古诗词

宫词

陆游

秋露萧萧洗秋月,梦断陈宫白银阙。qiū lù xiāo xiāo xǐ qiū yuè,mèng duàn chén gōng bái yín quē。
临春结绮底处所,回首已成狐兔穴。lín chūn jié qǐ dǐ chù suǒ,huí shǒu yǐ chéng hú tù xué。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋夜独坐闻里中鼓吹声

陆游

收尽浮云见素娥,青天脉脉映明河。shōu jǐn fú yún jiàn sù é,qīng tiān mài mài yìng míng hé。
时平里巷吹弹闹,岁熟人家嫁娶多。shí píng lǐ xiàng chuī dàn nào,suì shú rén jiā jià qǔ duō。
高会不知清夜永,散归想见醉颜酡。gāo huì bù zhī qīng yè yǒng,sàn guī xiǎng jiàn zuì yán tuó。
小窗灯火晶荧处,也有人赓七月歌。xiǎo chuāng dēng huǒ jīng yíng chù,yě yǒu rén gēng qī yuè gē。

老叹

陆游

老翁终日饱还嬉,常拾儿童竹马骑。lǎo wēng zhōng rì bǎo hái xī,cháng shí ér tóng zhú mǎ qí。
食为齿摇艰咀嚼,冠因发少易倾攲。shí wèi chǐ yáo jiān jǔ jué,guān yīn fā shǎo yì qīng qī。
乌乌歌罢人谁问,咄咄书成自不知。wū wū gē bà rén shuí wèn,duō duō shū chéng zì bù zhī。
堪笑残生似蒲柳,秋风未到已先衰。kān xiào cán shēng shì pú liǔ,qiū fēng wèi dào yǐ xiān shuāi。

草堂

陆游

南出湖壖有废堤,草堂只在鹳巢西。nán chū hú ruán yǒu fèi dī,cǎo táng zhǐ zài guàn cháo xī。
清风满榻眠初起,落叶平沟路欲迷。qīng fēng mǎn tà mián chū qǐ,luò yè píng gōu lù yù mí。
新酒已知迎社熟,秋莺犹作傍檐啼。xīn jiǔ yǐ zhī yíng shè shú,qiū yīng yóu zuò bàng yán tí。
邻翁相遇饶言笑,共喜年丰米价低。lín wēng xiāng yù ráo yán xiào,gòng xǐ nián fēng mǐ jià dī。

斋中读书罢有感

陆游

少时学问苦匆匆,弦诵光阴转手空。shǎo shí xué wèn kǔ cōng cōng,xián sòng guāng yīn zhuǎn shǒu kōng。
圣域渊源虽自力,故交零落与谁同。shèng yù yuān yuán suī zì lì,gù jiāo líng luò yǔ shuí tóng。
荒村莫恨身垂老,后世元知论自公。huāng cūn mò hèn shēn chuí lǎo,hòu shì yuán zhī lùn zì gōng。
但掩斋扉凭曲几,忘忧正在寂寥中。dàn yǎn zhāi fēi píng qū jǐ,wàng yōu zhèng zài jì liáo zhōng。

自述

陆游

早畏危机避巧丸,长安未到意先阑。zǎo wèi wēi jī bì qiǎo wán,zhǎng ān wèi dào yì xiān lán。
心如老马虽知路,身似鸣蛙不属官。xīn rú lǎo mǎ suī zhī lù,shēn shì míng wā bù shǔ guān。
闲驾柴车无远近,旋沽村酒半甜酸。xián jià chái chē wú yuǎn jìn,xuán gū cūn jiǔ bàn tián suān。
群儿何足劳情恕,胸次从初抵海宽。qún ér hé zú láo qíng shù,xiōng cì cóng chū dǐ hǎi kuān。

一编

陆游

一编垂首北窗前,皎皎宁当逐物迁。yī biān chuí shǒu běi chuāng qián,jiǎo jiǎo níng dāng zhú wù qiān。
道有废兴何与我,心无愧怍始知天。dào yǒu fèi xīng hé yǔ wǒ,xīn wú kuì zuò shǐ zhī tiān。
昔尝西戍八千里,今复东归三十年。xī cháng xī shù bā qiān lǐ,jīn fù dōng guī sān shí nián。
死去虽无勋业事,九原犹可见先贤。sǐ qù suī wú xūn yè shì,jiǔ yuán yóu kě jiàn xiān xián。

识喜

陆游

本自怕沾京洛尘,固应不吐相君茵。běn zì pà zhān jīng luò chén,gù yīng bù tǔ xiāng jūn yīn。
偶逃鼍作鲸吞地,幸保诗狂酒病身。ǒu táo tuó zuò jīng tūn dì,xìng bǎo shī kuáng jiǔ bìng shēn。
傲世曾歌楚人凤,著书久绝鲁郊麟。ào shì céng gē chǔ rén fèng,zhù shū jiǔ jué lǔ jiāo lín。
山村且试筇枝兴,风月秋来正一新。shān cūn qiě shì qióng zhī xīng,fēng yuè qiū lái zhèng yī xīn。

