古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自广汉归宿十八里草市

陆游

月黑叩店门,灯青坐床箦。yuè hēi kòu diàn mén,dēng qīng zuò chuáng zé。
饭粗杂沙土,菜瘦等草棘。fàn cū zá shā tǔ,cài shòu děng cǎo jí。
泰然均一饱,未觉异玉食。tài rán jūn yī bǎo,wèi jué yì yù shí。
我岂儿女哉,口腹为怨德。wǒ qǐ ér nǚ zāi,kǒu fù wèi yuàn dé。
古人耻怀禄,不仕当力穑。gǔ rén chǐ huái lù,bù shì dāng lì sè。
从今扶犁手,终老谢翰墨。cóng jīn fú lí shǒu,zhōng lǎo xiè hàn mò。

东郊饮村酒大醉后作

陆游

丈夫无苟求,君子有素守。zhàng fū wú gǒu qiú,jūn zi yǒu sù shǒu。
不能垂竹帛,正可死陇亩。bù néng chuí zhú bó,zhèng kě sǐ lǒng mǔ。
邯郸枕中梦,要是念所有。hán dān zhěn zhōng mèng,yào shì niàn suǒ yǒu。
持枕与农夫,亦作此梦否。chí zhěn yǔ nóng fū,yì zuò cǐ mèng fǒu。
今朝栎林下,取醉村市酒。jīn cháo lì lín xià,qǔ zuì cūn shì jiǔ。
未敢羞空囊,烂漫诗千首。wèi gǎn xiū kōng náng,làn màn shī qiān shǒu。

九月十八夜梦避雨叩一僧院有老宿年八十许邀留甚勤若旧相识者梦中为赋此诗

陆游

画檐急雨倾高秋,夜投丈室灯幽幽。huà yán jí yǔ qīng gāo qiū,yè tóu zhàng shì dēng yōu yōu。
耆年拥毳雪满头,拂拭床敷邀我留。qí nián yōng cuì xuě mǎn tóu,fú shì chuáng fū yāo wǒ liú。
雏猊戏掷香出喉,蓬蓬结成苍玉毬。chú ní xì zhì xiāng chū hóu,péng péng jié chéng cāng yù qiú。
蛮童揭帘侍者忧,触散香烟当罚油。mán tóng jiē lián shì zhě yōu,chù sàn xiāng yān dāng fá yóu。

秋兴

陆游

成都城中秋夜长,灯笼蜡纸明空堂。chéng dōu chéng zhōng qiū yè zhǎng,dēng lóng là zhǐ míng kōng táng。
高梧月白绕飞鹊,衰草露湿啼寒螀。gāo wú yuè bái rào fēi què,shuāi cǎo lù shī tí hán jiāng。
堂上书生读书罢,欲眠未眠偏断肠。táng shàng shū shēng dú shū bà,yù mián wèi mián piān duàn cháng。
起行百匝几叹息,一夕绿发成秋霜。qǐ xíng bǎi zā jǐ tàn xī,yī xī lǜ fā chéng qiū shuāng。
中原日月用胡历,幽州老酋著柘黄。zhōng yuán rì yuè yòng hú lì,yōu zhōu lǎo qiú zhù zhè huáng。
荥河温洛底处所,可使长作旃裘乡。xíng hé wēn luò dǐ chù suǒ,kě shǐ zhǎng zuò zhān qiú xiāng。
百金战袍雕鹘盘,三尺剑锋霜雪寒。bǎi jīn zhàn páo diāo gǔ pán,sān chǐ jiàn fēng shuāng xuě hán。
一朝出塞君试看,旦发宝鸡暮长安。yī cháo chū sāi jūn shì kàn,dàn fā bǎo jī mù zhǎng ān。

饭罢戏作

陆游

南市沽浊醪,浮蚁甘不坏。nán shì gū zhuó láo,fú yǐ gān bù huài。
东门买彘骨,醯酱点橙薤。dōng mén mǎi zhì gǔ,xī jiàng diǎn chéng xiè。
蒸鸡最知名,美不数鱼蟹。zhēng jī zuì zhī míng,měi bù shù yú xiè。
轮囷犀浦芋,磊落新都菜。lún qūn xī pǔ yù,lěi luò xīn dōu cài。
欲赓老饕赋,畏破头陀戒。yù gēng lǎo tāo fù,wèi pò tóu tuó jiè。
况予齿日疏,大脔敢屡嘬。kuàng yǔ chǐ rì shū,dà luán gǎn lǚ chuài。
杜老死牛䏑,千古惩祸败。dù lǎo sǐ niú dì,qiān gǔ chéng huò bài。
闭门饵朝霞,无病亦无债。bì mén ěr cháo xiá,wú bìng yì wú zhài。

