古诗词

病中自遣三首

陆游

孤灯如露萤,熠熠北窗下。gū dēng rú lù yíng,yì yì běi chuāng xià。
我亦气仅属,厌厌迫衰谢。wǒ yì qì jǐn shǔ,yàn yàn pò shuāi xiè。
平生更事熟,生死等昼夜。píng shēng gèng shì shú,shēng sǐ děng zhòu yè。
行年八十五,八十九已化。xíng nián bā shí wǔ,bā shí jiǔ yǐ huà。
虽云病恼侵,处此亦闲暇。suī yún bìng nǎo qīn,chù cǐ yì xián xiá。
人扶时出门,清溪带茆舍。rén fú shí chū mén,qīng xī dài máo shě。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

致仕后即事十五首

陆游

一生病鹤寄樊笼,此去鸿冥万里空。yī shēng bìng hè jì fán lóng,cǐ qù hóng míng wàn lǐ kōng。
未论莼羹与羊酪,新粳要胜太仓红。wèi lùn chún gēng yǔ yáng lào,xīn jīng yào shèng tài cāng hóng。

致仕后即事十五首

陆游

沉绵分已饯馀生,造物苛留未遣行。chén mián fēn yǐ jiàn yú shēng,zào wù kē liú wèi qiǎn xíng。
今日下床还健在,一编来就小窗明。jīn rì xià chuáng hái jiàn zài,yī biān lái jiù xiǎo chuāng míng。

致仕后即事十五首

陆游

清静全胜欲界天,逍遥不减地行仙。qīng jìng quán shèng yù jiè tiān,xiāo yáo bù jiǎn dì xíng xiān。
众中莫怪人嫌老,十五年前本命年。zhòng zhōng mò guài rén xián lǎo,shí wǔ nián qián běn mìng nián。

致仕后即事十五首

陆游

一盂麦饭掩柴关,坐久不堪腰脚顽。yī yú mài fàn yǎn chái guān,zuò jiǔ bù kān yāo jiǎo wán。
拖得瘦藤闲信步,小桥东北望螺山。tuō dé shòu téng xián xìn bù,xiǎo qiáo dōng běi wàng luó shān。

致仕后即事十五首

陆游

问门前客元无迹,谀墓中人本不工。wèn mén qián kè yuán wú jì,yú mù zhōng rén běn bù gōng。
犹有邻僧能送米,未妨窃比玉川公。yóu yǒu lín sēng néng sòng mǐ,wèi fáng qiè bǐ yù chuān gōng。

致仕后即事十五首

陆游

归耕所愿杂民编,乍脱朝衫喜欲颠。guī gēng suǒ yuàn zá mín biān,zhà tuō cháo shān xǐ yù diān。
但得吾儿能力穑,不请半俸更超然。dàn dé wú ér néng lì sè,bù qǐng bàn fèng gèng chāo rán。

致仕后即事十五首

陆游

湘湖莼菜胜羊酪,项里杨梅敌荔枝。xiāng hú chún cài shèng yáng lào,xiàng lǐ yáng méi dí lì zhī。
八帙开来今过半,一杯引满若为辞。bā zhì kāi lái jīn guò bàn,yī bēi yǐn mǎn ruò wèi cí。

致仕后即事十五首

陆游

不嫌鸡瘦浊醪酸,草草杯盘具亦难。bù xián jī shòu zhuó láo suān,cǎo cǎo bēi pán jù yì nán。
食指忽摇方窃喜,小儿来请赛鄱官。shí zhǐ hū yáo fāng qiè xǐ,xiǎo ér lái qǐng sài pó guān。

致仕后即事十五首

陆游

甑中白饭出新舂,瓮里黄齑细芼葱。zèng zhōng bái fàn chū xīn chōng,wèng lǐ huáng jī xì mào cōng。
一饱坐兼南北美,始知造物念衰翁。yī bǎo zuò jiān nán běi měi,shǐ zhī zào wù niàn shuāi wēng。

致仕后即事十五首

陆游

多事车前要八驺,老人惟与一藤游。duō shì chē qián yào bā zōu,lǎo rén wéi yǔ yī téng yóu。
未教变化为龙去,更踏人间万里秋。wèi jiào biàn huà wèi lóng qù,gèng tà rén jiān wàn lǐ qiū。

读后汉书二首

陆游

赁舂老子吾所慕,垂世文章宁在多。lìn chōng lǎo zi wú suǒ mù,chuí shì wén zhāng níng zài duō。
诗不删来二千载,世间惟有五噫歌。shī bù shān lái èr qiān zài,shì jiān wéi yǒu wǔ yī gē。

读后汉书二首

陆游

季英行年九十八,犹灌园蔬授六经。jì yīng xíng nián jiǔ shí bā,yóu guàn yuán shū shòu liù jīng。
我欲图之置斋壁,世无顾陆善丹青。wǒ yù tú zhī zhì zhāi bì,shì wú gù lù shàn dān qīng。

陆游

庭下幽花取次香,飞飞小蝶占年光。tíng xià yōu huā qǔ cì xiāng,fēi fēi xiǎo dié zhàn nián guāng。
幽人为尔凭窗久,可爱深黄爱浅黄。yōu rén wèi ěr píng chuāng jiǔ,kě ài shēn huáng ài qiǎn huáng。

白乐天诗云倦倚绣床愁不动缓垂绿带髻鬟低辽阳春尽无消息夜合花前日又西好事者画之为倦绣图此花以五六月开山中多于茨棘人殊不贵之为赋小诗以寄感叹

陆游

王室东迁岁月赊,两京漠漠暗胡沙。wáng shì dōng qiān suì yuè shē,liǎng jīng mò mò àn hú shā。
绣床倦倚人何在,风雨漫山夜合花。xiù chuáng juàn yǐ rén hé zài,fēng yǔ màn shān yè hé huā。

项羽

陆游

八尺将军千里骓,拔山扛鼎不妨奇。bā chǐ jiāng jūn qiān lǐ zhuī,bá shān káng dǐng bù fáng qí。
范增力尽无施处,路到乌江君自知。fàn zēng lì jǐn wú shī chù,lù dào wū jiāng jūn zì zhī。