古诗词

灯夕

张镃

插花呼酒少年场,烂赏花灯十里香。chā huā hū jiǔ shǎo nián chǎng,làn shǎng huā dēng shí lǐ xiāng。
璧月当天星纬少,珠帘排户乐声长。bì yuè dāng tiān xīng wěi shǎo,zhū lián pái hù lè shēng zhǎng。
非缘风景今殊昔,自是情怀老不狂。fēi yuán fēng jǐng jīn shū xī,zì shì qíng huái lǎo bù kuáng。
赢得安禅心似水,碧琉璃照佛龛旁。yíng dé ān chán xīn shì shuǐ,bì liú lí zhào fú kān páng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

杂兴三十九首

张镃

龙泉伴太阿,潜伏知几秋。lóng quán bàn tài ā,qián fú zhī jǐ qiū。
光气不容掩,夜夜冲斗牛。guāng qì bù róng yǎn,yè yè chōng dòu niú。
一朝掘青苔,双龙获兼收。yī cháo jué qīng tái,shuāng lóng huò jiān shōu。
拭以华阴土,百神见之愁。shì yǐ huá yīn tǔ,bǎi shén jiàn zhī chóu。
若使无张雷,恐非剑所羞。ruò shǐ wú zhāng léi,kǒng fēi jiàn suǒ xiū。

杂兴三十九首

张镃

天一即生水,语性何洁清。tiān yī jí shēng shuǐ,yǔ xìng hé jié qīng。
未尝使人贪,酌之失廉称。wèi cháng shǐ rén tān,zhuó zhī shī lián chēng。
夷齐素高蹈,想非常饮冰。yí qí sù gāo dǎo,xiǎng fēi cháng yǐn bīng。
仁鄙成自取,处默先内明。rén bǐ chéng zì qǔ,chù mò xiān nèi míng。

杂兴三十九首

张镃

南渡人物中,第一数安石。nán dù rén wù zhōng,dì yī shù ān shí。
经营江左民,成败固先识。jīng yíng jiāng zuǒ mín,chéng bài gù xiān shí。
苻坚拥百万,朝野总忧色。fú jiān yōng bǎi wàn,cháo yě zǒng yōu sè。
长驱不量德,在法真饵敌。zhǎng qū bù liàng dé,zài fǎ zhēn ěr dí。
谈笑付儿辈,兹岂试一掷。tán xiào fù ér bèi,zī qǐ shì yī zhì。
捷至偶折屐,胸中未易测。jié zhì ǒu zhé jī,xiōng zhōng wèi yì cè。
议者谓矫情,妄意窥悃愊。yì zhě wèi jiǎo qíng,wàng yì kuī kǔn bì。

杂兴三十九首

张镃

圣狂霄壤分,其端在一念。shèng kuáng xiāo rǎng fēn,qí duān zài yī niàn。
去恶向忠义,如病用良砭。qù è xiàng zhōng yì,rú bìng yòng liáng biān。
方贻害于人,蛟虎并凶燄。fāng yí hài yú rén,jiāo hǔ bìng xiōng yàn。
及其惩艾馀,大节秉无欠。jí qí chéng ài yú,dà jié bǐng wú qiàn。
卓绝补过功,炳炳照铅椠。zhuó jué bǔ guò gōng,bǐng bǐng zhào qiān qiàn。
乃知春秋意,恶恶待终厌。nǎi zhī chūn qiū yì,è è dài zhōng yàn。

杂兴三十九首

张镃

实修名自来,犹影长随身。shí xiū míng zì lái,yóu yǐng zhǎng suí shēn。
惑者偏忌嫉,终之反累人。huò zhě piān jì jí,zhōng zhī fǎn lèi rén。
况驰死后誉,何关一丘尘。kuàng chí sǐ hòu yù,hé guān yī qiū chén。
所以识达早,托醉全吾真。suǒ yǐ shí dá zǎo,tuō zuì quán wú zhēn。
归兴因莼鲈,口腹何足陈。guī xīng yīn chún lú,kǒu fù hé zú chén。
到今吴江水,秋至清粼粼。dào jīn wú jiāng shuǐ,qiū zhì qīng lín lín。

