古诗词

六言四首

陆游

功名正恐不免,富贵酷非所须。gōng míng zhèng kǒng bù miǎn,fù guì kù fēi suǒ xū。
铁马未平辽徼,钓船且醉江湖。tiě mǎ wèi píng liáo jiǎo,diào chuán qiě zuì jiāng hú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

书梦

陆游

我梦举有司,鸡唱起裹饭。wǒ mèng jǔ yǒu sī,jī chàng qǐ guǒ fàn。
又梦趁早朝,漏舍坐待旦。yòu mèng chèn zǎo cháo,lòu shě zuò dài dàn。
既寤两无有,抚枕徒浩叹。jì wù liǎng wú yǒu,fǔ zhěn tú hào tàn。
今虽去为农,饭牛亦夜半。jīn suī qù wèi nóng,fàn niú yì yè bàn。
何曾得放慵,美睡到日旰。hé céng dé fàng yōng,měi shuì dào rì gàn。
一笑俱置之,浮生固多难。yī xiào jù zhì zhī,fú shēng gù duō nán。

示子遹

陆游

家贫不学俭,物理有固然。jiā pín bù xué jiǎn,wù lǐ yǒu gù rán。
要是善用短,足以终其年。yào shì shàn yòng duǎn,zú yǐ zhōng qí nián。
我家稽山下,禀赋良奇偏。wǒ jiā jī shān xià,bǐng fù liáng qí piān。
敢言中人产,日或无炊烟。gǎn yán zhōng rén chǎn,rì huò wú chuī yān。
有儿更耐穷,伴翁理遗编。yǒu ér gèng nài qióng,bàn wēng lǐ yí biān。
短檠幸能继,竟夜可忘眠。duǎn qíng xìng néng jì,jìng yè kě wàng mián。

对食有感二首

陆游

杯酌以助气,匕箸以充腹。bēi zhuó yǐ zhù qì,bǐ zhù yǐ chōng fù。
沾醉与属餍,其害等嗜欲。zhān zuì yǔ shǔ yàn,qí hài děng shì yù。
歠醨有馀欢,食淡百味足。chuò lí yǒu yú huān,shí dàn bǎi wèi zú。
养生所甚恶,旨酒及大肉。yǎng shēng suǒ shén è,zhǐ jiǔ jí dà ròu。
老翁虽无能,更事嗟已熟。lǎo wēng suī wú néng,gèng shì jiē yǐ shú。
勿叹茆三间,养汝山林福。wù tàn máo sān jiān,yǎng rǔ shān lín fú。

对食有感二首

陆游

我老虽无家,其实如客耳。wǒ lǎo suī wú jiā,qí shí rú kè ěr。
食至举匕箸,饱则舍而起。shí zhì jǔ bǐ zhù,bǎo zé shě ér qǐ。
厨人有勤惰,我岂形愠喜。chú rén yǒu qín duò,wǒ qǐ xíng yùn xǐ。
园畦摘青蔬,地碓舂赤米。yuán qí zhāi qīng shū,dì duì chōng chì mǐ。
劳人固已多,坐享颡常泚。láo rén gù yǐ duō,zuò xiǎng sǎng cháng cǐ。
作诗本自规,亦以告闾里。zuò shī běn zì guī,yì yǐ gào lǘ lǐ。

雪夜三首

陆游

荒郊贸贸行,断垄俋俋耕。huāng jiāo mào mào xíng,duàn lǒng yì yì gēng。
常情所藉躏,岂复怀不平。cháng qíng suǒ jí lìn,qǐ fù huái bù píng。
归来卧破屋,中惟一床横。guī lái wò pò wū,zhōng wéi yī chuáng héng。
且烧生柴火,静听湿雪声。qiě shāo shēng chái huǒ,jìng tīng shī xuě shēng。

