古诗词

病中自遣三首

陆游

孤灯如露萤,熠熠北窗下。gū dēng rú lù yíng,yì yì běi chuāng xià。
我亦气仅属,厌厌迫衰谢。wǒ yì qì jǐn shǔ,yàn yàn pò shuāi xiè。
平生更事熟,生死等昼夜。píng shēng gèng shì shú,shēng sǐ děng zhòu yè。
行年八十五,八十九已化。xíng nián bā shí wǔ,bā shí jiǔ yǐ huà。
虽云病恼侵,处此亦闲暇。suī yún bìng nǎo qīn,chù cǐ yì xián xiá。
人扶时出门,清溪带茆舍。rén fú shí chū mén,qīng xī dài máo shě。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夏夜读书自嘲

陆游

事业无成去日遒,只今身世付沧洲。shì yè wú chéng qù rì qiú,zhǐ jīn shēn shì fù cāng zhōu。
风烟惨惨菰蒲老,星斗离离河汉流。fēng yān cǎn cǎn gū pú lǎo,xīng dòu lí lí hé hàn liú。
寂寞书生学奇字,穷愁客子著春秋。jì mò shū shēng xué qí zì,qióng chóu kè zi zhù chūn qiū。
白头自苦君无笑,骨朽成尘志未休。bái tóu zì kǔ jūn wú xiào,gǔ xiǔ chéng chén zhì wèi xiū。

夏日小宴

陆游

横吹铜笛苍龙声,双奏玉笙丹凤鸣。héng chuī tóng dí cāng lóng shēng,shuāng zòu yù shēng dān fèng míng。
已判百年终醉死,要将一笑压愁生。yǐ pàn bǎi nián zhōng zuì sǐ,yào jiāng yī xiào yā chóu shēng。
旋移画舫破山影,高卷朱帘延月明。xuán yí huà fǎng pò shān yǐng,gāo juǎn zhū lián yán yuè míng。
试问炎歊在何许,夜阑翻怯葛衣轻。shì wèn yán xiāo zài hé xǔ,yè lán fān qiè gé yī qīng。

醉中夜自村市归

陆游

村市夜骑黄犊还,却登小阁倚阑干。cūn shì yè qí huáng dú hái,què dēng xiǎo gé yǐ lán gàn。
银河斜界晓天碧,璧月下入秋江寒。yín hé xié jiè xiǎo tiān bì,bì yuè xià rù qiū jiāng hán。
吾辈身闲且饮酒,人生事定须阖棺。wú bèi shēn xián qiě yǐn jiǔ,rén shēng shì dìng xū hé guān。
元自胸中著云梦,莫惊绿鬓耐悲欢。yuán zì xiōng zhōng zhù yún mèng,mò jīng lǜ bìn nài bēi huān。

秋夜出门观月

陆游

六十衰翁适得闲,一秋无事掩柴关。liù shí shuāi wēng shì dé xián,yī qiū wú shì yǎn chái guān。
雁来惨淡沙场外,月出苍茫云海间。yàn lái cǎn dàn shā chǎng wài,yuè chū cāng máng yún hǎi jiān。
饮酒已衰犹爱客,著书初毕可藏山。yǐn jiǔ yǐ shuāi yóu ài kè,zhù shū chū bì kě cáng shān。
此生终羡渔家乐,小艇常冲夕霭还。cǐ shēng zhōng xiàn yú jiā lè,xiǎo tǐng cháng chōng xī ǎi hái。

闻虏政衰乱扫荡有期喜成口号二首

陆游

正朔今年被百蛮,遥知喜色动天颜。zhèng shuò jīn nián bèi bǎi mán,yáo zhī xǐ sè dòng tiān yán。
风雷传号临春水,貔虎移军过玉关。fēng léi chuán hào lín chūn shuǐ,pí hǔ yí jūn guò yù guān。
博士已成封禅草,单于将就会朝班。bó shì yǐ chéng fēng chán cǎo,dān yú jiāng jiù huì cháo bān。
孤臣老抱周南恨,壮观空存梦想间。gū chén lǎo bào zhōu nán hèn,zhuàng guān kōng cún mèng xiǎng jiān。

闻虏政衰乱扫荡有期喜成口号二首

陆游

遗虏游魂岂足忧,汉家方运幄中筹。yí lǔ yóu hún qǐ zú yōu,hàn jiā fāng yùn wò zhōng chóu。
天开地辟逢千载,雷动风行遍九州。tiān kāi dì pì féng qiān zài,léi dòng fēng xíng biàn jiǔ zhōu。
刁斗令严青海夜,旌旗色照铁关秋。diāo dòu lìng yán qīng hǎi yè,jīng qí sè zhào tiě guān qiū。
功名自是英豪事,不用君王万户侯。gōng míng zì shì yīng háo shì,bù yòng jūn wáng wàn hù hóu。

悲秋

陆游

病后支离不自持,湖边萧瑟早寒时。bìng hòu zhī lí bù zì chí,hú biān xiāo sè zǎo hán shí。
已惊白发冯唐老,又起清秋宋玉悲。yǐ jīng bái fā féng táng lǎo,yòu qǐ qīng qiū sòng yù bēi。
枕上数声新到雁,灯前一局欲残棋。zhěn shàng shù shēng xīn dào yàn,dēng qián yī jú yù cán qí。
丈夫几许襟怀事,天地无情似不知。zhàng fū jǐ xǔ jīn huái shì,tiān dì wú qíng shì bù zhī。

