古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

明日又来天微阴再赋二首

陆游

河岸风樯远,村陂牧笛长。hé àn fēng qiáng yuǎn,cūn bēi mù dí zhǎng。
短篱围麂眼,幽径缭羊肠。duǎn lí wéi jǐ yǎn,yōu jìng liáo yáng cháng。
照水须眉见,搓橙指爪香。zhào shuǐ xū méi jiàn,cuō chéng zhǐ zhǎo xiāng。
衣裘又关念,砧杵满斜阳。yī qiú yòu guān niàn,zhēn chǔ mǎn xié yáng。

雨后至近村二首

陆游

夜雨晓方止,朝云犹作阴。yè yǔ xiǎo fāng zhǐ,cháo yún yóu zuò yīn。
山馀一寸碧,溪长半篙深。shān yú yī cùn bì,xī zhǎng bàn gāo shēn。
卧泛白鸥渚,行穿黄叶林。wò fàn bái ōu zhǔ,xíng chuān huáng yè lín。
老农能共语,真率会人心。lǎo nóng néng gòng yǔ,zhēn lǜ huì rén xīn。

雨后至近村二首

陆游

年耄身犹健,秋高疾已平。nián mào shēn yóu jiàn,qiū gāo jí yǐ píng。
邻翁思问讯,蔬圃要巡行。lín wēng sī wèn xùn,shū pǔ yào xún xíng。
竹杖轻无迹,芒鞋捷有声。zhú zhàng qīng wú jì,máng xié jié yǒu shēng。
相逢无别语,努力事冬耕。xiāng féng wú bié yǔ,nǔ lì shì dōng gēng。

戏作野兴六首

陆游

省事贫犹富,宽怀客胜家。shěng shì pín yóu fù,kuān huái kè shèng jiā。
充虚一箪饭,遣睡半瓯茶。chōng xū yī dān fàn,qiǎn shuì bàn ōu chá。
有兴闲垂钓,逢欢醉插花。yǒu xīng xián chuí diào,féng huān zuì chā huā。
皋桥亦可死,处处是生涯。gāo qiáo yì kě sǐ,chù chù shì shēng yá。

戏作野兴六首

陆游

扰扰亭中客,悠悠局上棋。rǎo rǎo tíng zhōng kè,yōu yōu jú shàng qí。
所遭元有命,自苦竟何为。suǒ zāo yuán yǒu mìng,zì kǔ jìng hé wèi。
冯衍深尤妇,陶潜过责儿。féng yǎn shēn yóu fù,táo qián guò zé ér。
奇文虽可贵,寱语岂非痴。qí wén suī kě guì,yì yǔ qǐ fēi chī。

戏作野兴六首

陆游

久已挂吾冠,江边岁又残。jiǔ yǐ guà wú guān,jiāng biān suì yòu cán。
心惟无愧怍,身取不饥寒。xīn wéi wú kuì zuò,shēn qǔ bù jī hán。
小酌三杯足,安居一席宽。xiǎo zhuó sān bēi zú,ān jū yī xí kuān。
东冈有泉脉,携杖试寻看。dōng gāng yǒu quán mài,xié zhàng shì xún kàn。

戏作野兴六首

陆游

今年病微减,耕稼乐江村。jīn nián bìng wēi jiǎn,gēng jià lè jiāng cūn。
灯火耿破屋,歌呼围老盆。dēng huǒ gěng pò wū,gē hū wéi lǎo pén。
常时但葵苋,盛馔有鸡豚。cháng shí dàn kuí xiàn,shèng zhuàn yǒu jī tún。
客散茅檐寂,蹒跚自闭门。kè sàn máo yán jì,pán shān zì bì mén。

戏作野兴六首

陆游

出户语邻叟,与卿同一愚。chū hù yǔ lín sǒu,yǔ qīng tóng yī yú。
逢人即如旧,临事不胜迂。féng rén jí rú jiù,lín shì bù shèng yū。
发白花犹插,囊空酒亦沽。fā bái huā yóu chā,náng kōng jiǔ yì gū。
回思五十载,何处有荣枯。huí sī wǔ shí zài,hé chù yǒu róng kū。

戏作野兴六首

陆游

有酒皆堪醉,无山不可庐。yǒu jiǔ jiē kān zuì,wú shān bù kě lú。
遂初成近赋,孤愤悔前书。suì chū chéng jìn fù,gū fèn huǐ qián shū。
湘寺分经帙,庐山寄药锄。xiāng sì fēn jīng zhì,lú shān jì yào chú。
江头霜叶满,诗兴属骑驴。jiāng tóu shuāng yè mǎn,shī xīng shǔ qí lǘ。

道室书事

陆游

榻上一琴横,中函太古声。tà shàng yī qín héng,zhōng hán tài gǔ shēng。
丹砂烧已死,芝草种初生。dān shā shāo yǐ sǐ,zhī cǎo zhǒng chū shēng。
道胜魔军破,方灵疾竖平。dào shèng mó jūn pò,fāng líng jí shù píng。
明朝有蜀使,细字报青城。míng cháo yǒu shǔ shǐ,xì zì bào qīng chéng。

自适

陆游

远游思里巷,久困念耕桑。yuǎn yóu sī lǐ xiàng,jiǔ kùn niàn gēng sāng。
家酿倾醇碧,园蔬摘矮黄。jiā niàng qīng chún bì,yuán shū zhāi ǎi huáng。
利名因醉远,日月为闲长。lì míng yīn zuì yuǎn,rì yuè wèi xián zhǎng。
今岁虽中熟,吾徒亦小康。jīn suì suī zhōng shú,wú tú yì xiǎo kāng。

堂东小室深丈袤半之戏作

陆游

小室舍东偏,满窗朝日妍。xiǎo shì shě dōng piān,mǎn chuāng cháo rì yán。
研池生细浪,香岫起微烟。yán chí shēng xì làng,xiāng xiù qǐ wēi yān。
欲极图书乐,少须冰雪天。yù jí tú shū lè,shǎo xū bīng xuě tiān。
犹胜禅榻上,仅仅占三椽。yóu shèng chán tà shàng,jǐn jǐn zhàn sān chuán。

独处二首

陆游

蓬门终日闭,寂寂少人声。péng mén zhōng rì bì,jì jì shǎo rén shēng。
纳禄知身贵,传家觉责轻。nà lù zhī shēn guì,chuán jiā jué zé qīng。
朝餐烹芋糁,夜坐爇松明。cháo cān pēng yù sǎn,yè zuò ruò sōng míng。
刬却弹棋局,此心如砥平。chǎn què dàn qí jú,cǐ xīn rú dǐ píng。

独处二首

陆游

白氎敷床稳,乌藤倚壁斜。bái dié fū chuáng wěn,wū téng yǐ bì xié。
灰深惟画字,灯暗不成花。huī shēn wéi huà zì,dēng àn bù chéng huā。
似客犹居里,如僧未出家。shì kè yóu jū lǐ,rú sēng wèi chū jiā。
孤村夜无月,何事有啼鸦。gū cūn yè wú yuè,hé shì yǒu tí yā。

寓言三首

陆游

济剧人才易,扶颠力量难。jì jù rén cái yì,fú diān lì liàng nán。
为谋须远大,守节要坚完。wèi móu xū yuǎn dà,shǒu jié yào jiān wán。
气与秋天杳,胸吞梦泽宽。qì yǔ qiū tiān yǎo,xiōng tūn mèng zé kuān。
方知至危地,自有泰山安。fāng zhī zhì wēi dì,zì yǒu tài shān ān。