古诗词

病中自遣三首

陆游

孤灯如露萤,熠熠北窗下。gū dēng rú lù yíng,yì yì běi chuāng xià。
我亦气仅属,厌厌迫衰谢。wǒ yì qì jǐn shǔ,yàn yàn pò shuāi xiè。
平生更事熟,生死等昼夜。píng shēng gèng shì shú,shēng sǐ děng zhòu yè。
行年八十五,八十九已化。xíng nián bā shí wǔ,bā shí jiǔ yǐ huà。
虽云病恼侵,处此亦闲暇。suī yún bìng nǎo qīn,chù cǐ yì xián xiá。
人扶时出门,清溪带茆舍。rén fú shí chū mén,qīng xī dài máo shě。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

再赋梅花

陆游

老来爱酒剩狂颠,况复梅花到眼边。lǎo lái ài jiǔ shèng kuáng diān,kuàng fù méi huā dào yǎn biān。
不怕幽香妨静观,正须疏影伴癯仙。bù pà yōu xiāng fáng jìng guān,zhèng xū shū yǐng bàn qú xiān。
松筠共叹冰霜晚,桃李从教雨露偏。sōng yún gòng tàn bīng shuāng wǎn,táo lǐ cóng jiào yǔ lù piān。
此去西湖八千里,破愁一笑得无缘。cǐ qù xī hú bā qiān lǐ,pò chóu yī xiào dé wú yuán。

睡起书事

陆游

京华豪饮釂千钟,濯锦江边怯酒浓。jīng huá háo yǐn jiào qiān zhōng,zhuó jǐn jiāng biān qiè jiǔ nóng。
烈士壮心虽未减,狂奴故态有谁容。liè shì zhuàng xīn suī wèi jiǎn,kuáng nú gù tài yǒu shuí róng。
折梅著句聊排闷,闭户焚香剩放慵。zhé méi zhù jù liáo pái mèn,bì hù fén xiāng shèng fàng yōng。
午枕如雷君莫怪,西风吹梦过吴松。wǔ zhěn rú léi jūn mò guài,xī fēng chuī mèng guò wú sōng。

分韵作梅花诗得东字

陆游

浅寒篱落清霜后,疏影池塘淡月中。qiǎn hán lí luò qīng shuāng hòu,shū yǐng chí táng dàn yuè zhōng。
北客同春俱税驾,南枝与我两飘蓬。běi kè tóng chūn jù shuì jià,nán zhī yǔ wǒ liǎng piāo péng。
从来遇酒千钟少,此外评花四海空。cóng lái yù jiǔ qiān zhōng shǎo,cǐ wài píng huā sì hǎi kōng。
惟恨广平风味减,坐看徐庾擅江东。wéi hèn guǎng píng fēng wèi jiǎn,zuò kàn xú yǔ shàn jiāng dōng。

宇文子友闻予有西郊寻梅诗以诗借观次其韵

陆游

拾遗遗迹付缁郎,槁叶凝尘欲满堂。shí yí yí jì fù zī láng,gǎo yè níng chén yù mǎn táng。
已恨樽罍孤胜践,更堪风雨病幽芳。yǐ hèn zūn léi gū shèng jiàn,gèng kān fēng yǔ bìng yōu fāng。
兰荪千古有同调,蜂蝶一春空自忙。lán sūn qiān gǔ yǒu tóng diào,fēng dié yī chūn kōng zì máng。
马上得诗归绝叹,故园三径久成荒。mǎ shàng dé shī guī jué tàn,gù yuán sān jìng jiǔ chéng huāng。

海棠

陆游

谁道名花独故宫,东城盛丽足争雄。shuí dào míng huā dú gù gōng,dōng chéng shèng lì zú zhēng xióng。
横陈锦障阑干外,尽吸红云酒盏中。héng chén jǐn zhàng lán gàn wài,jǐn xī hóng yún jiǔ zhǎn zhōng。
贪看不辞持夜烛,倚狂直欲擅春风。tān kàn bù cí chí yè zhú,yǐ kuáng zhí yù shàn chūn fēng。
拾遗旧咏悲零落,瘦损腰围拟未工。shí yí jiù yǒng bēi líng luò,shòu sǔn yāo wéi nǐ wèi gōng。

简南禅勤长老

陆游

宦游处处是君恩,归去无期莫更论。huàn yóu chù chù shì jūn ēn,guī qù wú qī mò gèng lùn。
眼正修行新有力,心空忧患已无根。yǎn zhèng xiū xíng xīn yǒu lì,xīn kōng yōu huàn yǐ wú gēn。
钵盂分我云堂饭,拄杖敲君竹院门。bō yú fēn wǒ yún táng fàn,zhǔ zhàng qiāo jūn zhú yuàn mén。
屈宋向来堪一笑,故乡何恋更招魂。qū sòng xiàng lái kān yī xiào,gù xiāng hé liàn gèng zhāo hún。

初到蜀州寄成都诸友

陆游

流落天涯鬓欲丝,年来用短始能奇。liú luò tiān yá bìn yù sī,nián lái yòng duǎn shǐ néng qí。
无材藉作长闲地,有懑留为剧饮资。wú cái jí zuò zhǎng xián dì,yǒu mèn liú wèi jù yǐn zī。
万里不通京洛梦,一春最负牡丹时。wàn lǐ bù tōng jīng luò mèng,yī chūn zuì fù mǔ dān shí。
襞笺报与诸公道,罨画亭边第一诗。bì jiān bào yǔ zhū gōng dào,yǎn huà tíng biān dì yī shī。

