古诗词

六言二首

陆游

满帽秋风入剡,半帆寒日游吴。mǎn mào qiū fēng rù shàn,bàn fān hán rì yóu wú。
问子行装何在,带间笑指葫芦。wèn zi xíng zhuāng hé zài,dài jiān xiào zhǐ hú lú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

东斋杂书十二首

陆游

门低不通车,室隘劣容膝。mén dī bù tōng chē,shì ài liè róng xī。
掩胫无全衣,作字用挫笔。yǎn jìng wú quán yī,zuò zì yòng cuò bǐ。
亲朋孰可望,门内自相恤。qīn péng shú kě wàng,mén nèi zì xiāng xù。
一笑语吾儿,汝驭未须叱。yī xiào yǔ wú ér,rǔ yù wèi xū chì。

东斋杂书十二首

陆游

区芋常愿雨,秧菜常愿晴。qū yù cháng yuàn yǔ,yāng cài cháng yuàn qíng。
吾儿行渡江,晨起愁风生。wú ér xíng dù jiāng,chén qǐ chóu fēng shēng。
人生各徇私,夫岂造物情。rén shēng gè xùn sī,fū qǐ zào wù qíng。
孰能均此意,万里皆春耕。shú néng jūn cǐ yì,wàn lǐ jiē chūn gēng。

东斋杂书十二首

陆游

吾居鱼鳖乡,戒食兼鲜薧。wú jū yú biē xiāng,jiè shí jiān xiān hāo。
鸡鹜以御客,乃者亦一扫。jī wù yǐ yù kè,nǎi zhě yì yī sǎo。
区区仁爱心,殆可质苍昊。qū qū rén ài xīn,dài kě zhì cāng hào。
物情岂远哉,我亦吝肝脑。wù qíng qǐ yuǎn zāi,wǒ yì lìn gān nǎo。

东斋杂书十二首

陆游

艺花恨不茂,薙草欲其尽。yì huā hèn bù mào,tì cǎo yù qí jǐn。
心常堕贪爱,否则近残忍。xīn cháng duò tān ài,fǒu zé jìn cán rěn。
蝶网犹翩翾,蚓断更菌蠢。dié wǎng yóu piān xuān,yǐn duàn gèng jūn chǔn。
君其等观之,何者非可闵。jūn qí děng guān zhī,hé zhě fēi kě mǐn。

东斋杂书十二首

陆游

药与疾相当,何恙不能已。yào yǔ jí xiāng dāng,hé yàng bù néng yǐ。
良医善用药,疾去药亦止。liáng yī shàn yòng yào,jí qù yào yì zhǐ。
晨晡节饮食,劳佚时卧起。chén bū jié yǐn shí,láo yì shí wò qǐ。
藉臼米长生,耄期直易尔。jí jiù mǐ zhǎng shēng,mào qī zhí yì ěr。

东斋杂书十二首

陆游

养生有妙理,省事与寡言。yǎng shēng yǒu miào lǐ,shěng shì yǔ guǎ yán。
于此能力守,众说皆其藩。yú cǐ néng lì shǒu,zhòng shuō jiē qí fān。
扰扰斫汝本,譊譊伤汝魂。rǎo rǎo zhuó rǔ běn,náo náo shāng rǔ hún。
要当俱置之,息深踵自温。yào dāng jù zhì zhī,xī shēn zhǒng zì wēn。

东斋杂书十二首

陆游

学者学圣人,斯须不容苟。xué zhě xué shèng rén,sī xū bù róng gǒu。
百年乐箪瓢,千载仰山斗。bǎi nián lè dān piáo,qiān zài yǎng shān dòu。
家庭盛弦诵,父子相师友。jiā tíng shèng xián sòng,fù zi xiāng shī yǒu。
但令书种存,勿愧耕垄亩。dàn lìng shū zhǒng cún,wù kuì gēng lǒng mǔ。

入梅

陆游

今年入梅日,云脚垂到地。jīn nián rù méi rì,yún jiǎo chuí dào dì。
芬香小麦麨,展转北窗睡。fēn xiāng xiǎo mài chǎo,zhǎn zhuǎn běi chuāng shuì。
甲夜闻雨声,起拜造物赐。jiǎ yè wén yǔ shēng,qǐ bài zào wù cì。
三登于此卜,一饱可坐致。sān dēng yú cǐ bo,yī bǎo kě zuò zhì。
语儿高尔囷,戒妇丰尔馈。yǔ ér gāo ěr qūn,jiè fù fēng ěr kuì。
击壤歌太平,门无督租吏。jī rǎng gē tài píng,mén wú dū zū lì。

北窗雨中作

陆游

郁蒸作不解,风雨来有信。yù zhēng zuò bù jiě,fēng yǔ lái yǒu xìn。
岂惟窗户清,更喜草木润。qǐ wéi chuāng hù qīng,gèng xǐ cǎo mù rùn。
简编既陈前,灯火亦可近。jiǎn biān jì chén qián,dēng huǒ yì kě jìn。
跂予望圣贤,倾河洗骄吝。qí yǔ wàng shèng xián,qīng hé xǐ jiāo lìn。
扶衰幸未死,吾道其少进。fú shuāi xìng wèi sǐ,wú dào qí shǎo jìn。
安得平生欢,怀抱为君尽。ān dé píng shēng huān,huái bào wèi jūn jǐn。

