古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

开岁愈贫戏咏

陆游

谢事贫过筮仕初,归装仅有一柴车。xiè shì pín guò shì shì chū,guī zhuāng jǐn yǒu yī chái chē。
笥衣尽典仍耽酒,囷米无炊尚买书。sì yī jǐn diǎn réng dān jiǔ,qūn mǐ wú chuī shàng mǎi shū。
涧底饱观苗郁郁,梦中聊喜蝶蘧蘧。jiàn dǐ bǎo guān miáo yù yù,mèng zhōng liáo xǐ dié qú qú。
商山几许功名事,老子如今却笑渠。shāng shān jǐ xǔ gōng míng shì,lǎo zi rú jīn què xiào qú。

戊辰立春日二首

陆游

昨夜风摇斗柄回,典衣也复一传杯。zuó yè fēng yáo dòu bǐng huí,diǎn yī yě fù yī chuán bēi。
故人久作天涯别,新句空从枕上来。gù rén jiǔ zuò tiān yá bié,xīn jù kōng cóng zhěn shàng lái。
清镜岂堪看鬓色,小园剩欲觅桃栽。qīng jìng qǐ kān kàn bìn sè,xiǎo yuán shèng yù mì táo zāi。
颓然却恨贪春睡,不尽城头画角哀。tuí rán què hèn tān chūn shuì,bù jǐn chéng tóu huà jiǎo āi。

戊辰立春日二首

陆游

卧听城门出土牛,罗幡应笑雪蒙头。wò tīng chéng mén chū tǔ niú,luó fān yīng xiào xuě méng tóu。
但须晨起一卮酒,聊洗人间千种愁。dàn xū chén qǐ yī zhī jiǔ,liáo xǐ rén jiān qiān zhǒng chóu。
处处楼台多侠客,家家船舫待春游。chù chù lóu tái duō xiá kè,jiā jiā chuán fǎng dài chūn yóu。
梅花未遍枝南北,定为馀寒得小留。méi huā wèi biàn zhī nán běi,dìng wèi yú hán dé xiǎo liú。

早春出游

陆游

地炉久厌拨寒灰,一笑真成病眼开。dì lú jiǔ yàn bō hán huī,yī xiào zhēn chéng bìng yǎn kāi。
不恨城笳催日落,且欣巷柳报春回。bù hèn chéng jiā cuī rì luò,qiě xīn xiàng liǔ bào chūn huí。
蹇驴破帽人人看,南陌东阡处处来。jiǎn lǘ pò mào rén rén kàn,nán mò dōng qiān chù chù lái。
闻道禹祠游渐盛,也谋随例一持杯。wén dào yǔ cí yóu jiàn shèng,yě móu suí lì yī chí bēi。

春寒

陆游

冉冉年华过上元,梅花如雪照江村。rǎn rǎn nián huá guò shàng yuán,méi huā rú xuě zhào jiāng cūn。
云归翠窦初收雨,人怕清寒懒出门。yún guī cuì dòu chū shōu yǔ,rén pà qīng hán lǎn chū mén。
香烬已残炉未冷,客谈方剧酒重温。xiāng jìn yǐ cán lú wèi lěng,kè tán fāng jù jiǔ zhòng wēn。
尚嫌尘境妨幽致,过埭船声暮正喧。shàng xián chén jìng fáng yōu zhì,guò dài chuán shēng mù zhèng xuān。

简湖中隐者

陆游

夫子终年醉不醒,若为问我故丁宁。fū zi zhōng nián zuì bù xǐng,ruò wèi wèn wǒ gù dīng níng。
书因遣仆驮黄檗,诗许登山斸茯苓。shū yīn qiǎn pū tuó huáng bò,shī xǔ dēng shān zhǔ fú líng。
畴昔但知悲骥老,即今谁不羡鸿冥。chóu xī dàn zhī bēi jì lǎo,jí jīn shuí bù xiàn hóng míng。
清宵定许敲门否,拟问黄庭两卷经。qīng xiāo dìng xǔ qiāo mén fǒu,nǐ wèn huáng tíng liǎng juǎn jīng。

春晴二首

陆游

雨断云归两作晴,夕阳鼓角动高城。yǔ duàn yún guī liǎng zuò qíng,xī yáng gǔ jiǎo dòng gāo chéng。
客愁正得酒排去,草色直疑烟染成。kè chóu zhèng dé jiǔ pái qù,cǎo sè zhí yí yān rǎn chéng。
莺为风和初命友,鸥缘水长欲寻盟。yīng wèi fēng hé chū mìng yǒu,ōu yuán shuǐ zhǎng yù xún méng。
不须苦问春深浅,陌上吹箫已卖饧。bù xū kǔ wèn chūn shēn qiǎn,mò shàng chuī xiāo yǐ mài táng。

春晴二首

陆游

常年春日少春晴,拂面今朝暖吹轻。cháng nián chūn rì shǎo chūn qíng,fú miàn jīn cháo nuǎn chuī qīng。
水阁家家横小舫,园亭处处听新莺。shuǐ gé jiā jiā héng xiǎo fǎng,yuán tíng chù chù tīng xīn yīng。
桃花不管诗人老,菖叶空催野叟耕。táo huā bù guǎn shī rén lǎo,chāng yè kōng cuī yě sǒu gēng。
自笑此生馀几许,铜驼荆棘尚关情。zì xiào cǐ shēng yú jǐ xǔ,tóng tuó jīng jí shàng guān qíng。

