古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

读书

陆游

读书四更灯欲尽,胸中太华蟠千仞。dú shū sì gèng dēng yù jǐn,xiōng zhōng tài huá pán qiān rèn。
仰呼青天那得闻,穷到白头犹自信。yǎng hū qīng tiān nà dé wén,qióng dào bái tóu yóu zì xìn。
策名委质本为国,岂但空取黄金印。cè míng wěi zhì běn wèi guó,qǐ dàn kōng qǔ huáng jīn yìn。
故都即今不忍说,空宫夜夜飞秋燐。gù dōu jí jīn bù rěn shuō,kōng gōng yè yè fēi qiū lín。
士初许身辈稷契,岁晚所立惭廉蔺。shì chū xǔ shēn bèi jì qì,suì wǎn suǒ lì cán lián lìn。
正看愤切诡成功,已复雍容托观衅。zhèng kàn fèn qiè guǐ chéng gōng,yǐ fù yōng róng tuō guān xìn。
虽然知人要未易,讵可例轻天下士。suī rán zhī rén yào wèi yì,jù kě lì qīng tiān xià shì。
君不见长松卧壑困风霜,时来屹立扶明堂。jūn bù jiàn zhǎng sōng wò hè kùn fēng shuāng,shí lái yì lì fú míng táng。

哀北

陆游

太行天下脊,黄河出昆仑。tài xíng tiān xià jí,huáng hé chū kūn lún。
山川形胜地,历世多名臣。shān chuān xíng shèng dì,lì shì duō míng chén。
哀哉六十年,左衽沦胡尘。āi zāi liù shí nián,zuǒ rèn lún hú chén。
抱负虽奇伟,没齿不得伸。bào fù suī qí wěi,méi chǐ bù dé shēn。
老夫实好义,北望常酸辛。lǎo fū shí hǎo yì,běi wàng cháng suān xīn。
何当拥黄旗,径涉白马津。hé dāng yōng huáng qí,jìng shè bái mǎ jīn。
穷追殄犬羊,旁招出凤麟。qióng zhuī tiǎn quǎn yáng,páng zhāo chū fèng lín。
努力待传檄,勿谓吴无人。nǔ lì dài chuán xí,wù wèi wú wú rén。

三江舟中大醉作

陆游

志欲富天下,一身常苦饥。zhì yù fù tiān xià,yī shēn cháng kǔ jī。
气可吞匈奴,束带向小儿。qì kě tūn xiōng nú,shù dài xiàng xiǎo ér。
天公无由问,世俗那得知。tiān gōng wú yóu wèn,shì sú nà dé zhī。
挥手散醉发,去隐云海涯。huī shǒu sàn zuì fā,qù yǐn yún hǎi yá。
风息天镜平,涛起雪山倾。fēng xī tiān jìng píng,tāo qǐ xuě shān qīng。
轻帆入浩荡,百怪不可名。qīng fān rù hào dàng,bǎi guài bù kě míng。
虹竿秋月钩,巨鳌倘可求。hóng gān qiū yuè gōu,jù áo tǎng kě qiú。
灭迹从今逝,回看隘九州。miè jì cóng jīn shì,huí kàn ài jiǔ zhōu。

悲秋

陆游

秋灯如孤萤,熠熠耿窗户。qiū dēng rú gū yíng,yì yì gěng chuāng hù。
秋雨如漏壶,点滴连早暮。qiū yǔ rú lòu hú,diǎn dī lián zǎo mù。
我岂楚逐臣,惨怆出怨句。wǒ qǐ chǔ zhú chén,cǎn chuàng chū yuàn jù。
逢秋未免悲,直以忧国故。féng qiū wèi miǎn bēi,zhí yǐ yōu guó gù。
三军老不战,比屋困征赋。sān jūn lǎo bù zhàn,bǐ wū kùn zhēng fù。
可使江淮间,岁岁常列戍。kě shǐ jiāng huái jiān,suì suì cháng liè shù。

