古诗词

灯夕

张镃

插花呼酒少年场,烂赏花灯十里香。chā huā hū jiǔ shǎo nián chǎng,làn shǎng huā dēng shí lǐ xiāng。
璧月当天星纬少,珠帘排户乐声长。bì yuè dāng tiān xīng wěi shǎo,zhū lián pái hù lè shēng zhǎng。
非缘风景今殊昔,自是情怀老不狂。fēi yuán fēng jǐng jīn shū xī,zì shì qíng huái lǎo bù kuáng。
赢得安禅心似水,碧琉璃照佛龛旁。yíng dé ān chán xīn shì shuǐ,bì liú lí zhào fú kān páng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

秋风

张镃

秋风本自佳,岂直令人悲。qiū fēng běn zì jiā,qǐ zhí lìng rén bēi。
连宵天上送好月,我病偶失登楼时。lián xiāo tiān shàng sòng hǎo yuè,wǒ bìng ǒu shī dēng lóu shí。
长安城中少人咏,风月似厌空相随。zhǎng ān chéng zhōng shǎo rén yǒng,fēng yuè shì yàn kōng xiāng suí。
凌晨吹云满虚际,却向山头移雨至。líng chén chuī yún mǎn xū jì,què xiàng shān tóu yí yǔ zhì。
老夫识破不生愁,黄叶阶前从委地。lǎo fū shí pò bù shēng chóu,huáng yè jiē qián cóng wěi dì。
人生三万六千日,何苦区区论得失。rén shēng sān wàn liù qiān rì,hé kǔ qū qū lùn dé shī。
定将印绶弃掷归南湖,秋风与我还相娱。dìng jiāng yìn shòu qì zhì guī nán hú,qiū fēng yǔ wǒ hái xiāng yú。

同魏茂先潘茂洪泛湖终日

张镃

天将奇观留东南,波织翡翠山堆蓝。tiān jiāng qí guān liú dōng nán,bō zhī fěi cuì shān duī lán。
仙庐佛刹互入望,渔篷游舫遥相衔。xiān lú fú shā hù rù wàng,yú péng yóu fǎng yáo xiāng xián。
清愁闭户孤晴色,试逐薰风领佳客。qīng chóu bì hù gū qíng sè,shì zhú xūn fēng lǐng jiā kè。
平生行处后杯盘,枯淡自甘先笔墨。píng shēng xíng chù hòu bēi pán,kū dàn zì gān xiān bǐ mò。
放船何处芙蓉开,绿幢翠葆从天来。fàng chuán hé chù fú róng kāi,lǜ chuáng cuì bǎo cóng tiān lái。
凌波生尘想遗佩,抚槛徙倚心悠哉。líng bō shēng chén xiǎng yí pèi,fǔ kǎn xǐ yǐ xīn yōu zāi。
秦关将种身九尺,须绕茶烟闲虎戟。qín guān jiāng zhǒng shēn jiǔ chǐ,xū rào chá yān xián hǔ jǐ。
潘君高隐百不知,酒酣慷慨乾坤窄。pān jūn gāo yǐn bǎi bù zhī,jiǔ hān kāng kǎi qián kūn zhǎi。
空蒙暮气收斜阳,柳色转岸参差香。kōng méng mù qì shōu xié yáng,liǔ sè zhuǎn àn cān chà xiāng。
南漪杜鹃易桧海,公子爱客邀举觞。nán yī dù juān yì guì hǎi,gōng zi ài kè yāo jǔ shāng。
毕逋栖乌噭城上,登车揽辔归相望。bì bū qī wū jiào chéng shàng,dēng chē lǎn pèi guī xiāng wàng。
乘闲结伴须数来,与往不烦拘定向。chéng xián jié bàn xū shù lái,yǔ wǎng bù fán jū dìng xiàng。

次茂洪韵

张镃

披岚长啸和岩洞,衣汗未冷毛发知。pī lán zhǎng xiào hé yán dòng,yī hàn wèi lěng máo fā zhī。
贪奇苦恋足欲驻,拥鼻将返心还疑。tān qí kǔ liàn zú yù zhù,yōng bí jiāng fǎn xīn hái yí。
清音来贤只过目,亭下树边俱欠诗。qīng yīn lái xián zhǐ guò mù,tíng xià shù biān jù qiàn shī。
归舆渐受雨沾洒,客盖转适风倾欹。guī yú jiàn shòu yǔ zhān sǎ,kè gài zhuǎn shì fēng qīng yī。
出门倚涧得雄观,放泉出匮供游嬉。chū mén yǐ jiàn dé xióng guān,fàng quán chū kuì gōng yóu xī。
勉赓新句未为报,他年共隐非公谁。miǎn gēng xīn jù wèi wèi bào,tā nián gòng yǐn fēi gōng shuí。

