古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

纵笔四首

陆游

背上嵯峨两肉山,明驼有债自须还。bèi shàng cuó é liǎng ròu shān,míng tuó yǒu zhài zì xū hái。
玉霄峰头雪色鹿,清晓一声烟雨间。yù xiāo fēng tóu xuě sè lù,qīng xiǎo yī shēng yān yǔ jiān。

纵笔四首

陆游

素月徘徊牛斗间,天风吹鹤度函关。sù yuè pái huái niú dòu jiān,tiān fēng chuī hè dù hán guān。
一年似此佳时少,唤起陈抟醉华山。yī nián shì cǐ jiā shí shǎo,huàn qǐ chén tuán zuì huá shān。

春雨绝句六首

陆游

恰喜西窗晚照明,虚檐又报雨来声。qià xǐ xī chuāng wǎn zhào míng,xū yán yòu bào yǔ lái shēng。
端忧不用占龟兆,坏尽花时自解晴。duān yōu bù yòng zhàn guī zhào,huài jǐn huā shí zì jiě qíng。

春雨绝句六首

陆游

千点猩红蜀海棠,谁怜雨里作啼妆。qiān diǎn xīng hóng shǔ hǎi táng,shuí lián yǔ lǐ zuò tí zhuāng。
杀风景处君知否,正伴邻翁救麦忙。shā fēng jǐng chù jūn zhī fǒu,zhèng bàn lín wēng jiù mài máng。

春雨绝句六首

陆游

天公似欲败蚕麰,雨冒南山暮不收。tiān gōng shì yù bài cán móu,yǔ mào nán shān mù bù shōu。
騃女痴儿那念此,贪看科斗满清沟。ái nǚ chī ér nà niàn cǐ,tān kàn kē dòu mǎn qīng gōu。

春雨绝句六首

陆游

今年春半不知春,飞雹奔雷吓杀人。jīn nián chūn bàn bù zhī chūn,fēi báo bēn léi xià shā rén。
缝得春衫元未著,免教惆怅洛阳尘。fèng dé chūn shān yuán wèi zhù,miǎn jiào chóu chàng luò yáng chén。

春雨绝句六首

陆游

梅中最晚是缃梅,一日来看欲百回。méi zhōng zuì wǎn shì xiāng méi,yī rì lái kàn yù bǎi huí。
俗紫凡红终避舍,不妨自向雨中开。sú zǐ fán hóng zhōng bì shě,bù fáng zì xiàng yǔ zhōng kāi。

春雨绝句六首

陆游

萧条冬令侵春晚,淅沥寒声滴夜长。xiāo tiáo dōng lìng qīn chūn wǎn,xī lì hán shēng dī yè zhǎng。
更事老翁顽到底,每言宜睡好烧香。gèng shì lǎo wēng wán dào dǐ,měi yán yí shuì hǎo shāo xiāng。

练塘

陆游

微风吹颊酒初醒,落日舟横杜若汀。wēi fēng chuī jiá jiǔ chū xǐng,luò rì zhōu héng dù ruò tīng。
水秀山明何所似,玉人临镜晕螺青。shuǐ xiù shān míng hé suǒ shì,yù rén lín jìng yūn luó qīng。

五云桥

陆游

若耶北与镜湖通,缥缈飞桥跨半空。ruò yé běi yǔ jìng hú tōng,piāo miǎo fēi qiáo kuà bàn kōng。
陵谷变迁谁复识,我来徙倚暮烟中。líng gǔ biàn qiān shuí fù shí,wǒ lái xǐ yǐ mù yān zhōng。

云门独坐

陆游

山北山南处处行,回头六十七清明。shān běi shān nán chù chù xíng,huí tóu liù shí qī qīng míng。
如今老去摧颓甚,独坐焚香听水声。rú jīn lǎo qù cuī tuí shén,dú zuò fén xiāng tīng shuǐ shēng。

东关二首

陆游

天华寺西艇子横,白蘋风细浪纹平。tiān huá sì xī tǐng zi héng,bái píng fēng xì làng wén píng。
移家只欲东关住,夜夜湖中看月生。yí jiā zhǐ yù dōng guān zhù,yè yè hú zhōng kàn yuè shēng。

晓雨初霁

陆游

晓来一雨洗尘痕,浓绿阴阴可一园。xiǎo lái yī yǔ xǐ chén hén,nóng lǜ yīn yīn kě yī yuán。
燕子声中寂无事,独穿苔径出篱门。yàn zi shēng zhōng jì wú shì,dú chuān tái jìng chū lí mén。

咏史

陆游

入郢功成赐属镂,削吴计用载厨车。rù yǐng gōng chéng cì shǔ lòu,xuē wú jì yòng zài chú chē。
闭门种菜英雄事,莫笑衰翁日荷锄。bì mén zhǒng cài yīng xióng shì,mò xiào shuāi wēng rì hé chú。

题城侍者岘山图

陆游

汉水沉碑安在哉,千年岘首独崔嵬。hàn shuǐ chén bēi ān zài zāi,qiān nián xiàn shǒu dú cuī wéi。
平生不作羊公计,但欲无名死草莱。píng shēng bù zuò yáng gōng jì,dàn yù wú míng sǐ cǎo lái。