陶山遇雪觉林迁庵主见招不果往

陆游

山中大雪二尺彊,道边虎迹如碗大。shān zhōng dà xuě èr chǐ jiàng,dào biān hǔ jì rú wǎn dà。
衰翁畏虎复畏寒,招唤不来公勿怪。shuāi wēng wèi hǔ fù wèi hán,zhāo huàn bù lái gōng wù guài。
梨花开时好风日,走马寻公作寒食。lí huā kāi shí hǎo fēng rì,zǒu mǎ xún gōng zuò hán shí。
不须沽酒饮陶潜,箭笋蕨芽如蜜甜。bù xū gū jiǔ yǐn táo qián,jiàn sǔn jué yá rú mì tián。

樊江晚泊

陆游

碧云吞日天欲暮,城西捩柁城东路。bì yún tūn rì tiān yù mù,chéng xī liè duò chéng dōng lù。
莼羹菰饭香满船,正是江头落帆处。chún gēng gū fàn xiāng mǎn chuán,zhèng shì jiāng tóu luò fān chù。
荻洲渔火远更明,烟水苍茫闻雁声。dí zhōu yú huǒ yuǎn gèng míng,yān shuǐ cāng máng wén yàn shēng。
不是绿尊能破闷,白头客路若为情。bù shì lǜ zūn néng pò mèn,bái tóu kè lù ruò wèi qíng。

娥江野饮赠刘道士

陆游

春光盎盎催官柳,柳色黄如盏中酒。chūn guāng àng àng cuī guān liǔ,liǔ sè huáng rú zhǎn zhōng jiǔ。
桥边微径惬幽寻,世外高人共携手。qiáo biān wēi jìng qiè yōu xún,shì wài gāo rén gòng xié shǒu。
参差茅舍出木末,隐映酒旗当浦口。cān chà máo shě chū mù mò,yǐn yìng jiǔ qí dāng pǔ kǒu。
插花处处引村童,失道时时问耕叟。chā huā chù chù yǐn cūn tóng,shī dào shí shí wèn gēng sǒu。
客堪共醉百无一,事不谐心十常九。kè kān gòng zuì bǎi wú yī,shì bù xié xīn shí cháng jiǔ。
日斜潮落不可留,孤舟欲上频搔首。rì xié cháo luò bù kě liú,gū zhōu yù shàng pín sāo shǒu。

夏雨

陆游

清风起湖滨,急雨来天末。qīng fēng qǐ hú bīn,jí yǔ lái tiān mò。
蚊蝇遽退听,松竹例苏活。wén yíng jù tuì tīng,sōng zhú lì sū huó。
奇声集空庭,爽气生细葛。qí shēng jí kōng tíng,shuǎng qì shēng xì gé。
素秋虽尚遥,聊喜宽肺渴。sù qiū suī shàng yáo,liáo xǐ kuān fèi kě。

夏夜舟中闻水鸟声甚哀若曰姑恶感而作诗

陆游

女生藏深闺,未省窥墙藩。nǚ shēng cáng shēn guī,wèi shěng kuī qiáng fān。
上车移所天,父母为它门。shàng chē yí suǒ tiān,fù mǔ wèi tā mén。
妾身虽甚愚,亦知君姑尊。qiè shēn suī shén yú,yì zhī jūn gū zūn。
下床头鸡鸣,梳髻著襦裙。xià chuáng tóu jī míng,shū jì zhù rú qún。
堂上奉洒扫,厨中具盘飧。táng shàng fèng sǎ sǎo,chú zhōng jù pán sūn。
青青摘葵苋,恨不美熊蹯。qīng qīng zhāi kuí xiàn,hèn bù měi xióng fán。
姑色少不怡,衣袂湿泪痕。gū sè shǎo bù yí,yī mèi shī lèi hén。
所冀妾生男,庶几姑弄孙。suǒ jì qiè shēng nán,shù jǐ gū nòng sūn。
此志竟蹉跎,薄命来谗言。cǐ zhì jìng cuō tuó,báo mìng lái chán yán。
放弃不敢怨,所悲孤大恩。fàng qì bù gǎn yuàn,suǒ bēi gū dà ēn。
古路傍陂泽,微雨鬼火昏。gǔ lù bàng bēi zé,wēi yǔ guǐ huǒ hūn。
君听姑恶声,无乃谴妇魂。jūn tīng gū è shēng,wú nǎi qiǎn fù hún。

