古诗词

黄山塔

陆游

风吹旗脚西南开,挂帆槌鼓何快哉。fēng chuī qí jiǎo xī nán kāi,guà fān chuí gǔ hé kuài zāi。
转头已失望夫石,黄山孤塔迎人来。zhuǎn tóu yǐ shī wàng fū shí,huáng shān gū tǎ yíng rén lái。
黄山劝汝一杯酒,送往迎来殊耐久。huáng shān quàn rǔ yī bēi jiǔ,sòng wǎng yíng lái shū nài jiǔ。
明年我作故乡归,还对黄山一搔首。míng nián wǒ zuò gù xiāng guī,hái duì huáng shān yī sāo shǒu。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

出游

陆游

八月石帆秋,聊为汗漫游。bā yuè shí fān qiū,liáo wèi hàn màn yóu。
本因寻友去,却为看山留。běn yīn xún yǒu qù,què wèi kàn shān liú。
小草题僧壁,长吟上驿楼。xiǎo cǎo tí sēng bì,zhǎng yín shàng yì lóu。
月能从剧饮,天可寄闲愁。yuè néng cóng jù yǐn,tiān kě jì xián chóu。
高下评泉品,纵横记酒筹。gāo xià píng quán pǐn,zòng héng jì jiǔ chóu。
花开遇门入,水长信船流。huā kāi yù mén rù,shuǐ zhǎng xìn chuán liú。
肮脏人虽弃,脂韦我自羞。āng zàng rén suī qì,zhī wéi wǒ zì xiū。
此心君不信,试往问沙鸥。cǐ xīn jūn bù xìn,shì wǎng wèn shā ōu。

病中戏咏

陆游

八十行加二,清秋住故山。bā shí xíng jiā èr,qīng qiū zhù gù shān。
新凉足眠睡,旧疾害跻攀。xīn liáng zú mián shuì,jiù jí hài jī pān。
雪白纷残鬓,栀黄染病颜。xuě bái fēn cán bìn,zhī huáng rǎn bìng yán。
疲牛卧斜日,羸马噍枯菅。pí niú wò xié rì,léi mǎ jiào kū jiān。
贫废儿孙学,慈生仆妾顽。pín fèi ér sūn xué,cí shēng pū qiè wán。
赎衣时已迫,贷米岁方艰。shú yī shí yǐ pò,dài mǐ suì fāng jiān。
斋钵僧嘲薄,盘餐客笑悭。zhāi bō sēng cháo báo,pán cān kè xiào qiān。
从今谢还往,惟有掩柴关。cóng jīn xiè hái wǎng,wéi yǒu yǎn chái guān。

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。

题阎郎中溧水东皋园亭

陆游

省中地禁清昼长,侍史深注熏笼香。shěng zhōng dì jìn qīng zhòu zhǎng,shì shǐ shēn zhù xūn lóng xiāng。
荣名挽公公不住,东皋归去栽花忙。róng míng wǎn gōng gōng bù zhù,dōng gāo guī qù zāi huā máng。
毵毵华发映朱绂,同舍半已排云翔。sān sān huá fā yìng zhū fú,tóng shě bàn yǐ pái yún xiáng。
正如少陵入严幕,本自不用尚书郎。zhèng rú shǎo líng rù yán mù,běn zì bù yòng shàng shū láng。
向令封侯佩金印,不然草诏直玉堂。xiàng lìng fēng hóu pèi jīn yìn,bù rán cǎo zhào zhí yù táng。
万钟会作梦幻过,三径空叹松菊荒。wàn zhōng huì zuò mèng huàn guò,sān jìng kōng tàn sōng jú huāng。
乐天十年履道宅,赞皇一夕平泉庄。lè tiān shí nián lǚ dào zhái,zàn huáng yī xī píng quán zhuāng。
公看富贵定何物,一笑乃复坐此妨。gōng kàn fù guì dìng hé wù,yī xiào nǎi fù zuò cǐ fáng。
东皋乐哉日成趣,簪花起舞当自强。dōng gāo lè zāi rì chéng qù,zān huā qǐ wǔ dāng zì qiáng。
知公能容贱子狂,请赋式微之二章。zhī gōng néng róng jiàn zi kuáng,qǐng fù shì wēi zhī èr zhāng。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

言语日益工,风节顾弗竞。yán yǔ rì yì gōng,fēng jié gù fú jìng。
杞柳为杯棬,此岂真物性。qǐ liǔ wèi bēi quān,cǐ qǐ zhēn wù xìng。
病夫背俗驰,梁甫时一咏。bìng fū bèi sú chí,liáng fǔ shí yī yǒng。
奈何七尺躯,贵贱视赵孟。nài hé qī chǐ qū,guì jiàn shì zhào mèng。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

唐虞亦人耳,四海可高谢。táng yú yì rén ěr,sì hǎi kě gāo xiè。
哀哉斗升故,谄妄两凭架。āi zāi dòu shēng gù,chǎn wàng liǎng píng jià。
心明物自宾,能整故能暇。xīn míng wù zì bīn,néng zhěng gù néng xiá。
会当弃人事,面壁度九夏。huì dāng qì rén shì,miàn bì dù jiǔ xià。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

