古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

留题云门草堂

陆游

小住初为旬月期,二年留滞未应非。xiǎo zhù chū wèi xún yuè qī,èr nián liú zhì wèi yīng fēi。
寻碑野寺云生屦,送客溪桥雪满衣。xún bēi yě sì yún shēng jù,sòng kè xī qiáo xuě mǎn yī。
亲涤砚池馀墨渍,卧看炉面散烟霏。qīn dí yàn chí yú mò zì,wò kàn lú miàn sàn yān fēi。
他年游宦应无此,早买渔蓑未老归。tā nián yóu huàn yīng wú cǐ,zǎo mǎi yú suō wèi lǎo guī。

酬妙湛阇梨见赠妙湛能棋其师璘公盖尝与先君游云

陆游

昔侍先君故里时,僧中最喜老璘师。xī shì xiān jūn gù lǐ shí,sēng zhōng zuì xǐ lǎo lín shī。
高标无复乡人识,妙寄惟应弟子知。gāo biāo wú fù xiāng rén shí,miào jì wéi yīng dì zi zhī。
山店煎茶留小语,寺桥看雨待幽期。shān diàn jiān chá liú xiǎo yǔ,sì qiáo kàn yǔ dài yōu qī。
可人不但诗超绝,玉子纹枰又一奇。kě rén bù dàn shī chāo jué,yù zi wén píng yòu yī qí。

寄陈鲁山二首

陆游

诸公贵人识面稀,胸中璀璨漫珠玑。zhū gōng guì rén shí miàn xī,xiōng zhōng cuǐ càn màn zhū jī。
即今举手遮西日,应有流尘化素衣。jí jīn jǔ shǒu zhē xī rì,yīng yǒu liú chén huà sù yī。
旧学极知难少贬,吾侪持此欲安归。jiù xué jí zhī nán shǎo biǎn,wú chái chí cǐ yù ān guī。
夜来风雨空堂静,忽忆灯前语入微。yè lái fēng yǔ kōng táng jìng,hū yì dēng qián yǔ rù wēi。

寄陈鲁山二首

陆游

天下无虞国论深,书生端合老山林。tiān xià wú yú guó lùn shēn,shū shēng duān hé lǎo shān lín。
平生力学所得处,政要如今不动心。píng shēng lì xué suǒ dé chù,zhèng yào rú jīn bù dòng xīn。
旧友几年犹短褐,谪官万里少来音。jiù yǒu jǐ nián yóu duǎn hè,zhé guān wàn lǐ shǎo lái yīn。
愿公思此宽羁旅,静胜炎曦岂易侵。yuàn gōng sī cǐ kuān jī lǚ,jìng shèng yán xī qǐ yì qīn。

度浮桥至南台

陆游

客中多病废登临,闻说南台试一寻。kè zhōng duō bìng fèi dēng lín,wén shuō nán tái shì yī xún。
九轨徐行怒涛上,千艘横系大江心。jiǔ guǐ xú xíng nù tāo shàng,qiān sōu héng xì dà jiāng xīn。
寺楼钟鼓催昏晓,墟落云烟自古今。sì lóu zhōng gǔ cuī hūn xiǎo,xū luò yún yān zì gǔ jīn。
白发未除豪气在,醉吹横笛坐榕阴。bái fā wèi chú háo qì zài,zuì chuī héng dí zuò róng yīn。

出县

陆游

匆匆簿领不堪论,出宿聊宽久客魂。cōng cōng bù lǐng bù kān lùn,chū sù liáo kuān jiǔ kè hún。
稻垄牛行泥活活,野塘桥坏雨昏昏。dào lǒng niú xíng ní huó huó,yě táng qiáo huài yǔ hūn hūn。
槿篱护药才通径,竹笕分泉自遍村。jǐn lí hù yào cái tōng jìng,zhú jiǎn fēn quán zì biàn cūn。
归计未成留亦好,愁肠不用绕吴门。guī jì wèi chéng liú yì hǎo,chóu cháng bù yòng rào wú mén。

还县

陆游

霁色清和日已长,纶巾萧散意差强。jì sè qīng hé rì yǐ zhǎng,lún jīn xiāo sàn yì chà qiáng。
飞飞鸥鹭陂塘绿,郁郁桑麻风露香。fēi fēi ōu lù bēi táng lǜ,yù yù sāng má fēng lù xiāng。
南陌东村初过社,轻装小队似还乡。nán mò dōng cūn chū guò shè,qīng zhuāng xiǎo duì shì hái xiāng。
哦诗忘却登车去,枉是人言作吏忙。ó shī wàng què dēng chē qù,wǎng shì rén yán zuò lì máng。

雨晴游洞宫山天庆观坐间复雨

陆游

近水松篁锁翠微,洞天宫殿对清晖。jìn shuǐ sōng huáng suǒ cuì wēi,dòng tiān gōng diàn duì qīng huī。
快晴似为酴醾计,急雨还妨燕子飞。kuài qíng shì wèi tú mí jì,jí yǔ hái fáng yàn zi fēi。
道士昼闲丹灶冷,山童晓出药苗肥。dào shì zhòu xián dān zào lěng,shān tóng xiǎo chū yào miáo féi。
拂床不用勤留客,我困文书自怕归。fú chuáng bù yòng qín liú kè,wǒ kùn wén shū zì pà guī。

