古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

梦断

陆游

梦断灯残闻雁声,揽衣起坐待天明。mèng duàn dēng cán wén yàn shēng,lǎn yī qǐ zuò dài tiān míng。
街头浊酒不堪醉,窗外疏梅空复情。jiē tóu zhuó jiǔ bù kān zuì,chuāng wài shū méi kōng fù qíng。
人欲见挤真砭石,身宁轻用作投琼。rén yù jiàn jǐ zhēn biān shí,shēn níng qīng yòng zuò tóu qióng。
南湖可引春畴美,只合躬耕毕此生。nán hú kě yǐn chūn chóu měi,zhǐ hé gōng gēng bì cǐ shēng。

农家

陆游

低垣矮屋俯江流,浑舍相娱到白头。dī yuán ǎi wū fǔ jiāng liú,hún shě xiāng yú dào bái tóu。
累世不知名宦乐,百年那识别离愁。lèi shì bù zhī míng huàn lè,bǎi nián nà shí bié lí chóu。
饭馀常贮新陈谷,农隙闲眠子母牛。fàn yú cháng zhù xīn chén gǔ,nóng xì xián mián zi mǔ niú。
闻道少年俱孝谨,未应家法愧恬侯。wén dào shǎo nián jù xiào jǐn,wèi yīng jiā fǎ kuì tián hóu。

冬夜读书忽闻鸡唱

陆游

龌龊常谈笑老生,丈夫失意合躬耕。wò chuò cháng tán xiào lǎo shēng,zhàng fū shī yì hé gōng gēng。
天涯怀友月千里,灯下读书鸡一鸣。tiān yá huái yǒu yuè qiān lǐ,dēng xià dú shū jī yī míng。
事去大床空独卧,时来竖子或成名。shì qù dà chuáng kōng dú wò,shí lái shù zi huò chéng míng。
春芜何限英雄骨,白发萧萧未用惊。chūn wú hé xiàn yīng xióng gǔ,bái fā xiāo xiāo wèi yòng jīng。

闭户

陆游

箪瓢虚道不堪忧,闭户方从造物游。dān piáo xū dào bù kān yōu,bì hù fāng cóng zào wù yóu。
安乐本因无事得,功名常忌有心求。ān lè běn yīn wú shì dé,gōng míng cháng jì yǒu xīn qiú。
洗除仇怨忘蛮触,收敛光芒静斗牛。xǐ chú chóu yuàn wàng mán chù,shōu liǎn guāng máng jìng dòu niú。
儿报床头春瓮熟,人间万事转悠悠。ér bào chuáng tóu chūn wèng shú,rén jiān wàn shì zhuǎn yōu yōu。

得林正父察院书问信

陆游

折柳湖南别尚新,书来已见柳摇春。zhé liǔ hú nán bié shàng xīn,shū lái yǐ jiàn liǔ yáo chūn。
故情有此胶投漆,薄俗从渠越视秦。gù qíng yǒu cǐ jiāo tóu qī,báo sú cóng qú yuè shì qín。
长剑拄颐那复梦,短衣掩胫未全贫。zhǎng jiàn zhǔ yí nà fù mèng,duǎn yī yǎn jìng wèi quán pín。
有诗亦欲频持寄,肠断西江六六鳞。yǒu shī yì yù pín chí jì,cháng duàn xī jiāng liù liù lín。

晚饭罢小立门外有作

陆游

此心何敢慕轻肥,尚愧无功饱蕨薇。cǐ xīn hé gǎn mù qīng féi,shàng kuì wú gōng bǎo jué wēi。
浦面鸟冲残霭去,柳阴人荷一锄归。pǔ miàn niǎo chōng cán ǎi qù,liǔ yīn rén hé yī chú guī。
病嗟短发纷纷白,老觉初心种种非。bìng jiē duǎn fā fēn fēn bái,lǎo jué chū xīn zhǒng zhǒng fēi。
百步空庭著明月,黄昏手自掩荆扉。bǎi bù kōng tíng zhù míng yuè,huáng hūn shǒu zì yǎn jīng fēi。

舟过季家山小泊

陆游

困睫蒙蒙渴煮茶,系船来叩野人家。kùn jié méng méng kě zhǔ chá,xì chuán lái kòu yě rén jiā。
风翻翠浪千畦麦,水漾红云一坞花。fēng fān cuì làng qiān qí mài,shuǐ yàng hóng yún yī wù huā。
健犊破荒耕荦确,幽禽除蠹啄槎牙。jiàn dú pò huāng gēng luò què,yōu qín chú dù zhuó chá yá。
寻春非复衰翁事,且伴儿童一笑哗。xún chūn fēi fù shuāi wēng shì,qiě bàn ér tóng yī xiào huā。

