古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

幽居即事二首

陆游

山崦可伐薪,稻陇可负耒。shān yān kě fá xīn,dào lǒng kě fù lěi。
但令二事集,一饱已有在。dàn lìng èr shì jí,yī bǎo yǐ yǒu zài。
霜林两株橘,春圃数畦菜。shuāng lín liǎng zhū jú,chūn pǔ shù qí cài。
仁哉造物心,乞我曾不爱。rén zāi zào wù xīn,qǐ wǒ céng bù ài。
炊烹付樵青,锄灌赖阿对。chuī pēng fù qiáo qīng,chú guàn lài ā duì。
乃翁亦自为,高枕听晨碓。nǎi wēng yì zì wèi,gāo zhěn tīng chén duì。

幽居即事二首

陆游

书几积流尘,砚池渍浅墨。shū jǐ jī liú chén,yàn chí zì qiǎn mò。
老夫自省事,童子岂不力。lǎo fū zì shěng shì,tóng zi qǐ bù lì。
人生适可尔,过计亦何得。rén shēng shì kě ěr,guò jì yì hé dé。
胡为弃梨枣,日夜长荆棘。hú wèi qì lí zǎo,rì yè zhǎng jīng jí。
洗汝侈汰心,去汝骄吝色。xǐ rǔ chǐ tài xīn,qù rǔ jiāo lìn sè。
一菜饱有馀,奚取万钱食。yī cài bǎo yǒu yú,xī qǔ wàn qián shí。

农圃歌

陆游

我不如老农,占地亩一钟。wǒ bù rú lǎo nóng,zhàn dì mǔ yī zhōng。
东作虽有时,力耕在兹冬。dōng zuò suī yǒu shí,lì gēng zài zī dōng。
张灯观夜织,高枕听晨舂。zhāng dēng guān yè zhī,gāo zhěn tīng chén chōng。
时时唤邻里,旨蓄亦可供。shí shí huàn lín lǐ,zhǐ xù yì kě gōng。
我不如老圃,父子日相从。wǒ bù rú lǎo pǔ,fù zi rì xiāng cóng。
一锄万事足,不求定远封。yī chú wàn shì zú,bù qiú dìng yuǎn fēng。
春泥剪绿韭,秋雨畦青菘。chūn ní jiǎn lǜ jiǔ,qiū yǔ qí qīng sōng。
放箸有馀味,岂不烹噞喁。fàng zhù yǒu yú wèi,qǐ bù pēng yǎn yóng。
乃者半年病,清镜满衰容。nǎi zhě bàn nián bìng,qīng jìng mǎn shuāi róng。
尘生一䩫屐,壁倚一枝筇。chén shēng yī liǎng jī,bì yǐ yī zhī qióng。
惟有呻吟声,和合床下蛩。wéi yǒu shēn yín shēng,hé hé chuáng xià qióng。
青灯照兀兀,布衲聊自缝。qīng dēng zhào wù wù,bù nà liáo zì fèng。

宫词

陆游

秋露萧萧洗秋月,梦断陈宫白银阙。qiū lù xiāo xiāo xǐ qiū yuè,mèng duàn chén gōng bái yín quē。
临春结绮底处所,回首已成狐兔穴。lín chūn jié qǐ dǐ chù suǒ,huí shǒu yǐ chéng hú tù xué。

病中杂咏十首

陆游

半年不读书,顾影疑非我。bàn nián bù dú shū,gù yǐng yí fēi wǒ。
乃知百年中,如此过亦可。nǎi zhī bǎi nián zhōng,rú cǐ guò yì kě。
书能作汝祟,识字果非福。shū néng zuò rǔ suì,shí zì guǒ fēi fú。
明年倘未死,乐哉驾黄犊。míng nián tǎng wèi sǐ,lè zāi jià huáng dú。

病中杂咏十首

陆游

伐性无蛾眉,腐肠无旨酒。fá xìng wú é méi,fǔ cháng wú zhǐ jiǔ。
斋居亦得疾,果无第一手。zhāi jū yì dé jí,guǒ wú dì yī shǒu。
才不如嵇康,疏懒则过之。cái bù rú jī kāng,shū lǎn zé guò zhī。
虽有绝交书,不作幽愤诗。suī yǒu jué jiāo shū,bù zuò yōu fèn shī。

