古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

永日无一事作诗自诒

陆游

目昏罢观书,足蹇停游山。mù hūn bà guān shū,zú jiǎn tíng yóu shān。
二事差可乐,造物乃复悭。èr shì chà kě lè,zào wù nǎi fù qiān。
得非闵我老,作意镌其顽。dé fēi mǐn wǒ lǎo,zuò yì juān qí wán。
扫除尽宿习,使得终日闲。sǎo chú jǐn sù xí,shǐ dé zhōng rì xián。
闲亦何负汝,剡曲茆三间。xián yì hé fù rǔ,shàn qū máo sān jiān。
奇石玩荦角,清流听淙潺。qí shí wán luò jiǎo,qīng liú tīng cóng chán。
勿言村醪薄,数酌可解颜。wù yán cūn láo báo,shù zhuó kě jiě yán。
翛然日已夕,卧看飞鸟还。xiāo rán rì yǐ xī,wò kàn fēi niǎo hái。

蔬食

陆游

今年彻底贫,不复具一肉。jīn nián chè dǐ pín,bù fù jù yī ròu。
日高对空案,肠鸣转车轴。rì gāo duì kōng àn,cháng míng zhuǎn chē zhóu。
春荠忽已花,老笋欲成竹。chūn jì hū yǐ huā,lǎo sǔn yù chéng zhú。
平生饭蔬食,至此亦不足。píng shēng fàn shū shí,zhì cǐ yì bù zú。
孰知读书却少进,忍饥对客谈尧舜。shú zhī dú shū què shǎo jìn,rěn jī duì kè tán yáo shùn。
但令此道粗有传,深山饿死吾何恨。dàn lìng cǐ dào cū yǒu chuán,shēn shān è sǐ wú hé hèn。

与子坦子聿游明觉十四韵

陆游

我自何山来,觅路占楼钟。wǒ zì hé shān lái,mì lù zhàn lóu zhōng。
联翩两葛巾,跌宕一短筇。lián piān liǎng gé jīn,diē dàng yī duǎn qióng。
深谷已曛黑,夕阳犹半峰。shēn gǔ yǐ xūn hēi,xī yáng yóu bàn fēng。
堂中千岁师,磊砢如古松。táng zhōng qiān suì shī,lěi kē rú gǔ sōng。
残僧三四辈,斗粟各自舂。cán sēng sān sì bèi,dòu sù gè zì chōng。
长廊久寂寞,香火亦阙供。zhǎng láng jiǔ jì mò,xiāng huǒ yì quē gōng。
颇闻在世时,一钵制恶龙。pǒ wén zài shì shí,yī bō zhì è lóng。
时时出雷雨,百里常年丰。shí shí chū léi yǔ,bǎi lǐ cháng nián fēng。
宿缘忽云尽,献供无春农。sù yuán hū yún jǐn,xiàn gōng wú chūn nóng。
馋乌晨攫饭,饥鼠夜穿墉。chán wū chén jué fàn,jī shǔ yè chuān yōng。
而况我辈人,生世本不逢。ér kuàng wǒ bèi rén,shēng shì běn bù féng。
胡不安汝分,终年抗尘容。hú bù ān rǔ fēn,zhōng nián kàng chén róng。
静观兴废事,可洗芥蒂胸。jìng guān xīng fèi shì,kě xǐ jiè dì xiōng。
一笑下山去,村坞烟重重。yī xiào xià shān qù,cūn wù yān zhòng zhòng。

山头鹿

陆游

呦呦山头鹿,毛角自媚好。yōu yōu shān tóu lù,máo jiǎo zì mèi hǎo。
渴饮涧底泉,饥齧林间草。kě yǐn jiàn dǐ quán,jī niè lín jiān cǎo。
汉家方和亲,将军灞陵老。hàn jiā fāng hé qīn,jiāng jūn bà líng lǎo。
天寒弓力劲,木落霜气早。tiān hán gōng lì jìn,mù luò shuāng qì zǎo。
短衣日驰射,逐鹿应弦倒。duǎn yī rì chí shè,zhú lù yīng xián dào。
金盘犀箸命有系,翠壁苍崖迹如扫。jīn pán xī zhù mìng yǒu xì,cuì bì cāng yá jì rú sǎo。
何时诏下北击胡,却起将军远征讨。hé shí zhào xià běi jī hú,què qǐ jiāng jūn yuǎn zhēng tǎo。
泉甘草茂上林中,使我母子常相保。quán gān cǎo mào shàng lín zhōng,shǐ wǒ mǔ zi cháng xiāng bǎo。