夏夜四首

陆游

夏夜忽已半,东冈月初生。xià yè hū yǐ bàn,dōng gāng yuè chū shēng。
起行绕庭树,爱此露滴声。qǐ xíng rào tíng shù,ài cǐ lù dī shēng。
漂流忆安卧,局促念遐征。piāo liú yì ān wò,jú cù niàn xiá zhēng。
幽怀谁晤语,华觞还自倾。yōu huái shuí wù yǔ,huá shāng hái zì qīng。

夏夜四首

陆游

萤火喜暗庭,桐叶矜冷雨。yíng huǒ xǐ àn tíng,tóng yè jīn lěng yǔ。
幽人悄不寐,独夜谁与处。yōu rén qiāo bù mèi,dú yè shuí yǔ chù。
乾坤信无情,岁月遽如许。qián kūn xìn wú qíng,suì yuè jù rú xǔ。
明发视镜中,鬓丝添几缕。míng fā shì jìng zhōng,bìn sī tiān jǐ lǚ。

夏夜四首

陆游

庭荒蔓草长,堂豁爽气入。tíng huāng màn cǎo zhǎng,táng huō shuǎng qì rù。
悠然推枕起,聊作倚杖立。yōu rán tuī zhěn qǐ,liáo zuò yǐ zhàng lì。
飞萤亦避雨,黏栋光熠熠。fēi yíng yì bì yǔ,nián dòng guāng yì yì。
南邻输税归,小妇愁夜汲。nán lín shū shuì guī,xiǎo fù chóu yè jí。

夏夜四首

陆游

结屋在郊墟,翛然谢炎炽。jié wū zài jiāo xū,xiāo rán xiè yán chì。
窗扉故阒寂,水竹亦幽邃。chuāng fēi gù qù jì,shuǐ zhú yì yōu suì。
飞虫望灯集,栖燕冲雨至。fēi chóng wàng dēng jí,qī yàn chōng yǔ zhì。
石枕与葛幮,美哉今夕睡。shí zhěn yǔ gé chú,měi zāi jīn xī shuì。

夏日五鼓起戏书

陆游

老鸡喔喔桑树颠,明星磊磊茅屋边。lǎo jī ō ō sāng shù diān,míng xīng lěi lěi máo wū biān。
我兴视夜不复眠,坐看朝暾浴虞渊。wǒ xīng shì yè bù fù mián,zuò kàn cháo tūn yù yú yuān。
开窗清风来穆然,拂几洗研整蠹编。kāi chuāng qīng fēng lái mù rán,fú jǐ xǐ yán zhěng dù biān。
火云崔嵬忽满天,安得羲和徐著鞭。huǒ yún cuī wéi hū mǎn tiān,ān dé xī hé xú zhù biān。

秋风曲

陆游

秋风吹雨鸣窗纸,壮士不眠推枕起。qiū fēng chuī yǔ míng chuāng zhǐ,zhuàng shì bù mián tuī zhěn qǐ。
床头金尽酒尊空,枥马相看泪如洗。chuáng tóu jīn jǐn jiǔ zūn kōng,lì mǎ xiāng kàn lèi rú xǐ。
鸿门霸上百万师,安西北庭九千里。hóng mén bà shàng bǎi wàn shī,ān xī běi tíng jiǔ qiān lǐ。
帐前画角声入云,陇上铁衣光照水。zhàng qián huà jiǎo shēng rù yún,lǒng shàng tiě yī guāng zhào shuǐ。
横飞渡辽健如鹘,谈笑不劳投马棰。héng fēi dù liáo jiàn rú gǔ,tán xiào bù láo tóu mǎ chuí。
堂堂羽檄从天下,夜半斫营孱可鄙。táng táng yǔ xí cóng tiān xià,yè bàn zhuó yíng càn kě bǐ。
拾萤读书定何益,投笔取封当努力。shí yíng dú shū dìng hé yì,tóu bǐ qǔ fēng dāng nǔ lì。
百斤长刀两石弓,饱将两耳听秋风。bǎi jīn zhǎng dāo liǎng shí gōng,bǎo jiāng liǎng ěr tīng qiū fēng。