山家

陆游

白石青莎一径斜,断无人迹到山家。bái shí qīng shā yī jìng xié,duàn wú rén jì dào shān jiā。
梁间归燕避微雨,池面游鱼争落花。liáng jiān guī yàn bì wēi yǔ,chí miàn yóu yú zhēng luò huā。
雪鬓但增新感慨,金鞭那复旧豪华。xuě bìn dàn zēng xīn gǎn kǎi,jīn biān nà fù jiù háo huá。
明窗睡起浑无事,篝火风炉自试茶。míng chuāng shuì qǐ hún wú shì,gōu huǒ fēng lú zì shì chá。

落魄

陆游

落魄江湖七十翁,欲持一笑与谁同。luò pò jiāng hú qī shí wēng,yù chí yī xiào yǔ shuí tóng。
萧萧雪鬓难藏老,寂寂蓬门可讳穷。xiāo xiāo xuě bìn nán cáng lǎo,jì jì péng mén kě huì qióng。
好句尚来攲枕处,壮心时在倚楼中。hǎo jù shàng lái qī zhěn chù,zhuàng xīn shí zài yǐ lóu zhōng。
无涯毁誉何劳诘,骨朽人间论自公。wú yá huǐ yù hé láo jí,gǔ xiǔ rén jiān lùn zì gōng。

春晴出游

陆游

芳树参差叶已成,园林随处听莺声。fāng shù cān chà yè yǐ chéng,yuán lín suí chù tīng yīng shēng。
游人正乐还兴叹,造物无心却有情。yóu rén zhèng lè hái xīng tàn,zào wù wú xīn què yǒu qíng。
糁径落红犹可藉,涨溪分绿已堪耕。sǎn jìng luò hóng yóu kě jí,zhǎng xī fēn lǜ yǐ kān gēng。
兰亭禹庙年年好,剩伴乡邻醉太平。lán tíng yǔ miào nián nián hǎo,shèng bàn xiāng lín zuì tài píng。

和张功父见寄二首

陆游

举世何人念此翁,敢期相问寂寥中。jǔ shì hé rén niàn cǐ wēng,gǎn qī xiāng wèn jì liáo zhōng。
回思旧社惊年往,细读来书恨纸穷。huí sī jiù shè jīng nián wǎng,xì dú lái shū hèn zhǐ qióng。
我用荷锄为事业,君将高枕示神通。wǒ yòng hé chú wèi shì yè,jūn jiāng gāo zhěn shì shén tōng。
叮宁一语宜深听,信笔题诗勿太工。dīng níng yī yǔ yí shēn tīng,xìn bǐ tí shī wù tài gōng。

和张功父见寄二首

陆游

佐命貂蝉再世孙,手锄瓜垄傍青门。zuǒ mìng diāo chán zài shì sūn,shǒu chú guā lǒng bàng qīng mén。
超腾已得丹换骨,恋著肯求香返魂。chāo téng yǐ dé dān huàn gǔ,liàn zhù kěn qiú xiāng fǎn hún。
正复悲秋如骑省,可令病渴似文园。zhèng fù bēi qiū rú qí shěng,kě lìng bìng kě shì wén yuán。
庭前柏树西来意,握手何时得共论。tíng qián bǎi shù xī lái yì,wò shǒu hé shí dé gòng lùn。

入云门小憩五云桥

陆游

谷雨初过换夹衣,园林零落到蔷薇。gǔ yǔ chū guò huàn jiā yī,yuán lín líng luò dào qiáng wēi。
鸣鸠日暖遥相应,雏燕风柔渐独飞。míng jiū rì nuǎn yáo xiāng yīng,chú yàn fēng róu jiàn dú fēi。
台省多才吾辈拙,江湖久客暮年归。tái shěng duō cái wú bèi zhuō,jiāng hú jiǔ kè mù nián guī。
云门蹋月方清绝,且倚溪桥看夕霏。yún mén tà yuè fāng qīng jué,qiě yǐ xī qiáo kàn xī fēi。

山园

陆游

山园寂寂闭春风,个里天教著放翁。shān yuán jì jì bì chūn fēng,gè lǐ tiān jiào zhù fàng wēng。
万事已抛孤枕外,一尊常醉乱花中。wàn shì yǐ pāo gū zhěn wài,yī zūn cháng zuì luàn huā zhōng。
闲随戏蝶忘形久,细听啼莺得意同。xián suí xì dié wàng xíng jiǔ,xì tīng tí yīng dé yì tóng。
月桂可怜常在眼,小丛时放一枝红。yuè guì kě lián cháng zài yǎn,xiǎo cóng shí fàng yī zhī hóng。

入城至郡圃及诸家园亭游人甚盛

陆游

老子何曾惯市尘,今朝也复入城闉。lǎo zi hé céng guàn shì chén,jīn cháo yě fù rù chéng yīn。
太平有象人人醉,造物无私处处春。tài píng yǒu xiàng rén rén zuì,zào wù wú sī chù chù chūn。
九陌莺花娱病眼,一竿风月属闲身。jiǔ mò yīng huā yú bìng yǎn,yī gān fēng yuè shǔ xián shēn。
不缘兴尽回桡早,要就湖波照角巾。bù yuán xīng jǐn huí ráo zǎo,yào jiù hú bō zhào jiǎo jīn。