雪夜三首

陆游

今年春苦寒,风雪塞户牖。jīn nián chūn kǔ hán,fēng xuě sāi hù yǒu。
况我穷阎士,裤敝衣见肘。kuàng wǒ qióng yán shì,kù bì yī jiàn zhǒu。
正须小忍之,此事岂得久。zhèng xū xiǎo rěn zhī,cǐ shì qǐ dé jiǔ。
努力办一壶,西村看花柳。nǔ lì bàn yī hú,xī cūn kàn huā liǔ。

雪夜三首

陆游

瓦疏雪堕檐,窗破风吹烛。wǎ shū xuě duò yán,chuāng pò fēng chuī zhú。
短裘不及骭,手脚尽皲瘃。duǎn qiú bù jí gàn,shǒu jiǎo jǐn jūn zhú。
犹胜南邻叟,一褐竟未赎。yóu shèng nán lín sǒu,yī hè jìng wèi shú。
薄酒城中来,清夜聊相属。báo jiǔ chéng zhōng lái,qīng yè liáo xiāng shǔ。

古风二首

陆游

牺象荐清庙,馀材弃沟中。xī xiàng jiàn qīng miào,yú cái qì gōu zhōng。
二者虽甚远,残生其实同。èr zhě suī shén yuǎn,cán shēng qí shí tóng。
人当贵其身,岂复论穷通。rén dāng guì qí shēn,qǐ fù lùn qióng tōng。
宁为原上草,一寸摇春风。níng wèi yuán shàng cǎo,yī cùn yáo chūn fēng。

古风二首

陆游

木生虽拱把,鲜不困斧斤。mù shēng suī gǒng bǎ,xiān bù kùn fǔ jīn。
枯朽亦可全,又以芗故焚。kū xiǔ yì kě quán,yòu yǐ xiāng gù fén。
嘉禾终铚艾,岂独草见耘。jiā hé zhōng zhì ài,qǐ dú cǎo jiàn yún。
此理讲已熟,要当尊所闻。cǐ lǐ jiǎng yǐ shú,yào dāng zūn suǒ wén。

睡起遣怀

陆游

百事不能能荷锄,不锄菜畦锄芋区。bǎi shì bù néng néng hé chú,bù chú cài qí chú yù qū。
身存那用十年相,陂坏且为凶岁储。shēn cún nà yòng shí nián xiāng,bēi huài qiě wèi xiōng suì chǔ。
百事不学学作诗,不作白纻作竹枝。bǎi shì bù xué xué zuò shī,bù zuò bái zhù zuò zhú zhī。
黄陵庙前风浪恶,青衣渡口行人悲。huáng líng miào qián fēng làng è,qīng yī dù kǒu xíng rén bēi。
老病闭门常愦愦,芋不复锄诗亦废。lǎo bìng bì mén cháng kuì kuì,yù bù fù chú shī yì fèi。
客来剥啄唤不应,一味人间占闲退。kè lái bō zhuó huàn bù yīng,yī wèi rén jiān zhàn xián tuì。
今朝一日三倒床,叹息春昼如年长。jīn cháo yī rì sān dào chuáng,tàn xī chūn zhòu rú nián zhǎng。
摩挲困睫喜汤熟,小瓶自拆山茶香。mó sā kùn jié xǐ tāng shú,xiǎo píng zì chāi shān chá xiāng。

稽山

陆游

我识康庐面,亦抚终南背。wǒ shí kāng lú miàn,yì fǔ zhōng nán bèi。
平生爱山心,于此可无悔。píng shēng ài shān xīn,yú cǐ kě wú huǐ。
晚归古会稽,开门与山对。wǎn guī gǔ huì jī,kāi mén yǔ shān duì。
奇峰绾髻鬟,横岭扫眉黛。qí fēng wǎn jì huán,héng lǐng sǎo méi dài。
岂亦念孤愁,一日变万态。qǐ yì niàn gū chóu,yī rì biàn wàn tài。
风月娱朝夕,云烟阅明晦。fēng yuè yú cháo xī,yún yān yuè míng huì。
一洗故乡悲,更益吾庐爱。yī xǐ gù xiāng bēi,gèng yì wú lú ài。
东偏得山多,寝食鲜不在。dōng piān dé shān duō,qǐn shí xiān bù zài。
宁无度世人,谈笑见英概。níng wú dù shì rén,tán xiào jiàn yīng gài。
御风倘可留,为我倾玉瀣。yù fēng tǎng kě liú,wèi wǒ qīng yù xiè。