杂兴三十九首

张镃

渊明膝上桐,一丝不肯挂。yuān míng xī shàng tóng,yī sī bù kěn guà。
弹声聒天地,无人知此话。dàn shēng guā tiān dì,wú rén zhī cǐ huà。
谓琴只这是,世间何用弦。wèi qín zhǐ zhè shì,shì jiān hé yòng xián。
谓在有无中,其然岂其然。wèi zài yǒu wú zhōng,qí rán qǐ qí rán。

杂兴三十九首

张镃

太冲十年功,仅了三都赋。tài chōng shí nián gōng,jǐn le sān dōu fù。
藩溷着纸笔,欲以疏吾句。fān hùn zhe zhǐ bǐ,yù yǐ shū wú jù。
文章流至是,已失古人步。wén zhāng liú zhì shì,yǐ shī gǔ rén bù。
喜怒哀乐情,一发中韶濩。xǐ nù āi lè qíng,yī fā zhōng sháo huò。
不见风雅篇,岂效女功蠹。bù jiàn fēng yǎ piān,qǐ xiào nǚ gōng dù。

杂兴三十九首

张镃

抡才如百药,治效各不同。lūn cái rú bǎi yào,zhì xiào gè bù tóng。
傥能区别性,当聚和扁功。tǎng néng qū bié xìng,dāng jù hé biǎn gōng。
武德定乱后,诸公悉登庸。wǔ dé dìng luàn hòu,zhū gōng xī dēng yōng。
帝久知所长,未欲任巳聪。dì jiǔ zhī suǒ zhǎng,wèi yù rèn sì cōng。
品题资确论,毫发无蔽蒙。pǐn tí zī què lùn,háo fā wú bì méng。
三杰隆汉业,六英夹唐宗。sān jié lóng hàn yè,liù yīng jiā táng zōng。
无人可能国,我欲振古风。wú rén kě néng guó,wǒ yù zhèn gǔ fēng。

杂兴三十九首

张镃

至艺得于天,音律谁同明。zhì yì dé yú tiān,yīn lǜ shuí tóng míng。
道上车铎逢,地底黄钟成。dào shàng chē duó féng,dì dǐ huáng zhōng chéng。
伟哉创业主,用才极其精。wěi zāi chuàng yè zhǔ,yòng cái jí qí jīng。
太常识斯人,吾知不负丞。tài cháng shí sī rén,wú zhī bù fù chéng。
勿疑贞观间,四海几措刑。wù yí zhēn guān jiān,sì hǎi jǐ cuò xíng。
遐想登后夔,巍巍治难名。xiá xiǎng dēng hòu kuí,wēi wēi zhì nán míng。

杂兴三十九首

张镃

马生客新丰,悠然酌斗酒。mǎ shēng kè xīn fēng,yōu rán zhuó dòu jiǔ。
若谓傲旁人,旷士亦何有。ruò wèi ào páng rén,kuàng shì yì hé yǒu。
有志曾未识,偶与曲蘖友。yǒu zhì céng wèi shí,ǒu yǔ qū niè yǒu。
异时依风云,黄垆一回首。yì shí yī fēng yún,huáng lú yī huí shǒu。

杂兴三十九首

张镃

照乘复垂棘,固足为国宝。zhào chéng fù chuí jí,gù zú wèi guó bǎo。
朝有宣力贤,爱惜莫草草。cháo yǒu xuān lì xián,ài xī mò cǎo cǎo。
成汤昔在上,剪发救枯槁。chéng tāng xī zài shàng,jiǎn fā jiù kū gǎo。
念民不念已,顷刻动穹昊。niàn mín bù niàn yǐ,qǐng kè dòng qióng hào。
太宗疗功臣,亦本为民保。tài zōng liáo gōng chén,yì běn wèi mín bǎo。
断须疾其愈,大胜琮璧祷。duàn xū jí qí yù,dà shèng cóng bì dǎo。

杂兴三十九首

张镃

秦王既集统,作乐昭治功。qín wáng jì jí tǒng,zuò lè zhāo zhì gōng。
前日威武地,今还见声容。qián rì wēi wǔ dì,jīn hái jiàn shēng róng。
一时耸观瞻,唯贪激英雄。yī shí sǒng guān zhān,wéi tān jī yīng xióng。
郑公独俯首,孰能察圣衷。zhèng gōng dú fǔ shǒu,shú néng chá shèng zhōng。
暮年伐辽东,事几败乃翁。mù nián fá liáo dōng,shì jǐ bài nǎi wēng。
良臣不在傍,有悔应无穷。liáng chén bù zài bàng,yǒu huǐ yīng wú qióng。