戏赠杨伯时

张镃

杨侯相逢复见寒梅开,鬓色不带浓霜来。yáng hóu xiāng féng fù jiàn hán méi kāi,bìn sè bù dài nóng shuāng lái。
君居山县适近我先垄,夜半应望灵气勃郁缠崔嵬。jūn jū shān xiàn shì jìn wǒ xiān lǒng,yè bàn yīng wàng líng qì bó yù chán cuī wéi。
去年竹寺倾樽罍,官来急救老眼饥。qù nián zhú sì qīng zūn léi,guān lái jí jiù lǎo yǎn jī。
西枢相公喜人物,搜材剔抉英雄窟。xī shū xiāng gōng xǐ rén wù,sōu cái tī jué yīng xióng kū。
苍松腴硬久阴崖,此亦鹖冠宁肯忽。cāng sōng yú yìng jiǔ yīn yá,cǐ yì hé guān níng kěn hū。
近闻一饭蒙异恩,快札好阙休驰奔,我诗安得达相门。jìn wén yī fàn méng yì ēn,kuài zhá hǎo quē xiū chí bēn,wǒ shī ān dé dá xiāng mén。
春风后日自东起,太岁无缘只桃李。chūn fēng hòu rì zì dōng qǐ,tài suì wú yuán zhǐ táo lǐ。

以道学谕凤口有感诗写物记事备极词情不容继和矣既辱珍示可无奉酬辄抒鄙怀次韵且名以溪妇吟末章反正不忘风人之义也

张镃

人间盛衰理甚明,势去有如汤沃冰。rén jiān shèng shuāi lǐ shén míng,shì qù yǒu rú tāng wò bīng。
听言一事足叹惋,恐君亦复伤中情。tīng yán yī shì zú tàn wǎn,kǒng jūn yì fù shāng zhōng qíng。
行都赫奕名王第,列屋珠玑多秀慧。xíng dōu hè yì míng wáng dì,liè wū zhū jī duō xiù huì。
主翁五十二本兵,宠冠诸家当盛世。zhǔ wēng wǔ shí èr běn bīng,chǒng guān zhū jiā dāng shèng shì。
其间属意字以端,姿品高妍兼妙艺。qí jiān shǔ yì zì yǐ duān,zī pǐn gāo yán jiān miào yì。
燕开云幄萃亲友,艳阵香丛尝窃睨。yàn kāi yún wò cuì qīn yǒu,yàn zhèn xiāng cóng cháng qiè nì。
转眼陈迹俱已休,西风叶飞东水流。zhuǎn yǎn chén jì jù yǐ xiū,xī fēng yè fēi dōng shuǐ liú。
相逢应怪我鬓改,贪情省认俄惊羞。xiāng féng yīng guài wǒ bìn gǎi,tān qíng shěng rèn é jīng xiū。
波明藏泪尚剪月,山浅带恨犹横秋。bō míng cáng lèi shàng jiǎn yuè,shān qiǎn dài hèn yóu héng qiū。
失身何心养儿女,啁啾耳厌山蛮语。shī shēn hé xīn yǎng ér nǚ,zhāo jiū ěr yàn shān mán yǔ。
困居村店少人沽,饤饾腥咸污盘俎。kùn jū cūn diàn shǎo rén gū,dìng dòu xīng xián wū pán zǔ。
无言脉脉话最深,为君写作溪妇吟。wú yán mài mài huà zuì shēn,wèi jūn xiě zuò xī fù yín。
人生荣悴由分定,有夫不必萌他心。rén shēng róng cuì yóu fēn dìng,yǒu fū bù bì méng tā xīn。

赠道士张易

张镃

道人生长清淮西,地荒战血孤鬼啼。dào rén shēng zhǎng qīng huái xī,dì huāng zhàn xuè gū guǐ tí。
饱知浊世一朝菌,摆落羁絷全天倪。bǎo zhī zhuó shì yī cháo jūn,bǎi luò jī zhí quán tiān ní。
穿霞踏月半区宇,山水名胜随攀跻。chuān xiá tà yuè bàn qū yǔ,shān shuǐ míng shèng suí pān jī。
我来欣逢大条左,握手便许论刀圭。wǒ lái xīn féng dà tiáo zuǒ,wò shǒu biàn xǔ lùn dāo guī。
蕊珠七言素探讨,敷析秘奥开群迷。ruǐ zhū qī yán sù tàn tǎo,fū xī mì ào kāi qún mí。
绵绵玄牝斡两曜,夜半虚室腾虹霓。mián mián xuán pìn wò liǎng yào,yè bàn xū shì téng hóng ní。
同居蜀客话清简,物理返笑庄生齐。tóng jū shǔ kè huà qīng jiǎn,wù lǐ fǎn xiào zhuāng shēng qí。
坳堂烛暗坐顷刻,石头路净缘高低。ào táng zhú àn zuò qǐng kè,shí tóu lù jìng yuán gāo dī。
倾壶随意荐岩果,不假沆瀣求交梨。qīng hú suí yì jiàn yán guǒ,bù jiǎ hàng xiè qiú jiāo lí。
他年相就养灵液,肯复自弃沦尘泥。tā nián xiāng jiù yǎng líng yè,kěn fù zì qì lún chén ní。
蓬洲阆苑恣游宴,有句更继肩吾题。péng zhōu láng yuàn zì yóu yàn,yǒu jù gèng jì jiān wú tí。

