古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

小雪

陆游

檐飞数片雪,瓶插一枝梅。yán fēi shù piàn xuě,píng chā yī zhī méi。
童子敲清磬,先生入定回。tóng zi qiāo qīng qìng,xiān shēng rù dìng huí。

书感

陆游

梦里逢无咎,天涯哭季长。mèng lǐ féng wú jiù,tiān yá kū jì zhǎng。
吾生亦有几,且复钓沧浪。wú shēng yì yǒu jǐ,qiě fù diào cāng làng。

书文稿后

陆游

上蔡牵黄犬,丹徒作布衣。shàng cài qiān huáng quǎn,dān tú zuò bù yī。
苦言谁解听,临祸始知非。kǔ yán shuí jiě tīng,lín huò shǐ zhī fēi。

题柴言山水四首

陆游

阴阴山木合,幽处著柴荆。yīn yīn shān mù hé,yōu chù zhù chái jīng。
喧中有静意,水车终日鸣。xuān zhōng yǒu jìng yì,shuǐ chē zhōng rì míng。

题柴言山水四首

陆游

悬水三十仞,疾雷闻数里。xuán shuǐ sān shí rèn,jí léi wén shù lǐ。
正暑凛生秋,倚杖者谁子。zhèng shǔ lǐn shēng qiū,yǐ zhàng zhě shuí zi。

题柴言山水四首

陆游

高秋风雨天,幽居诗酒地。gāo qiū fēng yǔ tiān,yōu jū shī jiǔ dì。
君看此气象,其可折简致。jūn kàn cǐ qì xiàng,qí kě zhé jiǎn zhì。

题柴言山水四首

陆游

草亭临峭绝,霜嶂起嶙峋。cǎo tíng lín qiào jué,shuāng zhàng qǐ lín xún。
危磴傥可上,老夫思卜邻。wēi dèng tǎng kě shàng,lǎo fū sī bo lín。

山麓

陆游

草合路如线,偶随樵子行。cǎo hé lù rú xiàn,ǒu suí qiáo zi xíng。
林间遇磐石,少憩看春耕。lín jiān yù pán shí,shǎo qì kàn chūn gēng。

自贻四首

陆游

寒暑衣一称,朝晡饭数匙。hán shǔ yī yī chēng,cháo bū fàn shù shi。
钱能祸扑满,酒不负鸱夷。qián néng huò pū mǎn,jiǔ bù fù chī yí。

自贻四首

陆游

家风本韦布,生事但渔樵。jiā fēng běn wéi bù,shēng shì dàn yú qiáo。
惯就下乡食,莫烦东阁招。guàn jiù xià xiāng shí,mò fán dōng gé zhāo。

自贻四首

陆游

痴孙护雀雏,馋仆放池鱼。chī sūn hù què chú,chán pū fàng chí yú。
怀药问邻疾,典衣收旧书。huái yào wèn lín jí,diǎn yī shōu jiù shū。

自贻四首

陆游

退士愤骄虏,闲人忧旱年。tuì shì fèn jiāo lǔ,xián rén yōu hàn nián。
耄期身未病,贫困气犹全。mào qī shēn wèi bìng,pín kùn qì yóu quán。

涉溪

陆游

挥汗欲成雨,聚蚊真若雷。huī hàn yù chéng yǔ,jù wén zhēn ruò léi。
山翁在何许,赤脚步溪来。shān wēng zài hé xǔ,chì jiǎo bù xī lái。

独坐绝句二首

陆游

蛙鸣乃是怒,鵩啸固非妖。wā míng nǎi shì nù,fú xiào gù fēi yāo。
独宿空山夜,何妨伴寂寥。dú sù kōng shān yè,hé fáng bàn jì liáo。

独坐绝句二首

陆游

轻雷不成雨,阙月却穿云。qīng léi bù chéng yǔ,quē yuè què chuān yún。
独倚南斋柱,长吟到夜分。dú yǐ nán zhāi zhù,zhǎng yín dào yè fēn。