夏四月渴雨恐害布种代乡邻作插秧歌

陆游

浸种二月初,插秧四月中。jìn zhǒng èr yuè chū,chā yāng sì yuè zhōng。
小舟载秧把,往来疾于鸿。xiǎo zhōu zài yāng bǎ,wǎng lái jí yú hóng。
吴盐雪花白,村酒粥面浓。wú yán xuě huā bái,cūn jiǔ zhōu miàn nóng。
长歌相赠答,宛转含豳风。zhǎng gē xiāng zèng dá,wǎn zhuǎn hán bīn fēng。
日暮飞桨归,小市鼓鼕鼕。rì mù fēi jiǎng guī,xiǎo shì gǔ dōng dōng。
起居问尊老,勤俭教儿童。qǐ jū wèn zūn lǎo,qín jiǎn jiào ér tóng。
何人采此谣,为我告相公。hé rén cǎi cǐ yáo,wèi wǒ gào xiāng gōng。
不必赐民租,但愿常年丰。bù bì cì mín zū,dàn yuàn cháng nián fēng。

云童童行

陆游

云童童,挟雨来。yún tóng tóng,xié yǔ lái。
雨未濡土云已开,不能为人敛浮埃。yǔ wèi rú tǔ yún yǐ kāi,bù néng wèi rén liǎn fú āi。
山南山北空闻雷,青秧欲槁吁可哀。shān nán shān běi kōng wén léi,qīng yāng yù gǎo xū kě āi。

鸟啼

陆游

野人无历日,鸟啼知四时。yě rén wú lì rì,niǎo tí zhī sì shí。
二月闻子规,春耕不可迟。èr yuè wén zi guī,chūn gēng bù kě chí。
三月闻黄鹂,幼妇闵蚕饥。sān yuè wén huáng lí,yòu fù mǐn cán jī。
四月鸣布谷,家家蚕上簇。sì yuè míng bù gǔ,jiā jiā cán shàng cù。
五月鸣鸦舅,苗稚忧草茂。wǔ yuè míng yā jiù,miáo zhì yōu cǎo mào。
人言农家苦,望晴复望雨。rén yán nóng jiā kǔ,wàng qíng fù wàng yǔ。
乐处谁得知,生不识官府。lè chù shuí dé zhī,shēng bù shí guān fǔ。
葛衫麦饭有即休,湖桥小市酒如油。gé shān mài fàn yǒu jí xiū,hú qiáo xiǎo shì jiǔ rú yóu。
夜夜扶归常烂醉,不怕行逢灞陵尉。yè yè fú guī cháng làn zuì,bù pà xíng féng bà líng wèi。

读书至夜半灯尽欲睡慨然有感

陆游

白发萧萧老空谷,人叹厄穷心自足。bái fā xiāo xiāo lǎo kōng gǔ,rén tàn è qióng xīn zì zú。
东郊晓射堕锦雉,北崦春耕叱黄犊。dōng jiāo xiǎo shè duò jǐn zhì,běi yān chūn gēng chì huáng dú。
区区世事何足论,未死断知常闭门。qū qū shì shì hé zú lùn,wèi sǐ duàn zhī cháng bì mén。
关河好在万里路,理乱不至三家村。guān hé hǎo zài wàn lǐ lù,lǐ luàn bù zhì sān jiā cūn。
夜分灯暗月入户,赋诗肯道儒冠误。yè fēn dēng àn yuè rù hù,fù shī kěn dào rú guān wù。
饥鹰劲翮高有声,横截陂湖正南去。jī yīng jìn hé gāo yǒu shēng,héng jié bēi hú zhèng nán qù。

南堂默坐

陆游

日日树头鹎鵊鸣,夜夜溪边姑恶声。rì rì shù tóu bēi jiá míng,yè yè xī biān gū è shēng。
堂中老子独无语,寂然似可终吾生。táng zhōng lǎo zi dú wú yǔ,jì rán shì kě zhōng wú shēng。
大鹏一举九万程,下视海内徒营营。dà péng yī jǔ jiǔ wàn chéng,xià shì hǎi nèi tú yíng yíng。
秋虫春鸟非我类,何至伴渠鸣不平。qiū chóng chūn niǎo fēi wǒ lèi,hé zhì bàn qú míng bù píng。

夏夜二首

陆游

露湿芙蕖冷,月明薝卜香。lù shī fú qú lěng,yuè míng zhān bo xiāng。
残醉吹欲无,飕飕发根凉。cán zuì chuī yù wú,sōu sōu fā gēn liáng。
岂惟弃世事,形影亦相忘。qǐ wéi qì shì shì,xíng yǐng yì xiāng wàng。
空忆南山下,新秋射虎场。kōng yì nán shān xià,xīn qiū shè hǔ chǎng。

