古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

嘲布谷

陆游

时令过清明,朝朝布谷鸣。shí lìng guò qīng míng,cháo cháo bù gǔ míng。
但令春促驾,那为国催耕。dàn lìng chūn cù jià,nà wèi guó cuī gēng。
红紫花枝尽,青黄麦穗成。hóng zǐ huā zhī jǐn,qīng huáng mài suì chéng。
从今可无语,倾耳舜弦声。cóng jīn kě wú yǔ,qīng ěr shùn xián shēng。

题斋壁

陆游

出郭无十里,结庐才数间。chū guō wú shí lǐ,jié lú cái shù jiān。
每将穷博健,不遣乐妨闲。měi jiāng qióng bó jiàn,bù qiǎn lè fáng xián。
卖药云边市,寻僧雨外山。mài yào yún biān shì,xún sēng yǔ wài shān。
何妨摇楫去,却作跨驴还。hé fáng yáo jí qù,què zuò kuà lǘ hái。

初夏

陆游

雨足移秧后,风和剥茧初。yǔ zú yí yāng hòu,fēng hé bō jiǎn chū。
昏昏时就枕,贸贸却寻书。hūn hūn shí jiù zhěn,mào mào què xún shū。
晚步身须杖,晨兴发废梳。wǎn bù shēn xū zhàng,chén xīng fā fèi shū。
满城车马客,谁复问何如。mǎn chéng chē mǎ kè,shuí fù wèn hé rú。

读书

陆游

稽古衰犹力,翻书夜达晨。jī gǔ shuāi yóu lì,fān shū yè dá chén。
思人频掩卷,感事忽沾巾。sī rén pín yǎn juǎn,gǎn shì hū zhān jīn。
世阅几春梦,身今一老民。shì yuè jǐ chūn mèng,shēn jīn yī lǎo mín。
忍穷端已惯,蔬食又经旬。rěn qióng duān yǐ guàn,shū shí yòu jīng xún。

幽居初夏四首

陆游

路缭长堤北,家居小市西。lù liáo zhǎng dī běi,jiā jū xiǎo shì xī。
陂塘晨饮犊,门巷午鸣鸡。bēi táng chén yǐn dú,mén xiàng wǔ míng jī。
妇喜蚕三幼,儿夸雨一犁。fù xǐ cán sān yòu,ér kuā yǔ yī lí。
衰翁亦放浪,未怕屐沾泥。shuāi wēng yì fàng làng,wèi pà jī zhān ní。

幽居初夏四首

陆游

梅坞青黄子,草陂红紫花。méi wù qīng huáng zi,cǎo bēi hóng zǐ huā。
双鹅朝戏浦,群鸭暮还家。shuāng é cháo xì pǔ,qún yā mù hái jiā。
赤脚挑残笋,苍头摘晚茶。chì jiǎo tiāo cán sǔn,cāng tóu zhāi wǎn chá。
出门逢野老,满意说桑麻。chū mén féng yě lǎo,mǎn yì shuō sāng má。

幽居初夏四首

陆游

诘曲穿桑径,讴哑响竹门。jí qū chuān sāng jìng,ōu yǎ xiǎng zhú mén。
疏泉灌藜苋,倚杖牧鸡豚。shū quán guàn lí xiàn,yǐ zhàng mù jī tún。
江步横新舸,茅檐弄幼孙。jiāng bù héng xīn gě,máo yán nòng yòu sūn。
太平端有象,谁与画吾村。tài píng duān yǒu xiàng,shuí yǔ huà wú cūn。

幽居初夏四首

陆游

大耋光阴短,南讹日月长。dà dié guāng yīn duǎn,nán é rì yuè zhǎng。
松枯宜倒壑,龟老惯支床。sōng kū yí dào hè,guī lǎo guàn zhī chuáng。
寂寂三升稷,悠悠百本桑。jì jì sān shēng jì,yōu yōu bǎi běn sāng。
饥寒犹肮脏,何术砭吾肓。jī hán yóu āng zàng,hé shù biān wú huāng。

独醉

陆游

老伴死欲尽,少年谁肯亲。lǎo bàn sǐ yù jǐn,shǎo nián shuí kěn qīn。
自怜真长物,何啻是陈人。zì lián zhēn zhǎng wù,hé chì shì chén rén。
江市鱼初上,村场酒亦醇。jiāng shì yú chū shàng,cūn chǎng jiǔ yì chún。
颓然北窗下,不觉堕纱巾。tuí rán běi chuāng xià,bù jué duò shā jīn。

独立

陆游

午醉初醒后,回廊独立时。wǔ zuì chū xǐng hòu,huí láng dú lì shí。
斜阳明雨叶,乳鹊袅风枝。xié yáng míng yǔ yè,rǔ què niǎo fēng zhī。
违俗虽堪笑,师心颇自奇。wéi sú suī kān xiào,shī xīn pǒ zì qí。
傍人疑徙倚,向道是寻诗。bàng rén yí xǐ yǐ,xiàng dào shì xún shī。

赵彦肤修撰挽辞

陆游

朝路英声早,宗盟宿望尊。cháo lù yīng shēng zǎo,zōng méng sù wàng zūn。
宴谈推酝藉,大笔擅雄浑。yàn tán tuī yùn jí,dà bǐ shàn xióng hún。
许国心犹壮,安边策具存。xǔ guó xīn yóu zhuàng,ān biān cè jù cún。
凄凉故时客,痛哭望秋原。qī liáng gù shí kè,tòng kū wàng qiū yuán。

雨夜

陆游

小雨收仍落,孤灯翳复明。xiǎo yǔ shōu réng luò,gū dēng yì fù míng。
衰残书易忘,忧患梦多惊。shuāi cán shū yì wàng,yōu huàn mèng duō jīng。
熠熠萤矜暗,翻翻雀转更。yì yì yíng jīn àn,fān fān què zhuǎn gèng。
闭门行老死,亦足慰平生。bì mén xíng lǎo sǐ,yì zú wèi píng shēng。

夜归

陆游

城角传三弄,桑村喜独归。chéng jiǎo chuán sān nòng,sāng cūn xǐ dú guī。
雨多萤满野,径狭露沾衣。yǔ duō yíng mǎn yě,jìng xiá lù zhān yī。
食俭盐醯薄,年衰气力微。shí jiǎn yán xī báo,nián shuāi qì lì wēi。
青灯对儿女,抚事一歔欷。qīng dēng duì ér nǚ,fǔ shì yī xū xī。

舟中遣兴

陆游

湖海渺云涛,浮家得养高。hú hǎi miǎo yún tāo,fú jiā dé yǎng gāo。
方床展蕲簟,短褐束郿绦。fāng chuáng zhǎn qí diàn,duǎn hè shù méi tāo。
酒里亦何好,人间聊可逃。jiǔ lǐ yì hé hǎo,rén jiān liáo kě táo。
酣歌柁楼底,万事一秋豪。hān gē duò lóu dǐ,wàn shì yī qiū háo。

夜赋

陆游

月晕知将雨,风声报近秋。yuè yūn zhī jiāng yǔ,fēng shēng bào jìn qiū。
暗廊行熠耀,深树啸鸺鹠。àn láng xíng yì yào,shēn shù xiào xiū liú。
老幸传家事,狂犹为国忧。lǎo xìng chuán jiā shì,kuáng yóu wèi guó yōu。
相齐虽已矣,且复饭吾牛。xiāng qí suī yǐ yǐ,qiě fù fàn wú niú。