古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

寓言三首

陆游

出仕谢招麾,还家美蕨薇。chū shì xiè zhāo huī,hái jiā měi jué wēi。
深居全素志,大路息危机。shēn jū quán sù zhì,dà lù xī wēi jī。
世变生呼吸,人情忽细微。shì biàn shēng hū xī,rén qíng hū xì wēi。
床头周易在,舍此欲安归。chuáng tóu zhōu yì zài,shě cǐ yù ān guī。

寓言三首

陆游

山海三家市,风烟五亩园。shān hǎi sān jiā shì,fēng yān wǔ mǔ yuán。
藜羹均玉食,茅屋陋朱门。lí gēng jūn yù shí,máo wū lòu zhū mén。
耕钓此身老,乾坤吾道尊。gēng diào cǐ shēn lǎo,qián kūn wú dào zūn。
故交沦落尽,至理与谁论。gù jiāo lún luò jǐn,zhì lǐ yǔ shuí lùn。

畴昔

陆游

行路悲畴昔,驱车每戴星。xíng lù bēi chóu xī,qū chē měi dài xīng。
数残双只堠,历尽短长亭。shù cán shuāng zhǐ hòu,lì jǐn duǎn zhǎng tíng。
飞盖交迎饯,听歌半醉醒。fēi gài jiāo yíng jiàn,tīng gē bàn zuì xǐng。
至今湖海夜,犹梦陇山青。zhì jīn hú hǎi yè,yóu mèng lǒng shān qīng。

园中书触目

陆游

气候今年晚,浓霜始此回。qì hòu jīn nián wǎn,nóng shuāng shǐ cǐ huí。
残梧未全槁,晚菊有初开。cán wú wèi quán gǎo,wǎn jú yǒu chū kāi。
乌桕先枫赤,寒鸦后雁来。wū jiù xiān fēng chì,hán yā hòu yàn lái。
西窗夕阳暖,摘橘荐新醅。xī chuāng xī yáng nuǎn,zhāi jú jiàn xīn pēi。

邠风

陆游

少学诗三百,邠风最力行。shǎo xué shī sān bǎi,bīn fēng zuì lì xíng。
春前耕犊健,节近祭猪鸣。chūn qián gēng dú jiàn,jié jìn jì zhū míng。
檐日桑榆暖,园蔬风露清。yán rì sāng yú nuǎn,yuán shū fēng lù qīng。
金丹不须问,持此毕吾生。jīn dān bù xū wèn,chí cǐ bì wú shēng。

自嘲

陆游

僻学论交少,贫居卜地偏。pì xué lùn jiāo shǎo,pín jū bo dì piān。
不逢方谢事,垂老旋希仙。bù féng fāng xiè shì,chuí lǎo xuán xī xiān。
兀兀醒如醉,昏昏昼亦眠。wù wù xǐng rú zuì,hūn hūn zhòu yì mián。
却惭农与圃,一饱饯馀年。què cán nóng yǔ pǔ,yī bǎo jiàn yú nián。

解嘲

陆游

一壑栖迟久,多生习气消。yī hè qī chí jiǔ,duō shēng xí qì xiāo。
行藏无愧怍,梦觉两逍遥。xíng cáng wú kuì zuò,mèng jué liǎng xiāo yáo。
倩鹤传山信,疏泉洗药苗。qiàn hè chuán shān xìn,shū quán xǐ yào miáo。
晚来幽兴极,乘月过溪桥。wǎn lái yōu xīng jí,chéng yuè guò xī qiáo。

枕上

陆游

送尽小窗月,数残孤戍更。sòng jǐn xiǎo chuāng yuè,shù cán gū shù gèng。
清诗时自至,幽梦久方成。qīng shī shí zì zhì,yōu mèng jiǔ fāng chéng。
衣杵断还续,灯花落复生。yī chǔ duàn hái xù,dēng huā luò fù shēng。
细衾剩得暖,纸帐不知明。xì qīn shèng dé nuǎn,zhǐ zhàng bù zhī míng。

晚游

陆游

垣屋参差出,沟溪曲折通。yuán wū cān chà chū,gōu xī qū zhé tōng。
乱鸦空际黑,落日竹间红。luàn yā kōng jì hēi,luò rì zhú jiān hóng。
轧轧舆竿语,摇摇幡脚风。yà yà yú gān yǔ,yáo yáo fān jiǎo fēng。
吾行本无定,随意入空蒙。wú xíng běn wú dìng,suí yì rù kōng méng。

夜坐

陆游

流落知闻绝,归休宠辱空。liú luò zhī wén jué,guī xiū chǒng rǔ kōng。
酒狂宁限老,诗思正须穷。jiǔ kuáng níng xiàn lǎo,shī sī zhèng xū qióng。
活火生新焰,残灯委碎红。huó huǒ shēng xīn yàn,cán dēng wěi suì hóng。
平生会心处,正在兀然中。píng shēng huì xīn chù,zhèng zài wù rán zhōng。

对食戏咏

陆游

瘿榼倾桑落,毫杯点雨前。yǐng kē qīng sāng luò,háo bēi diǎn yǔ qián。
冰梨赪似颊,霜栗大如拳。bīng lí chēng shì jiá,shuāng lì dà rú quán。
洗釜烹蔬甲,携锄斸笋鞭。xǐ fǔ pēng shū jiǎ,xié chú zhǔ sǔn biān。
馀年只此是,切勿念腥膻。yú nián zhǐ cǐ shì,qiè wù niàn xīng shān。

遂初

陆游

贫士善用短,屏居常自如。pín shì shàn yòng duǎn,píng jū cháng zì rú。
出寻邻叟语,归读古人书。chū xún lín sǒu yǔ,guī dú gǔ rén shū。
过店亦沽酒,登山时跨驴。guò diàn yì gū jiǔ,dēng shān shí kuà lǘ。
非关傲尘世,聊欲遂吾初。fēi guān ào chén shì,liáo yù suì wú chū。

书房杂书二首

陆游

敛版一何久,悬车已后时。liǎn bǎn yī hé jiǔ,xuán chē yǐ hòu shí。
狂酲醒始悔,穷独老方知。kuáng chéng xǐng shǐ huǐ,qióng dú lǎo fāng zhī。
世外乾坤大,林间日月迟。shì wài qián kūn dà,lín jiān rì yuè chí。
犹须采药去,不愧鹿门期。yóu xū cǎi yào qù,bù kuì lù mén qī。

书房杂书二首

陆游

面槁发鬅鬙,衰残百不能。miàn gǎo fā péng sēng,shuāi cán bǎi bù néng。
夜房侵户月,晨砚满池冰。yè fáng qīn hù yuè,chén yàn mǎn chí bīng。
药债多于酒,蔬餐薄过僧。yào zhài duō yú jiǔ,shū cān báo guò sēng。
年深拄杖折,自斫涧边藤。nián shēn zhǔ zhàng zhé,zì zhuó jiàn biān téng。

中夜苦寒

陆游

困穷全素节,羸老愈刚肠。kùn qióng quán sù jié,léi lǎo yù gāng cháng。
报国永无日,饭蔬那自伤。bào guó yǒng wú rì,fàn shū nà zì shāng。
布衾如铁冷,冬夜抵年长。bù qīn rú tiě lěng,dōng yè dǐ nián zhǎng。
推枕歌梁甫,中庭月似霜。tuī zhěn gē liáng fǔ,zhōng tíng yuè shì shuāng。