古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

昼寝二首

陆游

困睫芒羊一欠伸,颓然忽已堕纱巾。kùn jié máng yáng yī qiàn shēn,tuí rán hū yǐ duò shā jīn。
鼻端雷动君无怪,路熟华胥不问津。bí duān léi dòng jūn wú guài,lù shú huá xū bù wèn jīn。

睡起二首

陆游

睡起伥伥扇懒摇,枕痕著面未全消。shuì qǐ chāng chāng shàn lǎn yáo,zhěn hén zhù miàn wèi quán xiāo。
山丹石竹俱零落,孤蝶飞来伴寂寥。shān dān shí zhú jù líng luò,gū dié fēi lái bàn jì liáo。

睡起二首

陆游

蒲萄换叶欲成阴,岁月催人感慨深。pú táo huàn yè yù chéng yīn,suì yuè cuī rén gǎn kǎi shēn。
安得门前无俗客,岸巾临水听蝉吟。ān dé mén qián wú sú kè,àn jīn lín shuǐ tīng chán yín。

自春来数梦至阆中苍溪驿五月十四日又梦作两绝句记之

陆游

骑驴夜到苍溪驿,正是猿啼月落时。qí lǘ yè dào cāng xī yì,zhèng shì yuán tí yuè luò shí。
三十五年如电掣,败墙谁护旧题诗。sān shí wǔ nián rú diàn chè,bài qiáng shuí hù jiù tí shī。

自春来数梦至阆中苍溪驿五月十四日又梦作两绝句记之

陆游

亭皋败叶先秋霣,城上惊乌半夜啼。tíng gāo bài yè xiān qiū yǔn,chéng shàng jīng wū bàn yè tí。
自笑远游心未已,年来频梦到苍溪。zì xiào yuǎn yóu xīn wèi yǐ,nián lái pín mèng dào cāng xī。

午暑

陆游

笛材织簟凉如水,雾縠缝幮薄若空。dí cái zhī diàn liáng rú shuǐ,wù hú fèng chú báo ruò kōng。
更着高安竹根枕,不妨专享北窗风。gèng zhe gāo ān zhú gēn zhěn,bù fáng zhuān xiǎng běi chuāng fēng。

示子孙

陆游

茆屋惟须补漏穿,家人衣食亦随缘。máo wū wéi xū bǔ lòu chuān,jiā rén yī shí yì suí yuán。
岂容一事相关白,已过传家十二年。qǐ róng yī shì xiāng guān bái,yǐ guò chuán jiā shí èr nián。

夜雨

陆游

藩篱处处蔓牵牛,薏苡丛深稗穗抽。fān lí chù chù màn qiān niú,yì yǐ cóng shēn bài suì chōu。
只道物生常茂遂,一宵风雨又成秋。zhǐ dào wù shēng cháng mào suì,yī xiāo fēng yǔ yòu chéng qiū。

纵游深山随所遇记之四首

陆游

山径攲危细栈通,孤村小店夕阳红。shān jìng qī wēi xì zhàn tōng,gū cūn xiǎo diàn xī yáng hóng。
竹郎有庙临江际,木客无家住箐中。zhú láng yǒu miào lín jiāng jì,mù kè wú jiā zhù qìng zhōng。

纵游深山随所遇记之四首

陆游

道逢山客束荆薪,口眼睢盱略似人。dào féng shān kè shù jīng xīn,kǒu yǎn suī xū lüè shì rén。
试问村名瞠不语,剨然长啸上嶙峋。shì wèn cūn míng chēng bù yǔ,huō rán zhǎng xiào shàng lín xún。

纵游深山随所遇记之四首

陆游

古寺萧萧不见僧,飞鼪满屋老枭鸣。gǔ sì xiāo xiāo bù jiàn sēng,fēi shēng mǎn wū lǎo xiāo míng。
空房终夜无灯火,断木支门睡到明。kōng fáng zhōng yè wú dēng huǒ,duàn mù zhī mén shuì dào míng。

感中原旧事戏作

陆游

蜂儿园里香尘细,燕子楼中宝瑟斜。fēng ér yuán lǐ xiāng chén xì,yàn zi lóu zhōng bǎo sè xié。
惟有天知太平事,乞倾东海洗胡沙。wéi yǒu tiān zhī tài píng shì,qǐ qīng dōng hǎi xǐ hú shā。

老学庵北窗杂书七首

陆游

本慕修真谢俗尘,中年蹭蹬作诗人。běn mù xiū zhēn xiè sú chén,zhōng nián cèng dēng zuò shī rén。
即今恨养金丹晚,且向江湖把钓缗。jí jīn hèn yǎng jīn dān wǎn,qiě xiàng jiāng hú bǎ diào mín。

老学庵北窗杂书七首

陆游

偶住人间遂许时,残骸自笑尚支持。ǒu zhù rén jiān suì xǔ shí,cán hái zì xiào shàng zhī chí。
直须消破黄齑尽,始是浮生结局时。zhí xū xiāo pò huáng jī jǐn,shǐ shì fú shēng jié jú shí。

老学庵北窗杂书七首

陆游

茅斋遥夜养心君,静处工夫自策勋。máo zhāi yáo yè yǎng xīn jūn,jìng chù gōng fū zì cè xūn。
正喜残香伴幽独,鸦鸣窗白又纷纷。zhèng xǐ cán xiāng bàn yōu dú,yā míng chuāng bái yòu fēn fēn。