古诗词

病中自遣三首

陆游

孤灯如露萤,熠熠北窗下。gū dēng rú lù yíng,yì yì běi chuāng xià。
我亦气仅属,厌厌迫衰谢。wǒ yì qì jǐn shǔ,yàn yàn pò shuāi xiè。
平生更事熟,生死等昼夜。píng shēng gèng shì shú,shēng sǐ děng zhòu yè。
行年八十五,八十九已化。xíng nián bā shí wǔ,bā shí jiǔ yǐ huà。
虽云病恼侵,处此亦闲暇。suī yún bìng nǎo qīn,chù cǐ yì xián xiá。
人扶时出门,清溪带茆舍。rén fú shí chū mén,qīng xī dài máo shě。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自江源过双流不宿径行之成都

陆游

断笮飘飘挂渡头,临江立马唤渔舟。duàn zé piāo piāo guà dù tóu,lín jiāng lì mǎ huàn yú zhōu。
少城已破繁华梦,老境聊寻汗漫游。shǎo chéng yǐ pò fán huá mèng,lǎo jìng liáo xún hàn màn yóu。
斜日驿门双堠立,早霜风叶一林秋。xié rì yì mén shuāng hòu lì,zǎo shuāng fēng yè yī lín qiū。
诗材满路无人取,准拟归骖到处留。shī cái mǎn lù wú rén qǔ,zhǔn nǐ guī cān dào chù liú。

过绿杨桥

陆游

过县东驰十里遥,行吟不觉度溪桥。guò xiàn dōng chí shí lǐ yáo,xíng yín bù jué dù xī qiáo。
硙轮激水无时息,酒旆迎风尽日摇。wéi lún jī shuǐ wú shí xī,jiǔ pèi yíng fēng jǐn rì yáo。
半掩店门灯煜煜,横穿村市马萧萧。bàn yǎn diàn mén dēng yù yù,héng chuān cūn shì mǎ xiāo xiāo。
秦吴万里行几遍,莫恨尊前绿鬓凋。qín wú wàn lǐ xíng jǐ biàn,mò hèn zūn qián lǜ bìn diāo。

客多福院晨起

陆游

万鲸传响彻修廊,唤起衰翁晓梦长。wàn jīng chuán xiǎng chè xiū láng,huàn qǐ shuāi wēng xiǎo mèng zhǎng。
万事可怜随日出,一生常是伴人忙。wàn shì kě lián suí rì chū,yī shēng cháng shì bàn rén máng。
驰驱深厌交飞盖,息偃何时静炷香。chí qū shēn yàn jiāo fēi gài,xī yǎn hé shí jìng zhù xiāng。
四到锦城身愈老,更堪重入少年场。sì dào jǐn chéng shēn yù lǎo,gèng kān zhòng rù shǎo nián chǎng。

秋夜怀吴中

陆游

秋夜挑灯读楚辞,昔人句句不吾欺。qiū yè tiāo dēng dú chǔ cí,xī rén jù jù bù wú qī。
更堪临水登山处,正是浮家泛宅时。gèng kān lín shuǐ dēng shān chù,zhèng shì fú jiā fàn zhái shí。
巴酒不能消客恨,蜀巫空解报归期。bā jiǔ bù néng xiāo kè hèn,shǔ wū kōng jiě bào guī qī。
灞桥烟柳知何限,谁念行人寄一枝。bà qiáo yān liǔ zhī hé xiàn,shuí niàn xíng rén jì yī zhī。

送华师从剑州张秘书之招

陆游

三年相伴锦江头,一日翩然不可留。sān nián xiāng bàn jǐn jiāng tóu,yī rì piān rán bù kě liú。
官冷蓬门无客恋,时清剑阁有僧游。guān lěng péng mén wú kè liàn,shí qīng jiàn gé yǒu sēng yóu。
关山默数来时路,风月悬知别后愁。guān shān mò shù lái shí lù,fēng yuè xuán zhī bié hòu chóu。
禅版经龛有馀暇,频登高处望西州。chán bǎn jīng kān yǒu yú xiá,pín dēng gāo chù wàng xī zhōu。

自嘲

陆游

华子中年百事忘,嵇生仍坐懒为妨。huá zi zhōng nián bǎi shì wàng,jī shēng réng zuò lǎn wèi fáng。
病于荣宦冥心久,老向端闲得味长。bìng yú róng huàn míng xīn jiǔ,lǎo xiàng duān xián dé wèi zhǎng。
对客欲谈还愦愦,读书才过已茫茫。duì kè yù tán hái kuì kuì,dú shū cái guò yǐ máng máng。
青缣帐暖黄紬稳,聊借东庵作睡乡。qīng jiān zhàng nuǎn huáng chóu wěn,liáo jiè dōng ān zuò shuì xiāng。

暮归马上作

陆游

石笋街头日落时,铜壶阁上角声悲。shí sǔn jiē tóu rì luò shí,tóng hú gé shàng jiǎo shēng bēi。
不辞与世终难合,惟恨无人粗见知。bù cí yǔ shì zhōng nán hé,wéi hèn wú rén cū jiàn zhī。
宝马俊游春浩荡,江楼豪饮夜淋漓。bǎo mǎ jùn yóu chūn hào dàng,jiāng lóu háo yǐn yè lín lí。
醉来剩欲吟梁父,千古隆中可与期。zuì lái shèng yù yín liáng fù,qiān gǔ lóng zhōng kě yǔ qī。

