古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

范参政挽词二首

陆游

屡出专戎阃,遄归上政途。lǚ chū zhuān róng kǔn,chuán guī shàng zhèng tú。
勋劳光竹帛,风采震羌胡。xūn láo guāng zhú bó,fēng cǎi zhèn qiāng hú。
签帙新藏富,园林胜事殊。qiān zhì xīn cáng fù,yuán lín shèng shì shū。
知公仙去日,遗恨一毫无。zhī gōng xiān qù rì,yí hèn yī háo wú。

范参政挽词二首

陆游

孤拙知心少,平生仅数公。gū zhuō zhī xīn shǎo,píng shēng jǐn shù gōng。
凋零遂无几,迟暮与谁同。diāo líng suì wú jǐ,chí mù yǔ shuí tóng。
琼树世尘外,神山云海中。qióng shù shì chén wài,shén shān yún hǎi zhōng。
梦魂宁复接,恸哭向西风。mèng hún níng fù jiē,tòng kū xiàng xī fēng。

初冬感怀二首

陆游

落叶扫还积,断鸿飞更鸣。luò yè sǎo hái jī,duàn hóng fēi gèng míng。
羸躯得霜健,老眼向书明。léi qū dé shuāng jiàn,lǎo yǎn xiàng shū míng。
水瘦河声壮,萁枯马力生。shuǐ shòu hé shēng zhuàng,qí kū mǎ lì shēng。
竟为农父死,白首负功名。jìng wèi nóng fù sǐ,bái shǒu fù gōng míng。

初冬感怀二首

陆游

庭芜失故绿,园树染新丹。tíng wú shī gù lǜ,yuán shù rǎn xīn dān。
病思闲支枕,诗情独倚阑。bìng sī xián zhī zhěn,shī qíng dú yǐ lán。
带移频觉瘦,貂弊不禁寒。dài yí pín jué shòu,diāo bì bù jìn hán。
惟有墙阴荠,离离又满盘。wéi yǒu qiáng yīn jì,lí lí yòu mǎn pán。

羲农

陆游

羲农去不反,释老似而非。xī nóng qù bù fǎn,shì lǎo shì ér fēi。
太息众皆醉,逝将谁与归。tài xī zhòng jiē zuì,shì jiāng shuí yǔ guī。
经时忘肉味,尽日掩柴扉。jīng shí wàng ròu wèi,jǐn rì yǎn chái fēi。
安得同心者,灯前语造微。ān dé tóng xīn zhě,dēng qián yǔ zào wēi。

十月

陆游

塞向倾书槴,开炉积豆萁。sāi xiàng qīng shū hù,kāi lú jī dòu qí。
林居得温暖,天遣养衰迟。lín jū dé wēn nuǎn,tiān qiǎn yǎng shuāi chí。
瓮盎藏蔬后,锄耰下麦时。wèng àng cáng shū hòu,chú yōu xià mài shí。
农家冬最乐,我老颇能知。nóng jiā dōng zuì lè,wǒ lǎo pǒ néng zhī。

纵笔三首

陆游

老眼轻千乘,枯肠却八珍。lǎo yǎn qīng qiān chéng,kū cháng què bā zhēn。
直令身潦倒,未害胆轮囷。zhí lìng shēn lǎo dào,wèi hài dǎn lún qūn。
酒里遗浮世,书中见古人。jiǔ lǐ yí fú shì,shū zhōng jiàn gǔ rén。
平生笑园绮,老蹋帝城尘。píng shēng xiào yuán qǐ,lǎo tà dì chéng chén。

纵笔三首

陆游

壮岁志天下,崎岖无一施。zhuàng suì zhì tiān xià,qí qū wú yī shī。
高谈对邻父,朴学付痴儿。gāo tán duì lín fù,pǔ xué fù chī ér。
补栅怜鸡冷,分粮悯雀饥。bǔ zhà lián jī lěng,fēn liáng mǐn què jī。
吾生忽至此,惆怅镜中丝。wú shēng hū zhì cǐ,chóu chàng jìng zhōng sī。

纵笔三首

陆游

天道何时定,人生固有涯。tiān dào hé shí dìng,rén shēng gù yǒu yá。
壮年行出塞,晚岁病还家。zhuàng nián xíng chū sāi,wǎn suì bìng hái jiā。
积愤凭谁豁,孤忠只自嗟。jī fèn píng shuí huō,gū zhōng zhǐ zì jiē。
今朝茅屋底,隐约听霜笳。jīn cháo máo wū dǐ,yǐn yuē tīng shuāng jiā。

晨起

陆游

晨起梳头懒,披衣立草堂。chén qǐ shū tóu lǎn,pī yī lì cǎo táng。
雾昏全隐树,气暖不成霜。wù hūn quán yǐn shù,qì nuǎn bù chéng shuāng。
滩急回鱼队,天低衬雁行。tān jí huí yú duì,tiān dī chèn yàn xíng。
新春犹一月,已觉日微长。xīn chūn yóu yī yuè,yǐ jué rì wēi zhǎng。

窗黑

陆游

风雨窗常黑,衰翁罢读书。fēng yǔ chuāng cháng hēi,shuāi wēng bà dú shū。
纵横惭七略,废惰失三馀。zòng héng cán qī lüè,fèi duò shī sān yú。
宴坐工夫熟,多闻习气除。yàn zuò gōng fū shú,duō wén xí qì chú。
韩公未解此,误诮腹空虚。hán gōng wèi jiě cǐ,wù qiào fù kōng xū。

程泰之尚书挽词二首

陆游

文古唐元结,经明汉仲舒。wén gǔ táng yuán jié,jīng míng hàn zhòng shū。
三朝八座贵,千载九丘书。sān cháo bā zuò guì,qiān zài jiǔ qiū shū。
早接游从末,常闻议论馀。zǎo jiē yóu cóng mò,cháng wén yì lùn yú。
死生今永诀,追恨寄声疏。sǐ shēng jīn yǒng jué,zhuī hèn jì shēng shū。

程泰之尚书挽词二首

陆游

昔在绍兴末,同趋行殿门。xī zài shào xīng mò,tóng qū xíng diàn mén。
方思寻宿好,忽已奉遗言。fāng sī xún sù hǎo,hū yǐ fèng yí yán。
诔行曲台议,饰终明主恩。lěi xíng qū tái yì,shì zhōng míng zhǔ ēn。
高皇旧朝士,今复几人存。gāo huáng jiù cháo shì,jīn fù jǐ rén cún。

睡起

陆游

老怯年华速,闲知昼漏长。lǎo qiè nián huá sù,xián zhī zhòu lòu zhǎng。
已回酣枕梦,未过古匜香。yǐ huí hān zhěn mèng,wèi guò gǔ yí xiāng。
洗面宫眉绿,开茶带胯方。xǐ miàn gōng méi lǜ,kāi chá dài kuà fāng。
山家风味在,虽病意差彊。shān jiā fēng wèi zài,suī bìng yì chà jiàng。

残腊二首

陆游

破腊春先到,微阴日易醺。pò là chūn xiān dào,wēi yīn rì yì xūn。
鸟声犹寂寂,木意已欣欣。niǎo shēng yóu jì jì,mù yì yǐ xīn xīn。
云起山分叠,风生水蹙纹。yún qǐ shān fēn dié,fēng shēng shuǐ cù wén。
断肠何处笛,偏向醉中闻。duàn cháng hé chù dí,piān xiàng zuì zhōng wén。