薄暑

陆游

仲夏暑尚薄,孤村日尤长。zhòng xià shǔ shàng báo,gū cūn rì yóu zhǎng。
僧坊初施浴,行路亦馈浆。sēng fāng chū shī yù,xíng lù yì kuì jiāng。
老我绝人事,终日坐虚堂。lǎo wǒ jué rén shì,zhōng rì zuò xū táng。
南北两松棚,细细吹清香。nán běi liǎng sōng péng,xì xì chuī qīng xiāng。
堂中无长物,独置湘竹床。táng zhōng wú zhǎng wù,dú zhì xiāng zhú chuáng。
我睡仆亦休,睡觉谁在傍。wǒ shuì pū yì xiū,shuì jué shuí zài bàng。
起坐拭两眦,小山郁苍苍。qǐ zuò shì liǎng zì,xiǎo shān yù cāng cāng。
安得乌有生,俱老无何乡。ān dé wū yǒu shēng,jù lǎo wú hé xiāng。

采药有感

陆游

蒹葭记霜露,蟋蟀谨岁月。jiān jiā jì shuāng lù,xī shuài jǐn suì yuè。
古人于物理,琐细不敢忽。gǔ rén yú wù lǐ,suǒ xì bù gǎn hū。
我少读苍雅,衰眊今白发。wǒ shǎo dú cāng yǎ,shuāi mào jīn bái fā。
中间婴疢疾,过日常卒卒。zhōng jiān yīng chèn jí,guò rì cháng zú zú。
涧毛春可求,山药秋可掘。jiàn máo chūn kě qiú,shān yào qiū kě jué。
虽云力探讨,疑义未免阙。suī yún lì tàn tǎo,yí yì wèi miǎn quē。
屏居朋友散,奥妙谁敢发。píng jū péng yǒu sàn,ào miào shuí gǎn fā。
穷理已矣夫,置觥当自罚。qióng lǐ yǐ yǐ fū,zhì gōng dāng zì fá。

晨兴

陆游

晨兴未栉盥,扶杖并檐立。chén xīng wèi zhì guàn,fú zhàng bìng yán lì。
断云方东行,庭草露犹湿。duàn yún fāng dōng xíng,tíng cǎo lù yóu shī。
朝饥神益爽,清虚自来入。cháo jī shén yì shuǎng,qīng xū zì lái rù。
可怜数鸡雏,随母啄遗粒。kě lián shù jī chú,suí mǔ zhuó yí lì。
蝶残蚍蜉喜,鼠腐鸱鸦集。dié cán pí fú xǐ,shǔ fǔ chī yā jí。
吾当一洗之,漱泉开玉笈。wú dāng yī xǐ zhī,shù quán kāi yù jí。

老态自遣

陆游

似见不见目愈衰,欲堕不堕齿更危。shì jiàn bù jiàn mù yù shuāi,yù duò bù duò chǐ gèng wēi。
谁令汝年八九十,常欲强健宁非痴。shuí lìng rǔ nián bā jiǔ shí,cháng yù qiáng jiàn níng fēi chī。
目昏大字亦可读,齿摇犹能决濡肉。mù hūn dà zì yì kě dú,chǐ yáo yóu néng jué rú ròu。
若知用短百无忧,此理正如夔一足。ruò zhī yòng duǎn bǎi wú yōu,cǐ lǐ zhèng rú kuí yī zú。
蒙眬臲卼俱有味,笑侮莫听傍人喙。méng lóng niè wù jù yǒu wèi,xiào wǔ mò tīng bàng rén huì。
但令孙曾能力耕,一饱不妨还美睡。dàn lìng sūn céng néng lì gēng,yī bǎo bù fáng hái měi shuì。

耒阳令曾君寄禾谱农器谱二书求诗

陆游

欧阳公谱西都花,蔡公亦记北苑茶。ōu yáng gōng pǔ xī dōu huā,cài gōng yì jì běi yuàn chá。
农功最大置不录,如弃六艺崇百家。nóng gōng zuì dà zhì bù lù,rú qì liù yì chóng bǎi jiā。
曾侯奋笔谱多稼,儋州读罢深咨嗟。céng hóu fèn bǐ pǔ duō jià,dān zhōu dú bà shēn zī jiē。
一篇秧马传海内,农器名数方萌芽。yī piān yāng mǎ chuán hǎi nèi,nóng qì míng shù fāng méng yá。
令君继之笔何健,古今一一辨等差。lìng jūn jì zhī bǐ hé jiàn,gǔ jīn yī yī biàn děng chà。
我今八十归抱耒,两编入手喜莫涯。wǒ jīn bā shí guī bào lěi,liǎng biān rù shǒu xǐ mò yá。
神农之学未可废,坐使末俗惭浮华。shén nóng zhī xué wèi kě fèi,zuò shǐ mò sú cán fú huá。

菖蒲二首

陆游

古涧生菖蒲,根瘦节蹙密。gǔ jiàn shēng chāng pú,gēn shòu jié cù mì。
仙人教我服,刀匕蠲百疾。xiān rén jiào wǒ fú,dāo bǐ juān bǎi jí。
阳狂华阴市,颜朱发如漆。yáng kuáng huá yīn shì,yán zhū fā rú qī。
岁久功当成,寿与天地毕。suì jiǔ gōng dāng chéng,shòu yǔ tiān dì bì。