即事示子遹

陆游

四十已悲非少年,耄期何事每欢然。sì shí yǐ bēi fēi shǎo nián,mào qī hé shì měi huān rán。
游山夜雨眠僧院,沽酒秋风上钓船。yóu shān yè yǔ mián sēng yuàn,gū jiǔ qiū fēng shàng diào chuán。
诸友诗章来亹亹,小儿笔势亦翩翩。zhū yǒu shī zhāng lái wěi wěi,xiǎo ér bǐ shì yì piān piān。
眼边不是常萧索,终忆巢居访老仙。yǎn biān bù shì cháng xiāo suǒ,zhōng yì cháo jū fǎng lǎo xiān。

秋穫后即事二首

陆游

多稼如云接百城,村村鼓乐赛西成。duō jià rú yún jiē bǎi chéng,cūn cūn gǔ lè sài xī chéng。
顿宽公赋私逋责,一洗儿啼妇叹声。dùn kuān gōng fù sī bū zé,yī xǐ ér tí fù tàn shēng。
社酒粥醲供晚酌,秋菰玉洁芼晨烹。shè jiǔ zhōu nóng gōng wǎn zhuó,qiū gū yù jié mào chén pēng。
放翁醉饱摩便腹,自炙毫瓯试雪坑。fàng wēng zuì bǎo mó biàn fù,zì zhì háo ōu shì xuě kēng。

秋穫后即事二首

陆游

秋穫春耕力尚馀,雨中袯襫种寒蔬。qiū huò chūn gēng lì shàng yú,yǔ zhōng bó shì zhǒng hán shū。
筑居正可茨生草,出市何妨借蹇驴。zhù jū zhèng kě cí shēng cǎo,chū shì hé fáng jiè jiǎn lǘ。
老境朝晡数匙饭,腐儒生死一编书。lǎo jìng cháo bū shù shi fàn,fǔ rú shēng sǐ yī biān shū。
敲门忽有岷山使,惭愧交情未作疏。qiāo mén hū yǒu mín shān shǐ,cán kuì jiāo qíng wèi zuò shū。

行饭至湖上

陆游

行饭消摇日有常,青鞋又到古祠傍。xíng fàn xiāo yáo rì yǒu cháng,qīng xié yòu dào gǔ cí bàng。
残芜满路无多绿,落叶投空不待黄。cán wú mǎn lù wú duō lǜ,luò yè tóu kōng bù dài huáng。
只道诗书能发冢,岂知博簺亦亡羊。zhǐ dào shī shū néng fā zhǒng,qǐ zhī bó sài yì wáng yáng。
此身只合都无事,时向湖桥看戏场。cǐ shēn zhǐ hé dōu wú shì,shí xiàng hú qiáo kàn xì chǎng。

老境

陆游

一生幸免践危机,老境还山饱蕨薇。yī shēng xìng miǎn jiàn wēi jī,lǎo jìng hái shān bǎo jué wēi。
智士固知穷有命,达人元谓死为归。zhì shì gù zhī qióng yǒu mìng,dá rén yuán wèi sǐ wèi guī。
临窗蜀纸誊诗草,出户郿绦系褐衣。lín chuāng shǔ zhǐ téng shī cǎo,chū hù méi tāo xì hè yī。
堪笑街头小儿女,问予君是伯休非。kān xiào jiē tóu xiǎo ér nǚ,wèn yǔ jūn shì bó xiū fēi。

忆昔

陆游

忆昔梁州夜枕戈,东归如此壮心何。yì xī liáng zhōu yè zhěn gē,dōng guī rú cǐ zhuàng xīn hé。
蹉跎已失邯郸步,悲壮空传敕勒歌。cuō tuó yǐ shī hán dān bù,bēi zhuàng kōng chuán chì lēi gē。
今日扁舟钓烟水,当时重铠渡冰河。jīn rì biǎn zhōu diào yān shuǐ,dāng shí zhòng kǎi dù bīng hé。
自怜一觉寒窗梦,尚想浯溪石可磨。zì lián yī jué hán chuāng mèng,shàng xiǎng wú xī shí kě mó。

自励

陆游

中年已惧小人归,况是骎骎耄及时。zhōng nián yǐ jù xiǎo rén guī,kuàng shì qīn qīn mào jí shí。
气惰欲归思友助,学衰不进赖儿规。qì duò yù guī sī yǒu zhù,xué shuāi bù jìn lài ér guī。
无功追愧清时禄,有命何忧晚节饥。wú gōng zhuī kuì qīng shí lù,yǒu mìng hé yōu wǎn jié jī。
羸病今年能未死,潜心更下董生帷。léi bìng jīn nián néng wèi sǐ,qián xīn gèng xià dǒng shēng wéi。

九月一日未明起坐

陆游

病骨清羸八十馀,空斋凄冷五更初。bìng gǔ qīng léi bā shí yú,kōng zhāi qī lěng wǔ gèng chū。
忽闻云表新来雁,起读灯前未竟书。hū wén yún biǎo xīn lái yàn,qǐ dú dēng qián wèi jìng shū。
坐久屡传鸡喔喔,梦残犹化蝶蘧蘧。zuò jiǔ lǚ chuán jī ō ō,mèng cán yóu huà dié qú qú。
农功渐毕身无事,约束家童种晚蔬。nóng gōng jiàn bì shēn wú shì,yuē shù jiā tóng zhǒng wǎn shū。