cí jiào。
眼花耳热言语多,霍然已醒如过烧。yǎn huā ěr rè yán yǔ duō,huò rán yǐ xǐng rú guò shāo。
人生百年会有尽,世事万变谁能料。rén shēng bǎi nián huì yǒu jǐn,shì shì wàn biàn shuí néng liào。
酒空人散寂无声,为君试作苏门啸。jiǔ kōng rén sàn jì wú shēng,wèi jūn shì zuò sū mén xiào。

近村

陆游

家居每思出,出亦无与游。jiā jū měi sī chū,chū yì wú yǔ yóu。
江山岂不佳,乃复生我愁。jiāng shān qǐ bù jiā,nǎi fù shēng wǒ chóu。
不如适近村,家家业农畴。bù rú shì jìn cūn,jiā jiā yè nóng chóu。
深巷鸣鸡犬,长陂下羊牛。shēn xiàng míng jī quǎn,zhǎng bēi xià yáng niú。
枣熟稻当穫,桑落酒可篘。zǎo shú dào dāng huò,sāng luò jiǔ kě chōu。
宁无宾祭须,柿栗良易求。níng wú bīn jì xū,shì lì liáng yì qiú。
医翁日过门,得药疾自瘳。yī wēng rì guò mén,dé yào jí zì chōu。
婚嫁不出村,百世加绸缪。hūn jià bù chū cūn,bǎi shì jiā chóu móu。
我来每绝叹,恨不终岁留。wǒ lái měi jué tàn,hèn bù zhōng suì liú。
人生正应尔,底事须王侯。rén shēng zhèng yīng ěr,dǐ shì xū wáng hóu。

予好把酒常以小户为苦戏述

陆游

我非恶旨酒,好饮而不能。wǒ fēi è zhǐ jiǔ,hǎo yǐn ér bù néng。
方其临觞时,直欲举斗升。fāng qí lín shāng shí,zhí yù jǔ dòu shēng。
若有物制之,合龠已不胜。ruò yǒu wù zhì zhī,hé yuè yǐ bù shèng。
岂独观者笑,心亦甚自憎。qǐ dú guān zhě xiào,xīn yì shén zì zēng。
正如疾逆虏,愤切常横膺。zhèng rú jí nì lǔ,fèn qiè cháng héng yīng。
蹭蹬忽衰老,何由效先登。cèng dēng hū shuāi lǎo,hé yóu xiào xiān dēng。
上天无长梯,系日无长绳。shàng tiān wú zhǎng tī,xì rì wú zhǎng shéng。
可叹固非一,壮志空飞腾。kě tàn gù fēi yī,zhuàng zhì kōng fēi téng。

春日对花有感

陆游

夭夭枝头花,郁郁地上草。yāo yāo zhī tóu huā,yù yù dì shàng cǎo。
方春万物遂,我乃独衰槁。fāng chūn wàn wù suì,wǒ nǎi dú shuāi gǎo。
少时喜方药,晚亦学黄老。shǎo shí xǐ fāng yào,wǎn yì xué huáng lǎo。
又非爱名宦,壮岁迹已扫。yòu fēi ài míng huàn,zhuàng suì jì yǐ sǎo。
如何过八十,尚复未闻道。rú hé guò bā shí,shàng fù wèi wén dào。
伛行阡陌间,齿摇而发缟。yǔ xíng qiān mò jiān,chǐ yáo ér fā gǎo。
名山可巢居,决去恨不早。míng shān kě cháo jū,jué qù hèn bù zǎo。
宴坐精思床,犹能养梨枣。yàn zuò jīng sī chuáng,yóu néng yǎng lí zǎo。

二感

陆游

狸奴睡被中,鼠横若不闻。lí nú shuì bèi zhōng,shǔ héng ruò bù wén。
残我架上书,祸乃及斯文。cán wǒ jià shàng shū,huò nǎi jí sī wén。
乾鹊下屋檐,鸣噪不待晨。qián què xià wū yán,míng zào bù dài chén。
但为得食计,何曾问行人。dàn wèi dé shí jì,hé céng wèn xíng rén。
惰得暖而安,饥得饱而驯。duò dé nuǎn ér ān,jī dé bǎo ér xùn。
汝计则善矣,我忧难具陈。rǔ jì zé shàn yǐ,wǒ yōu nán jù chén。