赵将军

陆游

我梦游太华,云开千仞青。wǒ mèng yóu tài huá,yún kāi qiān rèn qīng。
擘山泻黄河,万古仰巨灵。bāi shān xiè huáng hé,wàn gǔ yǎng jù líng。
往者祸乱初,氛祲干太宁。wǎng zhě huò luàn chū,fēn jìn gàn tài níng。
岂无卧云龙,一起奔风霆。qǐ wú wò yún lóng,yī qǐ bēn fēng tíng。
时事方错缪,三秦尽飘零。shí shì fāng cuò móu,sān qín jǐn piāo líng。
山河销王气,原野失大刑。shān hé xiāo wáng qì,yuán yě shī dà xíng。
将军散发去,短剑斸茯苓。jiāng jūn sàn fā qù,duǎn jiàn zhǔ fú líng。
定知三峰上,烂醉今未醒。dìng zhī sān fēng shàng,làn zuì jīn wèi xǐng。

谒汉昭烈惠陵及诸葛公祠宇

陆游

雨止风益豪,雪作云不动。yǔ zhǐ fēng yì háo,xuě zuò yún bù dòng。
凄凉汉陵庙,衰草卧翁仲。qī liáng hàn líng miào,shuāi cǎo wò wēng zhòng。
画妓空笙竽,土马阙羁鞚。huà jì kōng shēng yú,tǔ mǎ quē jī kòng。
壤沃黄犊耕,柏密幽鸟哢。rǎng wò huáng dú gēng,bǎi mì yōu niǎo lòng。
尚想忠武公,身任社稷重。shàng xiǎng zhōng wǔ gōng,shēn rèn shè jì zhòng。
整整渭上营,气已无岐雍。zhěng zhěng wèi shàng yíng,qì yǐ wú qí yōng。
少须天意定,破贼宁患众。shǎo xū tiān yì dìng,pò zéi níng huàn zhòng。
兴亡信有数,星陨事可痛。xīng wáng xìn yǒu shù,xīng yǔn shì kě tòng。
陵边四五家,茆竹居接栋。líng biān sì wǔ jiā,máo zhú jū jiē dòng。
手皲纸上箔,醅熟酒鸣瓮。shǒu jūn zhǐ shàng bó,pēi shú jiǔ míng wèng。
虽嗟生理微,亦足逭饥冻。suī jiē shēng lǐ wēi,yì zú huàn jī dòng。
刘葛固雄杰,阅世均一梦。liú gé gù xióng jié,yuè shì jūn yī mèng。
论高常近迂,才大本难用。lùn gāo cháng jìn yū,cái dà běn nán yòng。
九原不可作,再拜临风恸。jiǔ yuán bù kě zuò,zài bài lín fēng tòng。

大雪歌

陆游

长安城中三日雪,潼关道上行人绝。zhǎng ān chéng zhōng sān rì xuě,tóng guān dào shàng xíng rén jué。
黄河铁牛僵不动,承露金盘冻将折。huáng hé tiě niú jiāng bù dòng,chéng lù jīn pán dòng jiāng zhé。
虬须豪客狐白裘,夜来醉眠宝钗楼。qiú xū háo kè hú bái qiú,yè lái zuì mián bǎo chāi lóu。
五更未醒已上马,冲雪却作南山游。wǔ gèng wèi xǐng yǐ shàng mǎ,chōng xuě què zuò nán shān yóu。
千年老虎猎不得,一箭横穿雪皆赤。qiān nián lǎo hǔ liè bù dé,yī jiàn héng chuān xuě jiē chì。
拿空争死作雷吼,震动山林裂崖石。ná kōng zhēng sǐ zuò léi hǒu,zhèn dòng shān lín liè yá shí。
曳归拥路千人观,髑髅作枕皮蒙鞍。yè guī yōng lù qiān rén guān,dú lóu zuò zhěn pí méng ān。
人间壮士有如此,胡不来归汉天子。rén jiān zhuàng shì yǒu rú cǐ,hú bù lái guī hàn tiān zi。