闻婆饼焦

陆游

黄泥岭,松森森,幽鸟穿枝时一吟。huáng ní lǐng,sōng sēn sēn,yōu niǎo chuān zhī shí yī yín。
汝声一何悲,汝语恻我心。rǔ shēng yī hé bēi,rǔ yǔ cè wǒ xīn。
连村麦熟饼饵香,我母九泉那得尝。lián cūn mài shú bǐng ěr xiāng,wǒ mǔ jiǔ quán nà dé cháng。

种桑

陆游

孔明百亩桑,景略十具牛。kǒng míng bǎi mǔ sāng,jǐng lüè shí jù niú。
岂无子孙念,饱暖自可休。qǐ wú zi sūn niàn,bǎo nuǎn zì kě xiū。
种桑吾庐西,微径出南陌。zhǒng sāng wú lú xī,wēi jìng chū nán mò。
三月叶暗园,四月葚可摘。sān yuè yè àn yuán,sì yuè rèn kě zhāi。
戴胜枝上鸣,仓庚叶间飞。dài shèng zhī shàng míng,cāng gēng yè jiān fēi。
飞鸣各自得,人生胡不归。fēi míng gè zì dé,rén shēng hú bù guī。
归家力农桑,慎莫愁贫贱。guī jiā lì nóng sāng,shèn mò chóu pín jiàn。
婚嫁就比邻,死生长相见。hūn jià jiù bǐ lín,sǐ shēng zhǎng xiāng jiàn。

夜闻橹声

陆游

咿哑双橹声,凄切游子情。yī yǎ shuāng lǔ shēng,qī qiè yóu zi qíng。
岂无一杯酒,孤舟谁与倾。qǐ wú yī bēi jiǔ,gū zhōu shuí yǔ qīng。
清愁不可耐,霜月照潮平。qīng chóu bù kě nài,shuāng yuè zhào cháo píng。

离家示妻子

陆游

明日当北征,竟夕起复眠。míng rì dāng běi zhēng,jìng xī qǐ fù mián。
悲虫号我傍,青灯照我前。bēi chóng hào wǒ bàng,qīng dēng zhào wǒ qián。
妇忧衣裳薄,纫线重敷绵。fù yōu yī shang báo,rèn xiàn zhòng fū mián。
儿为检药笼,桂姜手炮煎。ér wèi jiǎn yào lóng,guì jiāng shǒu pào jiān。
墩堠默可数,一念已酸然。dūn hòu mò kě shù,yī niàn yǐ suān rán。
使忧能伤人,我得复长年。shǐ yōu néng shāng rén,wǒ dé fù zhǎng nián。
同生天壤间,人谁无一廛。tóng shēng tiān rǎng jiān,rén shuí wú yī chán。
伤哉独何辜,遑遑长可怜。shāng zāi dú hé gū,huáng huáng zhǎng kě lián。
破屋不得住,风雨走道边。pò wū bù dé zhù,fēng yǔ zǒu dào biān。
呼天得闻否,赋与何其偏。hū tiān dé wén fǒu,fù yǔ hé qí piān。

黄山塔

陆游

风吹旗脚西南开,挂帆槌鼓何快哉。fēng chuī qí jiǎo xī nán kāi,guà fān chuí gǔ hé kuài zāi。
转头已失望夫石,黄山孤塔迎人来。zhuǎn tóu yǐ shī wàng fū shí,huáng shān gū tǎ yíng rén lái。
黄山劝汝一杯酒,送往迎来殊耐久。huáng shān quàn rǔ yī bēi jiǔ,sòng wǎng yíng lái shū nài jiǔ。
明年我作故乡归,还对黄山一搔首。míng nián wǒ zuò gù xiāng guī,hái duì huáng shān yī sāo shǒu。

