古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

与野人散策门外

陆游

春意侵寒律,川云结夕阴。chūn yì qīn hán lǜ,chuān yún jié xī yīn。
闲人了无事,邻叟偶相寻。xián rén le wú shì,lín sǒu ǒu xiāng xún。
废沼萍黏块,孤村雀满林。fèi zhǎo píng nián kuài,gū cūn què mǎn lín。
世间真梦耳,何物可关心。shì jiān zhēn mèng ěr,hé wù kě guān xīn。

岁暮老怀

陆游

粥美忘流啜,灯孤伴独吟。zhōu měi wàng liú chuài,dēng gū bàn dú yín。
衾寒知夜艾,身痛卜天阴。qīn hán zhī yè ài,shēn tòng bo tiān yīn。
薪炭常忧绝,杯觞不厌深。xīn tàn cháng yōu jué,bēi shāng bù yàn shēn。
故人今已矣,三叹有遗音。gù rén jīn yǐ yǐ,sān tàn yǒu yí yīn。

邻曲相过

陆游

邻曲集山家,相看一笑哗。lín qū jí shān jiā,xiāng kàn yī xiào huā。
扶行足踸踔,半落齿槎牙。fú xíng zú chěn chuō,bàn luò chǐ chá yá。
农圃乖生理,风霜感岁华。nóng pǔ guāi shēng lǐ,fēng shuāng gǎn suì huá。
老来情话少,更尽此瓯茶。lǎo lái qíng huà shǎo,gèng jǐn cǐ ōu chá。

东窗

陆游

腊近寒何薄,秋衣著尚宜。là jìn hán hé báo,qiū yī zhù shàng yí。
年光祈雪见,节物卖灯知。nián guāng qí xuě jiàn,jié wù mài dēng zhī。
川日初沉后,楼钟欲动时。chuān rì chū chén hòu,lóu zhōng yù dòng shí。
东窗对儿子,聊与细论诗。dōng chuāng duì ér zi,liáo yǔ xì lùn shī。

晓寒

陆游

落月衔山口,浓霜倒菊丛。luò yuè xián shān kǒu,nóng shuāng dào jú cóng。
青毡压衾暖,软火满炉红。qīng zhān yā qīn nuǎn,ruǎn huǒ mǎn lú hóng。
起晚书亏课,愁多酒策功。qǐ wǎn shū kuī kè,chóu duō jiǔ cè gōng。
杜陵如昔否,谁与问征鸿。dù líng rú xī fǒu,shuí yǔ wèn zhēng hóng。

东岭

陆游

云罅漏斜日,驾言东岭行。yún xià lòu xié rì,jià yán dōng lǐng xíng。
鸦翻半天黑,鹭起一川明。yā fān bàn tiān hēi,lù qǐ yī chuān míng。
小立照沟水,欲归闻角声。xiǎo lì zhào gōu shuǐ,yù guī wén jiǎo shēng。
君看浮世事,何处异棋枰。jūn kàn fú shì shì,hé chù yì qí píng。

山房

陆游

何处合题诗,山房病起时。hé chù hé tí shī,shān fáng bìng qǐ shí。
晨光鸟先觉,春信柳偏知。chén guāng niǎo xiān jué,chūn xìn liǔ piān zhī。
陋学勤何益,虚名悔可追。lòu xué qín hé yì,xū míng huǐ kě zhuī。
布衾新絮暖,惟与睡相宜。bù qīn xīn xù nuǎn,wéi yǔ shuì xiāng yí。

道室戏咏

陆游

道身隐太华,壮岁客青城。dào shēn yǐn tài huá,zhuàng suì kè qīng chéng。
采药何辞远,烧丹久未成。cǎi yào hé cí yuǎn,shāo dān jiǔ wèi chéng。
傅生已醉死,韩子得狂名。fù shēng yǐ zuì sǐ,hán zi dé kuáng míng。
犹有残诗在,他年遗后生。yóu yǒu cán shī zài,tā nián yí hòu shēng。

腊月

陆游

今冬少霜雪,腊月厌重裘。jīn dōng shǎo shuāng xuě,là yuè yàn zhòng qiú。
渐动园林兴,顿宽薪炭忧。jiàn dòng yuán lín xīng,dùn kuān xīn tàn yōu。
山陂泉脉活,村市柳枝柔。shān bēi quán mài huó,cūn shì liǔ zhī róu。
春饼吾何患,嘉蔬日可求。chūn bǐng wú hé huàn,jiā shū rì kě qiú。

余得芦竹拄杖于舍傍民家似芦非芦坚劲轻滑色如栗玉入手错然微有声它杖莫及作五字唐律记之

陆游

轻坚芦竹杖,入用自龟堂。qīng jiān lú zhú zhàng,rù yòng zì guī táng。
挺节冰霜后,论交岁月长。tǐng jié bīng shuāng hòu,lùn jiāo suì yuè zhǎng。
心空无宠辱,时异有行藏。xīn kōng wú chǒng rǔ,shí yì yǒu xíng cáng。
老病登临少,何妨日倚床。lǎo bìng dēng lín shǎo,hé fáng rì yǐ chuáng。

八十四吟二首

陆游

新岁八十四,自宜形影孤。xīn suì bā shí sì,zì yí xíng yǐng gū。
睡凭书摈相,愁赖酒枝梧。shuì píng shū bìn xiāng,chóu lài jiǔ zhī wú。
儿问离骚字,僧传本草图。ér wèn lí sāo zì,sēng chuán běn cǎo tú。
孰言生计薄,种芋已成区。shú yán shēng jì báo,zhǒng yù yǐ chéng qū。

八十四吟二首

陆游

七十人稀到,吾过十四年。qī shí rén xī dào,wú guò shí sì nián。
交游无辈行,怀抱有曾玄。jiāo yóu wú bèi xíng,huái bào yǒu céng xuán。
饮敌骑鲸客,行追缩地仙。yǐn dí qí jīng kè,xíng zhuī suō dì xiān。
城南春事动,小蹇又翩翩。chéng nán chūn shì dòng,xiǎo jiǎn yòu piān piān。

书感

陆游

襁负客淮颍,髧髦逢乱离。qiǎng fù kè huái yǐng,dàn máo féng luàn lí。
中原遂乖隔,北望每伤悲。zhōng yuán suì guāi gé,běi wàng měi shāng bēi。
泛渭题新赋,游嵩续旧诗。fàn wèi tí xīn fù,yóu sōng xù jiù shī。
死生虽异世,此意未应移。sǐ shēng suī yì shì,cǐ yì wèi yīng yí。

书适

陆游

细读养生主,长歌归去来。xì dú yǎng shēng zhǔ,zhǎng gē guī qù lái。
山僧借水品,溪父送琴材。shān sēng jiè shuǐ pǐn,xī fù sòng qín cái。
病退稀求药,身闲日探梅。bìng tuì xī qiú yào,shēn xián rì tàn méi。
今宵喜无寐,岷下有书回。jīn xiāo xǐ wú mèi,mín xià yǒu shū huí。

学道

陆游

学道知专气,尊生得养形。xué dào zhī zhuān qì,zūn shēng dé yǎng xíng。
精神生尺宅,虚白集中扃。jīng shén shēng chǐ zhái,xū bái jí zhōng jiōng。
出岫孤云静,凌霜老柏青。chū xiù gū yún jìng,líng shuāng lǎo bǎi qīng。
晨兴取涧水,漱齿读黄庭。chén xīng qǔ jiàn shuǐ,shù chǐ dú huáng tíng。