玉局观拜东坡先生海外画像

陆游

商周去不还,盛哉汉唐宋。shāng zhōu qù bù hái,shèng zāi hàn táng sòng。
苏公本天人,谪堕为世用。sū gōng běn tiān rén,zhé duò wèi shì yòng。
太平极嘉祐,珠玉始包贡。tài píng jí jiā yòu,zhū yù shǐ bāo gòng。
公车三千牍,字字岌飞动。gōng chē sān qiān dú,zì zì jí fēi dòng。
气力倒犀象,律吕谐鸾凤。qì lì dào xī xiàng,lǜ lǚ xié luán fèng。
天骥西极来,矫矫不受鞚。tiān jì xī jí lái,jiǎo jiǎo bù shòu kòng。
飞腾上台阁,废放落云梦。fēi téng shàng tái gé,fèi fàng luò yún mèng。
至宝不侵蚀,终亦老侍从。zhì bǎo bù qīn shí,zhōng yì lǎo shì cóng。
晚途迁海表,万里天宇空。wǎn tú qiān hǎi biǎo,wàn lǐ tiān yǔ kōng。
岂惟骑鲸鱼,遂欲跨螮蝀。qǐ wéi qí jīng yú,suì yù kuà dì dōng。
心空物莫挠,气老笔愈纵。xīn kōng wù mò náo,qì lǎo bǐ yù zòng。
秕糠郊祀歌,远友清庙颂。bǐ kāng jiāo sì gē,yuǎn yǒu qīng miào sòng。
我生虽后公,妙句得吟讽。wǒ shēng suī hòu gōng,miào jù dé yín fěng。
整衣拜遗像,千古尊正统。zhěng yī bài yí xiàng,qiān gǔ zūn zhèng tǒng。

访客至西郊

陆游

摵摵败叶飞,黯黯寒云低。shè shè bài yè fēi,àn àn hán yún dī。
村墟与市里,触目一惨悽。cūn xū yǔ shì lǐ,chù mù yī cǎn qī。
今日病体轻,驾言适城西。jīn rì bìng tǐ qīng,jià yán shì chéng xī。
丹柿满野店,青帘出江堤。dān shì mǎn yě diàn,qīng lián chū jiāng dī。
猎骑载雉兔,樵担悬鹑鸡。liè qí zài zhì tù,qiáo dān xuán chún jī。
居人各自得,使我念故溪。jū rén gè zì dé,shǐ wǒ niàn gù xī。
故溪不敢说,况复朝金闺。gù xī bù gǎn shuō,kuàng fù cháo jīn guī。
伤哉啮雪翁,岁晚犹牧羝。shāng zāi niè xuě wēng,suì wǎn yóu mù dī。
下愚不自还,大惑终身迷。xià yú bù zì hái,dà huò zhōng shēn mí。
君恩何由报,力耕愧黔黎。jūn ēn hé yóu bào,lì gēng kuì qián lí。

江楼吹笛饮酒大醉中作

陆游

世言九州外,复有大九州。shì yán jiǔ zhōu wài,fù yǒu dà jiǔ zhōu。
此言果不虚,仅可容吾愁。cǐ yán guǒ bù xū,jǐn kě róng wú chóu。
许愁亦当有许酒,吾酒酿尽银河流。xǔ chóu yì dāng yǒu xǔ jiǔ,wú jiǔ niàng jǐn yín hé liú。
酌之万斛玻瓈舟,酣宴五城十二楼。zhuó zhī wàn hú bō lí zhōu,hān yàn wǔ chéng shí èr lóu。
天为碧罗幕,月作白玉钩。tiān wèi bì luó mù,yuè zuò bái yù gōu。
织女织庆云,裁成五色裘。zhī nǚ zhī qìng yún,cái chéng wǔ sè qiú。
披裘对酒难为客,长揖北辰相献酬。pī qiú duì jiǔ nán wèi kè,zhǎng yī běi chén xiāng xiàn chóu。
一饮五百年,一醉三千秋。yī yǐn wǔ bǎi nián,yī zuì sān qiān qiū。
却驾白凤骖斑虬,下与麻姑戏玄洲。què jià bái fèng cān bān qiú,xià yǔ má gū xì xuán zhōu。
锦江吹笛馀一念,再过剑南应小留。jǐn jiāng chuī dí yú yī niàn,zài guò jiàn nán yīng xiǎo liú。

晚登子城

陆游

江头作雪雪未成,北风吹云如有营。jiāng tóu zuò xuě xuě wèi chéng,běi fēng chuī yún rú yǒu yíng。
驱车出门何所诣,一放吾目登高城。qū chē chū mén hé suǒ yì,yī fàng wú mù dēng gāo chéng。
城中繁雄十万户,朱门甲第何峥嵘。chéng zhōng fán xióng shí wàn hù,zhū mén jiǎ dì hé zhēng róng。
锦机玉工不知数,深夜穷巷闻吹笙。jǐn jī yù gōng bù zhī shù,shēn yè qióng xiàng wén chuī shēng。
国家自从失河北,烟尘漠漠暗两京。guó jiā zì cóng shī hé běi,yān chén mò mò àn liǎng jīng。
胡行如鬼南至海,寸地尺天皆苦兵。hú xíng rú guǐ nán zhì hǎi,cùn dì chǐ tiān jiē kǔ bīng。
老吴将军独护蜀,坐使井络无欃枪。lǎo wú jiāng jūn dú hù shǔ,zuò shǐ jǐng luò wú chán qiāng。
名都壮邑数千里,至今不闻戎马声。míng dōu zhuàng yì shù qiān lǐ,zhì jīn bù wén róng mǎ shēng。
安危自古有倚伏,相持默默非敌情。ān wēi zì gǔ yǒu yǐ fú,xiāng chí mò mò fēi dí qíng。
棘门霸上勿儿戏,犬羊岂惮渝齐盟。jí mén bà shàng wù ér xì,quǎn yáng qǐ dàn yú qí méng。

