古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

道上见梅花

陆游

载酒房湖风日美,探梅喜折一枝新。zài jiǔ fáng hú fēng rì měi,tàn méi xǐ zhé yī zhī xīn。
今朝忽向街头见,万萼千跗俗却春。jīn cháo hū xiàng jiē tóu jiàn,wàn è qiān fū sú què chūn。

立春

陆游

鬓毛萧飒寸心灰,生怕新年节物催。bìn máo xiāo sà cùn xīn huī,shēng pà xīn nián jié wù cuī。
幸是身闲朝睡美,忽闻鼓吹打春回。xìng shì shēn xián cháo shuì měi,hū wén gǔ chuī dǎ chūn huí。

叙州三首

陆游

画船冲雨入戎州,缥缈山横杜若洲。huà chuán chōng yǔ rù róng zhōu,piāo miǎo shān héng dù ruò zhōu。
须信时平边堠静,传烽夜夜到西楼。xū xìn shí píng biān hòu jìng,chuán fēng yè yè dào xī lóu。

叙州三首

陆游

文章何罪触雷霆,风雨南溪自醉醒。wén zhāng hé zuì chù léi tíng,fēng yǔ nán xī zì zuì xǐng。
八十年间遗老尽,坏堂无壁草青青。bā shí nián jiān yí lǎo jǐn,huài táng wú bì cǎo qīng qīng。

叙州三首

陆游

楚柂吴樯又远游,浣花行乐梦西州。chǔ yí wú qiáng yòu yuǎn yóu,huàn huā xíng lè mèng xī zhōu。
千寻铁锁还堪恨,空锁长江不锁愁。qiān xún tiě suǒ hái kān hèn,kōng suǒ zhǎng jiāng bù suǒ chóu。

雨中游东坡

陆游

木莲花下竹枝歌,欢意无多感慨多。mù lián huā xià zhú zhī gē,huān yì wú duō gǎn kǎi duō。
更恐他年有遗恨,晓来冲雨上东坡。gèng kǒng tā nián yǒu yí hèn,xiǎo lái chōng yǔ shàng dōng pō。

龙兴寺吊少陵先生寓居

陆游

中原草草失承平,戍火胡尘到两京。zhōng yuán cǎo cǎo shī chéng píng,shù huǒ hú chén dào liǎng jīng。
扈跸老臣身万里,天寒来此听江声。hù bì lǎo chén shēn wàn lǐ,tiān hán lái cǐ tīng jiāng shēng。

归州重五

陆游

斗舸红旗满急湍,船窗睡起亦闲看。dòu gě hóng qí mǎn jí tuān,chuán chuāng shuì qǐ yì xián kàn。
屈平乡国逢重五,不比常年角黍盘。qū píng xiāng guó féng zhòng wǔ,bù bǐ cháng nián jiǎo shǔ pán。

屈平庙

陆游

委命仇雠事可知,章华荆棘国人悲。wěi mìng chóu chóu shì kě zhī,zhāng huá jīng jí guó rén bēi。
恨公无寿如金石,不见秦婴系颈时。hèn gōng wú shòu rú jīn shí,bù jiàn qín yīng xì jǐng shí。

楚城

陆游

江上荒城猿鸟悲,隔江便是屈原祠。jiāng shàng huāng chéng yuán niǎo bēi,gé jiāng biàn shì qū yuán cí。
一千五百年间事,只有滩声似旧时。yī qiān wǔ bǎi nián jiān shì,zhǐ yǒu tān shēng shì jiù shí。

小雨极凉舟中熟睡至夕

陆游

舟中一雨扫飞蝇,半脱纶巾卧翠藤。zhōu zhōng yī yǔ sǎo fēi yíng,bàn tuō lún jīn wò cuì téng。
清梦初回窗日晚,数声柔橹下巴陵。qīng mèng chū huí chuāng rì wǎn,shù shēng róu lǔ xià bā líng。

再赋一绝

陆游

江风吹雨濯征尘,百尺阑干爽气新。jiāng fēng chuī yǔ zhuó zhēng chén,bǎi chǐ lán gàn shuǎng qì xīn。
不向岳阳楼上醉,定知未可作诗人。bù xiàng yuè yáng lóu shàng zuì,dìng zhī wèi kě zuò shī rén。

南烹

陆游

十年流落忆南烹,初见鲈鱼眼自明。shí nián liú luò yì nán pēng,chū jiàn lú yú yǎn zì míng。
堪笑吾宗轻许可,坐令羊酪僣莼羹。kān xiào wú zōng qīng xǔ kě,zuò lìng yáng lào tiě chún gēng。

冬夜听雨戏作二首

陆游

少年交友尽豪英,妙理时时得细评。shǎo nián jiāo yǒu jǐn háo yīng,miào lǐ shí shí dé xì píng。
老去同参惟夜雨,焚香卧听画檐声。lǎo qù tóng cān wéi yè yǔ,fén xiāng wò tīng huà yán shēng。

冬夜听雨戏作二首

陆游

绕檐点滴如琴筑,支枕幽斋听始奇。rào yán diǎn dī rú qín zhù,zhī zhěn yōu zhāi tīng shǐ qí。
忆在锦城歌吹海,七年夜雨不曾知。yì zài jǐn chéng gē chuī hǎi,qī nián yè yǔ bù céng zhī。