遣兴二首

陆游

莫笑龟堂礌磈胸,此中元可贮虚空。mò xiào guī táng léi wěi xiōng,cǐ zhōng yuán kě zhù xū kōng。
尚饶灵运先成佛,那计辛毗不作公。shàng ráo líng yùn xiān chéng fú,nà jì xīn pí bù zuò gōng。
采药偶逢丹井客,买蓑因过玉霄翁。cǎi yào ǒu féng dān jǐng kè,mǎi suō yīn guò yù xiāo wēng。
不须更问归何许,散发飘然万里风。bù xū gèng wèn guī hé xǔ,sàn fā piāo rán wàn lǐ fēng。

遣兴二首

陆游

我是仙蓬旧主人,一生常得自由身。wǒ shì xiān péng jiù zhǔ rén,yī shēng cháng dé zì yóu shēn。
退归自合称山长,变化犹应侍帝晨。tuì guī zì hé chēng shān zhǎng,biàn huà yóu yīng shì dì chén。
得酒不妨开口笑,学人难作捧心颦。dé jiǔ bù fáng kāi kǒu xiào,xué rén nán zuò pěng xīn pín。
尘中且复随缘住,又见湖边草木新。chén zhōng qiě fù suí yuán zhù,yòu jiàn hú biān cǎo mù xīn。

开岁屡作雨不成正月二十六日夜乃得雨明日行家圃有赋

陆游

东风催雨破天悭,行圃归来剩解颜。dōng fēng cuī yǔ pò tiān qiān,xíng pǔ guī lái shèng jiě yán。
百草吹香蝴蝶闹,一溪涨绿鹭鸶闲。bǎi cǎo chuī xiāng hú dié nào,yī xī zhǎng lǜ lù sī xián。
老来每叹论心少,贫甚方知觅醉艰。lǎo lái měi tàn lùn xīn shǎo,pín shén fāng zhī mì zuì jiān。
犹赖篮舆无恙在,呼儿结束入南山。yóu lài lán yú wú yàng zài,hū ér jié shù rù nán shān。

与儿孙同舟泛湖至西山旁憩酒家遂游任氏茅庵而归

陆游

过埭维舟古柳根,却扶拄杖入烟村。guò dài wéi zhōu gǔ liǔ gēn,què fú zhǔ zhàng rù yān cūn。
印泥接迹牛羊过,投宿争林鸟雀喧。yìn ní jiē jì niú yáng guò,tóu sù zhēng lín niǎo què xuān。
酒保殷勤邀瀹茗,道翁伛偻出迎门。jiǔ bǎo yīn qín yāo yuè míng,dào wēng yǔ lóu chū yíng mén。
郊居不与人间事,惟有耕桑得细论。jiāo jū bù yǔ rén jiān shì,wéi yǒu gēng sāng dé xì lùn。

日暮自大汇村归

陆游

笋舆伊轧暮山昏,水败陂塘路仅存。sǔn yú yī yà mù shān hūn,shuǐ bài bēi táng lù jǐn cún。
出谷钟声知过寺,隔林人语喜逢村。chū gǔ zhōng shēng zhī guò sì,gé lín rén yǔ xǐ féng cūn。
庙壖荒寂新犁地,堤草凄迷旧烧痕。miào ruán huāng jì xīn lí dì,dī cǎo qī mí jiù shāo hén。
儿子念翁霜露冷,遥持炬火出柴门。ér zi niàn wēng shuāng lù lěng,yáo chí jù huǒ chū chái mén。

题寺壁

陆游

庵居浑似罢参僧,除却痴憨百不能。ān jū hún shì bà cān sēng,chú què chī hān bǎi bù néng。
意倦有时凭曲几,兴来随处曳枯藤。yì juàn yǒu shí píng qū jǐ,xīng lái suí chù yè kū téng。
云山直去宁须伴,藓磴高攀不计层。yún shān zhí qù níng xū bàn,xiǎn dèng gāo pān bù jì céng。
闻道鼍鸣天欲雨,松门小住看云兴。wén dào tuó míng tiān yù yǔ,sōng mén xiǎo zhù kàn yún xīng。

题幽居壁二首

陆游

青山四抱路盘纡,天与先生卜草庐。qīng shān sì bào lù pán yū,tiān yǔ xiān shēng bo cǎo lú。
云冷数声闻断雁,溪清百尺见游鱼。yún lěng shù shēng wén duàn yàn,xī qīng bǎi chǐ jiàn yóu yú。
新醪薄薄闲寻醉,残发萧萧闷忆梳。xīn láo báo báo xián xún zuì,cán fā xiāo xiāo mèn yì shū。
莫谓躬耕便无事,百年京洛尚丘墟。mò wèi gōng gēng biàn wú shì,bǎi nián jīng luò shàng qiū xū。