将之荣州取道青城

陆游

倚天山作海涛倾,看遍人间两赤城。yǐ tiān shān zuò hǎi tāo qīng,kàn biàn rén jiān liǎng chì chéng。
自笑年年随宦牒,不如处处得闲行。zì xiào nián nián suí huàn dié,bù rú chù chù dé xián xíng。
草痕沙际犹馀绿,枫叶霜馀已带赪。cǎo hén shā jì yóu yú lǜ,fēng yè shuāng yú yǐ dài chēng。
归去还堪咤儿辈,锦囊三十六峥嵘。guī qù hái kān zhà ér bèi,jǐn náng sān shí liù zhēng róng。

题丈人观道院壁

陆游

断香浮月磬声残,木影如龙布石坛。duàn xiāng fú yuè qìng shēng cán,mù yǐng rú lóng bù shí tán。
偶驾青鸾尘世窄,闲吹玉笛洞天寒。ǒu jià qīng luán chén shì zhǎi,xián chuī yù dí dòng tiān hán。
奇香满院晨炊药,异气穿岩夜浴丹。qí xiāng mǎn yuàn chén chuī yào,yì qì chuān yán yè yù dān。
却笑飞仙未忘俗,金貂犹著侍中冠。què xiào fēi xiān wèi wàng sú,jīn diāo yóu zhù shì zhōng guān。

宿上清宫

陆游

九万天衢浩浩风,此身真是一枯蓬。jiǔ wàn tiān qú hào hào fēng,cǐ shēn zhēn shì yī kū péng。
盘蔬采掇多灵药,阁道攀隮出半空。pán shū cǎi duō duō líng yào,gé dào pān jī chū bàn kōng。
累尽神仙端可致,心虚造化欲无功。lèi jǐn shén xiān duān kě zhì,xīn xū zào huà yù wú gōng。
金丹定解幽人意,散作山椒百炬红。jīn dān dìng jiě yōu rén yì,sàn zuò shān jiāo bǎi jù hóng。

自上清延庆归过丈人观少留

陆游

再到蓬莱路欲平,却吹长笛过青城。zài dào péng lái lù yù píng,què chuī zhǎng dí guò qīng chéng。
空山霜叶无行迹,半岭天风有啸声。kōng shān shuāng yè wú xíng jì,bàn lǐng tiān fēng yǒu xiào shēng。
细栈跨云萦峭绝,危桥飞柱插澄清。xì zhàn kuà yún yíng qiào jué,wēi qiáo fēi zhù chā chéng qīng。
玉华更控青鸾住,要倚栏干待月明。yù huá gèng kòng qīng luán zhù,yào yǐ lán gàn dài yuè míng。

布金院

陆游

万里西来了宿缘,凭鞭攲帽过年年。wàn lǐ xī lái le sù yuán,píng biān qī mào guò nián nián。
山寒院落开炉月,霜重郊原斸芋天。shān hán yuàn luò kāi lú yuè,shuāng zhòng jiāo yuán zhǔ yù tiān。
浅碧鳞鳞人度彴,长空杳杳鸟冲烟。qiǎn bì lín lín rén dù zhuó,zhǎng kōng yǎo yǎo niǎo chōng yān。
夜投萧寺清无寐,楼角三更月满川。yè tóu xiāo sì qīng wú mèi,lóu jiǎo sān gèng yuè mǎn chuān。

宿江原县东十里张氏亭子未明而起

陆游

寸廪驱人卒岁劳,一官坐失布衣高。cùn lǐn qū rén zú suì láo,yī guān zuò shī bù yī gāo。
剑南十月霜犹薄,江上五更鸡乱号。jiàn nán shí yuè shuāng yóu báo,jiāng shàng wǔ gèng jī luàn hào。
孤枕拥衾寻短梦,青灯照影著征袍。gū zhěn yōng qīn xún duǎn mèng,qīng dēng zhào yǐng zhù zhēng páo。
客愁相续无时断,那得并州快剪刀。kè chóu xiāng xù wú shí duàn,nà dé bìng zhōu kuài jiǎn dāo。

戍卒说沉黎事有感

陆游

亭障曾无阅岁宁,频闻夷落犯王灵。tíng zhàng céng wú yuè suì níng,pín wén yí luò fàn wáng líng。
孤城月落冤魂哭,百里风吹战血腥。gū chéng yuè luò yuān hún kū,bǎi lǐ fēng chuī zhàn xuè xīng。
瘴重厌看茅叶赤,春残不放柳条青。zhàng zhòng yàn kàn máo yè chì,chūn cán bù fàng liǔ tiáo qīng。
焦头烂额知何补,弭患从来贵未形。jiāo tóu làn é zhī hé bǔ,mǐ huàn cóng lái guì wèi xíng。

赖牟镇早行

陆游

孤灯照影听初鸡,揽辔情怀倍惨悽。gū dēng zhào yǐng tīng chū jī,lǎn pèi qíng huái bèi cǎn qī。
雪作未成云意闹,茅荒无际客魂迷。xuě zuò wèi chéng yún yì nào,máo huāng wú jì kè hún mí。
触寒手指藏犹裂,畏崄图书弃不携。chù hán shǒu zhǐ cáng yóu liè,wèi xiǎn tú shū qì bù xié。
老去有文无卖处,等闲题遍蜀东西。lǎo qù yǒu wén wú mài chù,děng xián tí biàn shǔ dōng xī。