送三兄赴奏

陆游

兄年十七弟始生,弟今白发森千茎。xiōng nián shí qī dì shǐ shēng,dì jīn bái fā sēn qiān jīng。
所期相就毕此世,一尊浊酒得共倾。suǒ qī xiāng jiù bì cǐ shì,yī zūn zhuó jiǔ dé gòng qīng。
往年虽穷犹半菽,两年糠覈苦不足。wǎng nián suī qióng yóu bàn shū,liǎng nián kāng hé kǔ bù zú。
书生志欲及天下,贫贱不得收骨肉。shū shēng zhì yù jí tiān xià,pín jiàn bù dé shōu gǔ ròu。
过悲复恐兄意伤,忍涕不觉涕已滂。guò bēi fù kǒng xiōng yì shāng,rěn tì bù jué tì yǐ pāng。
早朝霜露戒衣薄,愿书此语欢或忘。zǎo cháo shuāng lù jiè yī báo,yuàn shū cǐ yǔ huān huò wàng。
闭门病衰百无用,日望兄归有馀俸。bì mén bìng shuāi bǎi wú yòng,rì wàng xiōng guī yǒu yú fèng。
早从丞相乞湖州,莫待异时思少游。zǎo cóng chéng xiāng qǐ hú zhōu,mò dài yì shí sī shǎo yóu。

海棠

陆游

月下看荼蘼,烛下看海棠。yuè xià kàn tú mí,zhú xià kàn hǎi táng。
此是看花法,不可轻传扬。cǐ shì kàn huā fǎ,bù kě qīng chuán yáng。
荼蘼暗处看,纷纷满架雪。tú mí àn chù kàn,fēn fēn mǎn jià xuě。
海棠明处看,滴滴万点血。hǎi táng míng chù kàn,dī dī wàn diǎn xuè。

香炉

陆游

四座且莫喧,愿听歌一言。sì zuò qiě mò xuān,yuàn tīng gē yī yán。
请说铜香炉,崔巍象南山。qǐng shuō tóng xiāng lú,cuī wēi xiàng nán shān。
上枝似松柏,下根据铜盘。shàng zhī shì sōng bǎi,xià gēn jù tóng pán。
雕文各异类,离娄自相连。diāo wén gè yì lèi,lí lóu zì xiāng lián。
谁能为此器,公输与鲁般。shuí néng wèi cǐ qì,gōng shū yǔ lǔ bān。
朱火然其中,青烟扬其间。zhū huǒ rán qí zhōng,qīng yān yáng qí jiān。
顺入君怀里,四座莫不欢。shùn rù jūn huái lǐ,sì zuò mò bù huān。
香风难久居,空令蕙草残。xiāng fēng nán jiǔ jū,kōng lìng huì cǎo cán。

石门

陆游

昔读康乐诗,梦到石门山。xī dú kāng lè shī,mèng dào shí mén shān。
中有醉道士,倒佩落其冠。zhōng yǒu zuì dào shì,dào pèi luò qí guān。
来游一一是,嵌岩如屋宽。lái yóu yī yī shì,qiàn yán rú wū kuān。
喷薄三百尺,万珠落珊珊。pēn báo sān bǎi chǐ,wàn zhū luò shān shān。
峭壁天削成,磐石容投竿。qiào bì tiān xuē chéng,pán shí róng tóu gān。
摩挲苍藓字,喟发千载叹。mó sā cāng xiǎn zì,kuì fā qiān zài tàn。
老洪梦中旧,两脸依然丹。lǎo hóng mèng zhōng jiù,liǎng liǎn yī rán dān。
语我君小留,山瓢勿嫌酸。yǔ wǒ jūn xiǎo liú,shān piáo wù xián suān。
涧果四时有,收拾苦不难。jiàn guǒ sì shí yǒu,shōu shí kǔ bù nán。
旋炊胡麻饭,荐以枸杞盘。xuán chuī hú má fàn,jiàn yǐ gǒu qǐ pán。
手摘石上茶,风炉煮甘寒。shǒu zhāi shí shàng chá,fēng lú zhǔ gān hán。
扰扰尘土中,未易得此欢。rǎo rǎo chén tǔ zhōng,wèi yì dé cǐ huān。
濯足山下潭,戏惊蛟龙蟠。zhuó zú shān xià tán,xì jīng jiāo lóng pán。
醉面索吹醒,坐待风雷翻。zuì miàn suǒ chuī xǐng,zuò dài fēng léi fān。