病中作

陆游

老鹤辽天兴未穷,此生光景自匆匆。lǎo hè liáo tiān xīng wèi qióng,cǐ shēng guāng jǐng zì cōng cōng。
家为逆旅相逢处,身在严装欲发中。jiā wèi nì lǚ xiāng féng chù,shēn zài yán zhuāng yù fā zhōng。
涩眼尚于书有味,孤愁殊觉酒无功。sè yǎn shàng yú shū yǒu wèi,gū chóu shū jué jiǔ wú gōng。
挥戈草檄今谁记,岁晚江边白发翁。huī gē cǎo xí jīn shuí jì,suì wǎn jiāng biān bái fā wēng。

病起

陆游

颓垣破屋暗藜蒿,病起不知秋已高。tuí yuán pò wū àn lí hāo,bìng qǐ bù zhī qiū yǐ gāo。
晨倚山楹群木脱,暮临苔砌百虫号。chén yǐ shān yíng qún mù tuō,mù lín tái qì bǎi chóng hào。
力殚编简初何得,腰折尘埃只漫劳。lì dān biān jiǎn chū hé dé,yāo zhé chén āi zhǐ màn láo。
赖有浊醪生耳热,狂歌醉草寄吾豪。lài yǒu zhuó láo shēng ěr rè,kuáng gē zuì cǎo jì wú háo。

秋夜

陆游

老病龙钟不入城,浊醪粗饭饯馀生。lǎo bìng lóng zhōng bù rù chéng,zhuó láo cū fàn jiàn yú shēng。
未霜村舍秋先冷,无月江天夜自明。wèi shuāng cūn shě qiū xiān lěng,wú yuè jiāng tiān yè zì míng。
出塞虽惭平贼手,下帷聊喜读书声。chū sāi suī cán píng zéi shǒu,xià wéi liáo xǐ dú shū shēng。
山童睡熟青灯暗,自拨残炉候药铛。shān tóng shuì shú qīng dēng àn,zì bō cán lú hòu yào dāng。

雨中过东村

陆游

小雨空蒙物象奇,偶扶藤杖过东陂。xiǎo yǔ kōng méng wù xiàng qí,ǒu fú téng zhàng guò dōng bēi。
垫巾风度人争看,蜡屐年光我自悲。diàn jīn fēng dù rén zhēng kàn,là jī nián guāng wǒ zì bēi。
穷鬼有灵挥不去,死魔多力到无期。qióng guǐ yǒu líng huī bù qù,sǐ mó duō lì dào wú qī。
归来笑向应门说,且了浮生一首诗。guī lái xiào xiàng yīng mén shuō,qiě le fú shēng yī shǒu shī。

山寺

陆游

寺门压石危欲崩,槎牙老松挂苍藤。sì mén yā shí wēi yù bēng,chá yá lǎo sōng guà cāng téng。
风传上方出定磬,雨暗古殿长明灯。fēng chuán shàng fāng chū dìng qìng,yǔ àn gǔ diàn zhǎng míng dēng。
宿林野鹘惊复起,争栗山童呼不应。sù lín yě gǔ jīng fù qǐ,zhēng lì shān tóng hū bù yīng。
溪南闻道更幽绝,明日裂布缝行縢。xī nán wén dào gèng yōu jué,míng rì liè bù fèng xíng téng。

初寒书怀

陆游

嵩云缑月本闲人,误落尘中白发新。sōng yún gōu yuè běn xián rén,wù luò chén zhōng bái fā xīn。
万事看山差入眼,百年把酒独关身。wàn shì kàn shān chà rù yǎn,bǎi nián bǎ jiǔ dú guān shēn。
栈边老马行安往,床下寒龟息自匀。zhàn biān lǎo mǎ xíng ān wǎng,chuáng xià hán guī xī zì yún。
藜杖一枝犹好在,未妨闲探早梅春。lí zhàng yī zhī yóu hǎo zài,wèi fáng xián tàn zǎo méi chūn。

岁暮

陆游

小筑幽栖与拙宜,读书写字伴儿嬉。xiǎo zhù yōu qī yǔ zhuō yí,dú shū xiě zì bàn ér xī。
已无叹老嗟卑意,却喜分冬守岁时。yǐ wú tàn lǎo jiē bēi yì,què xǐ fēn dōng shǒu suì shí。
羹?芳鲜新弋雁,衣襦轻暖自缫丝。gēng huò fāng xiān xīn yì yàn,yī rú qīng nuǎn zì sāo sī。
农家岁暮真堪乐,说向公卿未必知。nóng jiā suì mù zhēn kān lè,shuō xiàng gōng qīng wèi bì zhī。

夜半读书罢出门徙倚久之归赋长句

陆游

浩歌曳杖出柴扉,不管三更露湿衣。hào gē yè zhàng chū chái fēi,bù guǎn sān gèng lù shī yī。
拟看林梢残月上,偶逢浦口断云归。nǐ kàn lín shāo cán yuè shàng,ǒu féng pǔ kǒu duàn yún guī。
惊鸿脱网寒相倚,饥鹘思巢夜亦飞。jīng hóng tuō wǎng hán xiāng yǐ,jī gǔ sī cháo yè yì fēi。
却掩北窗谁晤语,聊凭香碗洗尘鞿。què yǎn běi chuāng shuí wù yǔ,liáo píng xiāng wǎn xǐ chén jī。