大父昔在朝,腾上唯恐早。dà fù xī zài cháo,téng shàng wéi kǒng zǎo。
淡然清班中,灰寒而木槁。dàn rán qīng bān zhōng,huī hán ér mù gǎo。
议论主中和,人才进耆老。yì lùn zhǔ zhōng hé,rén cái jìn qí lǎo。
至今下马坟,不生刺人草。zhì jīn xià mǎ fén,bù shēng cì rén cǎo。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

樱酪事已过,角黍配夏熟。yīng lào shì yǐ guò,jiǎo shǔ pèi xià shú。
尚忆少小时,彩缕系腕玉。shàng yì shǎo xiǎo shí,cǎi lǚ xì wàn yù。
此生本幻戏,衰态转眼足。cǐ shēng běn huàn xì,shuāi tài zhuǎn yǎn zú。
三郎老无憀,始解叹丝木。sān láng lǎo wú liáo,shǐ jiě tàn sī mù。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

门无容车高,庭止旋马广。mén wú róng chē gāo,tíng zhǐ xuán mǎ guǎng。
富贵固易耳,正恐卿惭长。fù guì gù yì ěr,zhèng kǒng qīng cán zhǎng。
时情竞脂韦,家法独肮脏。shí qíng jìng zhī wéi,jiā fǎ dú āng zàng。
静处看纷纷,桔槔劳頫仰。jìng chù kàn fēn fēn,jú gāo láo fǔ yǎng。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

至人贵其身,不使事物绕。zhì rén guì qí shēn,bù shǐ shì wù rào。
捐身易富贵,明珠弹飞鸟。juān shēn yì fù guì,míng zhū dàn fēi niǎo。
我愿称善人,题作墓上表。wǒ yuàn chēng shàn rén,tí zuò mù shàng biǎo。
从来尺鴳乐,不羡飞鸿矫。cóng lái chǐ yàn lè,bù xiàn fēi hóng jiǎo。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

匆匆过三十,梦境日已蹙。cōng cōng guò sān shí,mèng jìng rì yǐ cù。
谁知叹亡羊,但有喜得鹿。shuí zhī tàn wáng yáng,dàn yǒu xǐ dé lù。
本来作何面,认此逆旅屋。běn lái zuò hé miàn,rèn cǐ nì lǚ wū。
逢人吹布毛,出世不忍独。féng rén chuī bù máo,chū shì bù rěn dú。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

杜门殊省事,百巧输一粗。dù mén shū shěng shì,bǎi qiǎo shū yī cū。
烧香净扫地,袖手了朝暮。shāo xiāng jìng sǎo dì,xiù shǒu le cháo mù。
君看瓦抠手,端自胜金注。jūn kàn wǎ kōu shǒu,duān zì shèng jīn zhù。
尘机早见贷,不待鸡竿树。chén jī zǎo jiàn dài,bù dài jī gān shù。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

万物备于我,本来无欠馀。wàn wù bèi yú wǒ,běn lái wú qiàn yú。
寠儒可怜生,西抹复东涂。jù rú kě lián shēng,xī mǒ fù dōng tú。
斯文如大厦,倾坏要力扶。sī wén rú dà shà,qīng huài yào lì fú。
犬子真鼠辈,辛苦卖子虚。quǎn zi zhēn shǔ bèi,xīn kǔ mài zi xū。

和陈鲁山十诗以孟夏草木长绕屋树扶疏为韵

陆游

风花怜寂寞,起舞为我娱。fēng huā lián jì mò,qǐ wǔ wèi wǒ yú。
举酒谢风花,吾道殊不疏。jǔ jiǔ xiè fēng huā,wú dào shū bù shū。
汝开何自有,汝落何自无。rǔ kāi hé zì yǒu,rǔ luò hé zì wú。
居然会此理,吾汝皆如如。jū rán huì cǐ lǐ,wú rǔ jiē rú rú。

春晚简陈鲁山

陆游

春工我辈人,可许不待面。chūn gōng wǒ bèi rén,kě xǔ bù dài miàn。
欲老更增奇,原野红绿遍。yù lǎo gèng zēng qí,yuán yě hóng lǜ biàn。
向来苦摧伤,零雨杂飞霰。xiàng lái kǔ cuī shāng,líng yǔ zá fēi xiàn。
岂知袖此手,天定乃徐见。qǐ zhī xiù cǐ shǒu,tiān dìng nǎi xú jiàn。
吾斋万花间,轻衫称团扇。wú zhāi wàn huā jiān,qīng shān chēng tuán shàn。
飞花点书册,戏蝶游几研。fēi huā diǎn shū cè,xì dié yóu jǐ yán。
吾衰未忘情,小句亦倩绚。wú shuāi wèi wàng qíng,xiǎo jù yì qiàn xuàn。
持问陈元龙,试乞语一转。chí wèn chén yuán lóng,shì qǐ yǔ yī zhuǎn。