杂兴三十九首

张镃

唐家盛词华,培本自武德。táng jiā shèng cí huá,péi běn zì wǔ dé。
投戈辟文馆,英士来翼翼。tóu gē pì wén guǎn,yīng shì lái yì yì。
访政讨典坟,分夜亡倦极。fǎng zhèng tǎo diǎn fén,fēn yè wáng juàn jí。
当时瀛洲目,意气宁偪仄。dāng shí yíng zhōu mù,yì qì níng bī zè。
言诗到李杜,骚雅并区域。yán shī dào lǐ dù,sāo yǎ bìng qū yù。
为文至韩柳,秦汉等风力。wèi wén zhì hán liǔ,qín hàn děng fēng lì。
后世不推原,第赏纸上墨。hòu shì bù tuī yuán,dì shǎng zhǐ shàng mò。
焉知昔人心,求效非顷刻。yān zhī xī rén xīn,qiú xiào fēi qǐng kè。

杂兴三十九首

张镃

风月属渔樵,真味岂能领。fēng yuè shǔ yú qiáo,zhēn wèi qǐ néng lǐng。
雍容补国手,斯宜理烟艇。yōng róng bǔ guó shǒu,sī yí lǐ yān tǐng。
乐天未归时,极口献忠鲠。lè tiān wèi guī shí,jí kǒu xiàn zhōng gěng。
十上九不行,回身避机阱。shí shàng jiǔ bù xíng,huí shēn bì jī jǐng。
酒徒与诗伴,共煮香山茗。jiǔ tú yǔ shī bàn,gòng zhǔ xiāng shān míng。
流传画九人,公貌粹而整。liú chuán huà jiǔ rén,gōng mào cuì ér zhěng。

足疾愈约客游湖上园

张镃

平生志四方,岂愿守三窟。píng shēng zhì sì fāng,qǐ yuàn shǒu sān kū。
超凌风中骥,振迅霜后鹘。chāo líng fēng zhōng jì,zhèn xùn shuāng hòu gǔ。
无何足受湿,步履遽臲卼。wú hé zú shòu shī,bù lǚ jù niè wù。
投针痛循筋,濯药热透骨。tóu zhēn tòng xún jīn,zhuó yào rè tòu gǔ。
重缠袜中絖,懒顾囊内笏。zhòng chán wà zhōng kuàng,lǎn gù náng nèi hù。
长怀骆宾王,旷迈困沉泊。zhǎng huái luò bīn wáng,kuàng mài kùn chén pō。
胸蟠经纶业,与气共振拔。xiōng pán jīng lún yè,yǔ qì gòng zhèn bá。
纷纷灞上旅,太半贵肥腯。fēn fēn bà shàng lǚ,tài bàn guì féi tú。
傥其尚细谨,俗眼愈超忽。tǎng qí shàng xì jǐn,sú yǎn yù chāo hū。
临垆指醇酒,洗涤去泥淈。lín lú zhǐ chún jiǔ,xǐ dí qù ní gǔ。
器宏事果遂,阔步黄金阙。qì hóng shì guǒ suì,kuò bù huáng jīn quē。
宿来病殊减,砌域可踔越。sù lái bìng shū jiǎn,qì yù kě chuō yuè。
拘挛日既深,得差兴尤发。jū luán rì jì shēn,dé chà xīng yóu fā。
湖山想贻笑,相忘两逾月。hú shān xiǎng yí xiào,xiāng wàng liǎng yú yuè。
霜花著红小,幽香逗疏樾。shuāng huā zhù hóng xiǎo,yōu xiāng dòu shū yuè。
风晴春一似,携具任仓卒。fēng qíng chūn yī shì,xié jù rèn cāng zú。
招邀二三子,才思涌难竭。zhāo yāo èr sān zi,cái sī yǒng nán jié。
却愁费吾诗,笔端口方讷。què chóu fèi wú shī,bǐ duān kǒu fāng nè。