夏夜二首

陆游

我昔在南郑,夜过东骆谷。wǒ xī zài nán zhèng,yè guò dōng luò gǔ。
平川月如霜,万马皆露宿。píng chuān yuè rú shuāng,wàn mǎ jiē lù sù。
思从六月师,关辅谈笑复。sī cóng liù yuè shī,guān fǔ tán xiào fù。
那知二十年,秋风枯苜蓿。nà zhī èr shí nián,qiū fēng kū mù xu。

明妃曲

陆游

汉家和亲成故事,万里风尘妾何罪。hàn jiā hé qīn chéng gù shì,wàn lǐ fēng chén qiè hé zuì。
掖庭终有一人行,敢道君王弃憔悴。yē tíng zhōng yǒu yī rén xíng,gǎn dào jūn wáng qì qiáo cuì。
双驼驾车夷乐悲,公卿谁悟和戎非。shuāng tuó jià chē yí lè bēi,gōng qīng shuí wù hé róng fēi。
蒲桃宫中颜色惨,鸡鹿塞外行人稀。pú táo gōng zhōng yán sè cǎn,jī lù sāi wài xíng rén xī。
沙碛茫茫天四围,一片云生雪即飞。shā qì máng máng tiān sì wéi,yī piàn yún shēng xuě jí fēi。
太古以来无寸草,借问春从何处归。tài gǔ yǐ lái wú cùn cǎo,jiè wèn chūn cóng hé chù guī。

思远游

陆游

我志日已衰,诗亦无杰句。wǒ zhì rì yǐ shuāi,shī yì wú jié jù。
正如随翅鹤,怅望辽海路。zhèng rú suí chì hè,chàng wàng liáo hǎi lù。
虽云须药物,幸未迫霜露。suī yún xū yào wù,xìng wèi pò shuāng lù。
裂裳裹两踵,此诗亦已屡。liè shang guǒ liǎng zhǒng,cǐ shī yì yǐ lǚ。
嵯峨青城云,惨淡嶓冢树。cuó é qīng chéng yún,cǎn dàn bō zhǒng shù。
秋风吹短裘,万里入芒屦。qiū fēng chuī duǎn qiú,wàn lǐ rù máng jù。

露坐

陆游

此手乃可怜,经月不把酒。cǐ shǒu nǎi kě lián,jīng yuè bù bǎ jiǔ。
著书又苦晚,何以图不朽。zhù shū yòu kǔ wǎn,hé yǐ tú bù xiǔ。
空庭坐三更,磊落垂北斗。kōng tíng zuò sān gèng,lěi luò chuí běi dòu。
向来历关河,万里空回首。xiàng lái lì guān hé,wàn lǐ kōng huí shǒu。
岂知三十年,竟作越中叟。qǐ zhī sān shí nián,jìng zuò yuè zhōng sǒu。
后生虽满眼,非复旧交友。hòu shēng suī mǎn yǎn,fēi fù jiù jiāo yǒu。
形体迫衰谢,妻子亦何有。xíng tǐ pò shuāi xiè,qī zi yì hé yǒu。
怅望怀古人,吞声死农亩。chàng wàng huái gǔ rén,tūn shēng sǐ nóng mǔ。

幽居戏赠邻曲

陆游

暮年远屏天所借,落佩倒冠如得谢。mù nián yuǎn píng tiān suǒ jiè,luò pèi dào guān rú dé xiè。
虽无壶酒助歌呼,幸有蠹书供枕藉。suī wú hú jiǔ zhù gē hū,xìng yǒu dù shū gōng zhěn jí。
市声不闻耳差静,车辙扫空身转暇。shì shēng bù wén ěr chà jìng,chē zhé sǎo kōng shēn zhuǎn xiá。
雨悭葵叶未吐甲,露重榴房初坼罅。yǔ qiān kuí yè wèi tǔ jiǎ,lù zhòng liú fáng chū chè xià。
深红菱角密覆水,烂紫蒲桃重垂架。shēn hóng líng jiǎo mì fù shuǐ,làn zǐ pú táo zhòng chuí jià。
直令掩关避世俗,未害煎茶唤邻舍。zhí lìng yǎn guān bì shì sú,wèi hài jiān chá huàn lín shě。
萧萧鸡犬衡门晚,寂寂灯火幽窗夜。xiāo xiāo jī quǎn héng mén wǎn,jì jì dēng huǒ yōu chuāng yè。
劝君切勿纵高谈,性命如丝不禁吓。quàn jūn qiè wù zòng gāo tán,xìng mìng rú sī bù jìn xià。