草堂拜少陵遗像

陆游

清江抱孤村,杜子昔所馆。qīng jiāng bào gū cūn,dù zi xī suǒ guǎn。
虚堂尘不扫,小径门可款。xū táng chén bù sǎo,xiǎo jìng mén kě kuǎn。
公诗岂纸上,遗句处处满。gōng shī qǐ zhǐ shàng,yí jù chù chù mǎn。
人皆欲拾取,志大才苦短。rén jiē yù shí qǔ,zhì dà cái kǔ duǎn。
计公客此时,一饱得亦罕。jì gōng kè cǐ shí,yī bǎo dé yì hǎn。
阨穷端有自,宁独坐房琯。è qióng duān yǒu zì,níng dú zuò fáng guǎn。
至今壁间像,朱绶意萧散。zhì jīn bì jiān xiàng,zhū shòu yì xiāo sàn。
长安貂蝉多,死去谁复算。zhǎng ān diāo chán duō,sǐ qù shuí fù suàn。

剑客行

陆游

世无知剑人,太阿混凡铁。shì wú zhī jiàn rén,tài ā hùn fán tiě。
至宝弃泥沙,光景终不灭。zhì bǎo qì ní shā,guāng jǐng zhōng bù miè。
一朝斩长鲸,海水赤三月。yī cháo zhǎn zhǎng jīng,hǎi shuǐ chì sān yuè。
隐见天地间,变化岂易测。yǐn jiàn tiān dì jiān,biàn huà qǐ yì cè。
国家未灭胡,臣子同此责。guó jiā wèi miè hú,chén zi tóng cǐ zé。
浪迹潜山海,岁晚得剑客。làng jì qián shān hǎi,suì wǎn dé jiàn kè。
酒酣脱匕首,白刃明霜雪。jiǔ hān tuō bǐ shǒu,bái rèn míng shuāng xuě。
夜半报雠归,斑斑腥带血。yè bàn bào chóu guī,bān bān xīng dài xuè。
细雠何足问,大耻同愤切。xì chóu hé zú wèn,dà chǐ tóng fèn qiè。
臣位虽卑贱,臣身可屠裂。chén wèi suī bēi jiàn,chén shēn kě tú liè。
誓当函胡首,再拜奏北阙。shì dāng hán hú shǒu,zài bài zòu běi quē。
逃去变姓名,山中餐玉屑。táo qù biàn xìng míng,shān zhōng cān yù xiè。

故蜀别苑在成都西南十五六里梅至多有两大树夭矫若龙相传谓之梅龙予初至蜀尝为作诗自此岁常访之今复赋一首丁酉十一月也

陆游

昔年曾赋西郊梅,茫茫去日如飞埃。xī nián céng fù xī jiāo méi,máng máng qù rì rú fēi āi。
即今衰病百事懒,陈迹未忘犹一来。jí jīn shuāi bìng bǎi shì lǎn,chén jì wèi wàng yóu yī lái。
蜀王故苑犁已遍,散落尚有千雪堆。shǔ wáng gù yuàn lí yǐ biàn,sàn luò shàng yǒu qiān xuě duī。
珠楼玉殿一梦破,烟芜牧笛遗民哀。zhū lóu yù diàn yī mèng pò,yān wú mù dí yí mín āi。
两龙卧稳不飞去,鳞甲脱落生莓苔。liǎng lóng wò wěn bù fēi qù,lín jiǎ tuō luò shēng méi tái。
精神最遇雪月见,气力苦战冰霜开。jīng shén zuì yù xuě yuè jiàn,qì lì kǔ zhàn bīng shuāng kāi。
羁臣放士耿独立,淑姬静女知谁媒。jī chén fàng shì gěng dú lì,shū jī jìng nǚ zhī shuí méi。
摧伤虽多意愈厉,直与天地争春回。cuī shāng suī duō yì yù lì,zhí yǔ tiān dì zhēng chūn huí。
苍然老气压桃杏,笑我白发心尚孩。cāng rán lǎo qì yā táo xìng,xiào wǒ bái fā xīn shàng hái。
微风故为作妩媚,一片吹入黄金罍。wēi fēng gù wèi zuò wǔ mèi,yī piàn chuī rù huáng jīn léi。