自蜀州暂还成都奉简诸公

陆游

不染元规一点尘,行歌偶到锦江滨。bù rǎn yuán guī yī diǎn chén,xíng gē ǒu dào jǐn jiāng bīn。
淋漓诗酒无虚日,判断莺花又过春。lín lí shī jiǔ wú xū rì,pàn duàn yīng huā yòu guò chūn。
客路柳阴初堕絮,还家梅子欲生仁。kè lù liǔ yīn chū duò xù,hái jiā méi zi yù shēng rén。
更须作意勤相过,要信年光属散人。gèng xū zuò yì qín xiāng guò,yào xìn nián guāng shǔ sàn rén。

嘉祐院观壁间文湖州墨竹

陆游

石室先生笔有神,我来拂拭一酸辛。shí shì xiān shēng bǐ yǒu shén,wǒ lái fú shì yī suān xīn。
败墙惨澹欲无色,老气森严犹逼人。bài qiáng cǎn dàn yù wú sè,lǎo qì sēn yán yóu bī rén。
惯阅冰霜元耐久,耻随儿女更争春。guàn yuè bīng shuāng yuán nài jiǔ,chǐ suí ér nǚ gèng zhēng chūn。
纷纷可笑空摹拟,尔辈毫端万斛尘。fēn fēn kě xiào kōng mó nǐ,ěr bèi háo duān wàn hú chén。

春晚书怀三首

陆游

吹尽郊原万点红,燕梁考室亦匆匆。chuī jǐn jiāo yuán wàn diǎn hóng,yàn liáng kǎo shì yì cōng cōng。
老来偏觉岁华速,客里忽惊春事空。lǎo lái piān jué suì huá sù,kè lǐ hū jīng chūn shì kōng。
病有药方传肘后,懒无诗句付囊中。bìng yǒu yào fāng chuán zhǒu hòu,lǎn wú shī jù fù náng zhōng。
归心日夜随江水,只欲东门觅短篷。guī xīn rì yè suí jiāng shuǐ,zhǐ yù dōng mén mì duǎn péng。

春晚书怀三首

陆游

经春淹泊锦官城,作个归期苦未成。jīng chūn yān pō jǐn guān chéng,zuò gè guī qī kǔ wèi chéng。
老向轩裳增力量,病于风月减心情。lǎo xiàng xuān shang zēng lì liàng,bìng yú fēng yuè jiǎn xīn qíng。
官闲有味缘高卧,酒贵无忧为细倾。guān xián yǒu wèi yuán gāo wò,jiǔ guì wú yōu wèi xì qīng。
忆探梅花如昨日,西斋榆荚与阶平。yì tàn méi huā rú zuó rì,xī zhāi yú jiá yǔ jiē píng。

春晚书怀三首

陆游

老客天涯心尚孩,惜春直欲挽春回。lǎo kè tiān yá xīn shàng hái,xī chūn zhí yù wǎn chūn huí。
长绳纵系斜阳住,右手难移故国来。zhǎng shéng zòng xì xié yáng zhù,yòu shǒu nán yí gù guó lái。
暑近蚊雷先隐辚,雨前蚁垤正崔嵬。shǔ jìn wén léi xiān yǐn lín,yǔ qián yǐ dié zhèng cuī wéi。
茹芝却粒终无术,万事惟须付一杯。rú zhī què lì zhōng wú shù,wàn shì wéi xū fù yī bēi。

望云楼晚兴

陆游

小阁东南独咏诗,此生终与世差池。xiǎo gé dōng nán dú yǒng shī,cǐ shēng zhōng yǔ shì chà chí。
夕阳明处苍烟合,栖燕归时画角悲。xī yáng míng chù cāng yān hé,qī yàn guī shí huà jiǎo bēi。
人与江山均是梦,心非风月尚谁知。rén yǔ jiāng shān jūn shì mèng,xīn fēi fēng yuè shàng shuí zhī。
旧交几岁音尘隔,三抚阑干有所思。jiù jiāo jǐ suì yīn chén gé,sān fǔ lán gàn yǒu suǒ sī。

登荔枝楼

陆游

平羌江水接天流,凉入帘栊已似秋。píng qiāng jiāng shuǐ jiē tiān liú,liáng rù lián lóng yǐ shì qiū。
唤作主人元是客,知非吾土强登楼。huàn zuò zhǔ rén yuán shì kè,zhī fēi wú tǔ qiáng dēng lóu。
闲凭曲槛常忘去,欲下危梯更小留。xián píng qū kǎn cháng wàng qù,yù xià wēi tī gèng xiǎo liú。
公事无多厨酿美,此身不负负嘉州。gōng shì wú duō chú niàng měi,cǐ shēn bù fù fù jiā zhōu。

再赋荔枝楼

陆游

只道文书拨不开,未妨高处独徘徊。zhǐ dào wén shū bō bù kāi,wèi fáng gāo chù dú pái huái。
山横瓦屋披云出,水自牂牁裂地来。shān héng wǎ wū pī yún chū,shuǐ zì zāng kē liè dì lái。
暝入帘阴吹细雨,凉生楼角转轻雷。míng rù lián yīn chuī xì yǔ,liáng shēng lóu jiǎo zhuǎn qīng léi。
痴顽也拟忘乡国,不奈城头暮角哀。chī wán yě nǐ wàng xiāng guó,bù nài chéng tóu mù jiǎo āi。