绯桃开小酌

陆游

我庐城南村,家无十金产。wǒ lú chéng nán cūn,jiā wú shí jīn chǎn。
种花虽历岁,名品终有限。zhǒng huā suī lì suì,míng pǐn zhōng yǒu xiàn。
颇欲及暇时,著谱书之简。pǒ yù jí xiá shí,zhù pǔ shū zhī jiǎn。
今朝绯桃开,欢喜洗酒盏。jīn cháo fēi táo kāi,huān xǐ xǐ jiǔ zhǎn。
邻翁亦喜事,为我一笑莞。lín wēng yì xǐ shì,wèi wǒ yī xiào guǎn。
但恨苜蓿盘,蔬薄欠佳馔。dàn hèn mù xu pán,shū báo qiàn jiā zhuàn。
往来见已熟,劝揖忘愧赧。wǎng lái jiàn yǐ shú,quàn yī wàng kuì nǎn。
一事粗可言,似具识花眼。yī shì cū kě yán,shì jù shí huā yǎn。

对酒

陆游

酒非攻愁具,本赖以适意。jiǔ fēi gōng chóu jù,běn lài yǐ shì yì。
如接名胜游,所挹在风味。rú jiē míng shèng yóu,suǒ yì zài fēng wèi。
庸子堕世纷,但欲蕲一醉。yōng zi duò shì fēn,dàn yù qí yī zuì。
曲生绝俗人,笑汝非真契。qū shēng jué sú rén,xiào rǔ fēi zhēn qì。

春日登小台西望

陆游

九十衰翁身尚健,流年过眼如奔电。jiǔ shí shuāi wēng shēn shàng jiàn,liú nián guò yǎn rú bēn diàn。
忆昔初来对行在,衫鬓青青接英彦。yì xī chū lái duì xíng zài,shān bìn qīng qīng jiē yīng yàn。
中间亦尝走梁益,万里凭高望乡县。zhōng jiān yì cháng zǒu liáng yì,wàn lǐ píng gāo wàng xiāng xiàn。
散关驿近柳迎马,骆谷雪深风裂面。sàn guān yì jìn liǔ yíng mǎ,luò gǔ xuě shēn fēng liè miàn。
东归却寻书生事,误长诸儒集贤院。dōng guī què xún shū shēng shì,wù zhǎng zhū rú jí xián yuàn。
乞身七年罪未除,君恩尚许宽严谴。qǐ shēn qī nián zuì wèi chú,jūn ēn shàng xǔ kuān yán qiǎn。
痴顽亦复病不死,春到故园家酿美。chī wán yì fù bìng bù sǐ,chūn dào gù yuán jiā niàng měi。
雨馀草长四野青,日落烟生半山紫。yǔ yú cǎo zhǎng sì yě qīng,rì luò yān shēng bàn shān zǐ。

醉赋

陆游

我疾多自愈,初非遇奇方。wǒ jí duō zì yù,chū fēi yù qí fāng。
我生固多难,欲虑忽已忘。wǒ shēng gù duō nán,yù lǜ hū yǐ wàng。
颓然乱书中,不知岁月忙。tuí rán luàn shū zhōng,bù zhī suì yuè máng。
有时或得意,炙冷不暇尝。yǒu shí huò dé yì,zhì lěng bù xiá cháng。
乃今又大悟,万事付一觞。nǎi jīn yòu dà wù,wàn shì fù yī shāng。
书中友王绩,堂上祠杜康。shū zhōng yǒu wáng jì,táng shàng cí dù kāng。