送杜起莘殿院出守遂宁

陆游

羽檄联翩昼夜驰,臣忧顾不在边陲。yǔ xí lián piān zhòu yè chí,chén yōu gù bù zài biān chuí。
军容地密宁当议,陛下恩深不忍欺。jūn róng dì mì níng dāng yì,bì xià ēn shēn bù rěn qī。
白简万言几恸哭,青编一传可前知。bái jiǎn wàn yán jǐ tòng kū,qīng biān yī chuán kě qián zhī。
平生所学今无负,未叹还乡两鬓丝。píng shēng suǒ xué jīn wú fù,wèi tàn hái xiāng liǎng bìn sī。

闻武均州报已复西京

陆游

白发将军亦壮哉,西京昨夜捷书来。bái fā jiāng jūn yì zhuàng zāi,xī jīng zuó yè jié shū lái。
胡儿敢作千年计,天意宁知一日回。hú ér gǎn zuò qiān nián jì,tiān yì níng zhī yī rì huí。
列圣仁恩深雨露,中兴赦令疾风雷。liè shèng rén ēn shēn yǔ lù,zhōng xīng shè lìng jí fēng léi。
悬知寒食朝陵使,驿路梨花处处开。xuán zhī hán shí cháo líng shǐ,yì lù lí huā chù chù kāi。

送七兄赴扬州帅幕

陆游

初报边烽照石头,旋闻胡马集瓜州。chū bào biān fēng zhào shí tóu,xuán wén hú mǎ jí guā zhōu。
诸公谁听刍荛策,吾辈空怀畎亩忧。zhū gōng shuí tīng chú ráo cè,wú bèi kōng huái quǎn mǔ yōu。
急雪打窗心共碎,危楼望远涕俱流。jí xuě dǎ chuāng xīn gòng suì,wēi lóu wàng yuǎn tì jù liú。
岂知今日淮南路,乱絮飞花送客舟。qǐ zhī jīn rì huái nán lù,luàn xù fēi huā sòng kè zhōu。

送梁谏议

陆游

湖海还朝白发生,懒随年少事声名。hú hǎi hái cháo bái fā shēng,lǎn suí nián shǎo shì shēng míng。
极知忧国人谁及,细看无心语自平。jí zhī yōu guó rén shuí jí,xì kàn wú xīn yǔ zì píng。
归访乡人忘位重,乍辞言责觉身轻。guī fǎng xiāng rén wàng wèi zhòng,zhà cí yán zé jué shēn qīng。
篮舆避暑云门寺,应过幽居听水声。lán yú bì shǔ yún mén sì,yīng guò yōu jū tīng shuǐ shēng。

曾原伯屡劝居城中而仆方欲自梅山入云门今日病酒偶得长句奉寄

陆游

借得僧房似钓船,兼旬散发醉江天。jiè dé sēng fáng shì diào chuán,jiān xún sàn fā zuì jiāng tiān。
酒能作病真如此,穷乃工诗却未然。jiǔ néng zuò bìng zhēn rú cǐ,qióng nǎi gōng shī què wèi rán。
闲似白鸥虽自许,健如黄犊已无缘。xián shì bái ōu suī zì xǔ,jiàn rú huáng dú yǐ wú yuán。
秋高更欲移家去,先葺云门屋数椽。qiū gāo gèng yù yí jiā qù,xiān qì yún mén wū shù chuán。

村居

陆游

富贵功名不拟论,且浮舴艋寄烟村。fù guì gōng míng bù nǐ lùn,qiě fú zé měng jì yān cūn。
生憎快马随鞭影,宁作痴人记剑痕。shēng zēng kuài mǎ suí biān yǐng,níng zuò chī rén jì jiàn hén。
樵牧相谙欲争席,比邻渐熟约论婚。qiáo mù xiāng ān yù zhēng xí,bǐ lín jiàn shú yuē lùn hūn。
晨舂夜绩吾家旧,正要遗风付子孙。chén chōng yè jì wú jiā jiù,zhèng yào yí fēng fù zi sūn。

夏夜泛舟书所见

陆游

山房犹复畏炎蒸,长掩柴门愧老僧。shān fáng yóu fù wèi yán zhēng,zhǎng yǎn chái mén kuì lǎo sēng。
两桨去摇东浦月,一龛回望上方灯。liǎng jiǎng qù yáo dōng pǔ yuè,yī kān huí wàng shàng fāng dēng。
惊飞宿鸟时呼侣,腾起长鱼有脱罾。jīng fēi sù niǎo shí hū lǚ,téng qǐ zhǎng yú yǒu tuō zēng。
夜半归来步松影,真成赤脚踏层冰。yè bàn guī lái bù sōng yǐng,zhēn chéng chì jiǎo tà céng bīng。