一日

张镃

一日不炷香,已若神不清。yī rì bù zhù xiāng,yǐ ruò shén bù qīng。
一日不觅句,更觉身不轻。yī rì bù mì jù,gèng jué shēn bù qīng。
是身天地间,假物舒其情。shì shēn tiān dì jiān,jiǎ wù shū qí qíng。
君看屐与锻,自可了一生。jūn kàn jī yǔ duàn,zì kě le yī shēng。
世上纷纷蛮与触,两眼看渠怜不足。shì shàng fēn fēn mán yǔ chù,liǎng yǎn kàn qú lián bù zú。
炉烟未断诗已成,更肯愁吟头白曲。lú yān wèi duàn shī yǐ chéng,gèng kěn chóu yín tóu bái qū。

次叔祖阁学暑中过清寒堂韵

张镃

人材抡选何时停,高者栋负卑薪蒸。rén cái lūn xuǎn hé shí tíng,gāo zhě dòng fù bēi xīn zhēng。
我家忠烈定社稷,任大岂但惩与膺。wǒ jiā zhōng liè dìng shè jì,rèn dà qǐ dàn chéng yǔ yīng。
不毛夏渡泸潍水,裂面夜踏滹沱冰。bù máo xià dù lú wéi shuǐ,liè miàn yè tà hū tuó bīng。
强敌坐致九顿首,和议姑随三折肱。qiáng dí zuò zhì jiǔ dùn shǒu,hé yì gū suí sān zhé gōng。
至今耆旧话曩昔,白发相对搔鬅鬙。zhì jīn qí jiù huà nǎng xī,bái fā xiāng duì sāo péng sēng。
堂堂传业翁克绍,中宸委寄恩重仍。táng táng chuán yè wēng kè shào,zhōng chén wěi jì ēn zhòng réng。
禁林延阁望隆积,边琐辅镇才优胜。jìn lín yán gé wàng lóng jī,biān suǒ fǔ zhèn cái yōu shèng。
知闲未数持烛照,神专端与承蜩凝。zhī xián wèi shù chí zhú zhào,shén zhuān duān yǔ chéng tiáo níng。
会堂风云趣健步,人则父子功侪朋。huì táng fēng yún qù jiàn bù,rén zé fù zi gōng chái péng。
从容中的仰文翰,仁者如射弓须弸。cóng róng zhōng de yǎng wén hàn,rén zhě rú shè gōng xū péng。
为山檐外六月冷,兴到不忍无诗登。wèi shān yán wài liù yuè lěng,xīng dào bù rěn wú shī dēng。
袖归镃得正法眼,此事肯许参禅僧。xiù guī zī dé zhèng fǎ yǎn,cǐ shì kěn xǔ cān chán sēng。

宿吴江县

张镃

既望月轮迟未上,更深阔港喧轻浪。jì wàng yuè lún chí wèi shàng,gèng shēn kuò gǎng xuān qīng làng。
舟人惯夜自牵撑,却嫌炬火光摇晃。zhōu rén guàn yè zì qiān chēng,què xián jù huǒ guāng yáo huǎng。
长桥千柱过顷刻,良久阴辉弄云黑。zhǎng qiáo qiān zhù guò qǐng kè,liáng jiǔ yīn huī nòng yún hēi。
渔家裹鲊缚蟹来,波紧松鲈取艰得。yú jiā guǒ zhǎ fù xiè lái,bō jǐn sōng lú qǔ jiān dé。
堤平步散情初适,此去垂虹才咫尺。dī píng bù sàn qíng chū shì,cǐ qù chuí hóng cái zhǐ chǐ。
登舆风力透衣绵,俯槛波声卷沙碛。dēng yú fēng lì tòu yī mián,fǔ kǎn bō shēng juǎn shā qì。
商船鱼贯昏烟隔,天水难分但空碧。shāng chuán yú guàn hūn yān gé,tiān shuǐ nán fēn dàn kōng bì。
三贤远矣英爽存,来往频年定相识。sān xián yuǎn yǐ yīng shuǎng cún,lái wǎng pín nián dìng xiāng shí。
兴亡慨叹终何益,愚智俱为百年客。xīng wáng kǎi tàn zhōng hé yì,yú zhì jù wèi bǎi nián kè。
划然长啸起蛟龙,共向吟笺飞霹雳。huà rán zhǎng xiào qǐ jiāo lóng,gòng xiàng yín jiān fēi pī lì。

玉霄花

张镃

虚皇清晏仙班朝,宝花随现非根苗。xū huáng qīng yàn xiān bān cháo,bǎo huā suí xiàn fēi gēn miáo。
璆林瑶树振灵响,飞彩灿茜辉苍霄。qiú lín yáo shù zhèn líng xiǎng,fēi cǎi càn qiàn huī cāng xiāo。
下怜人宇厌凡卉,特许福地生芳条。xià lián rén yǔ yàn fán huì,tè xǔ fú dì shēng fāng tiáo。
细看纤洁谢丹粉,仿像翠鬓森珠翘。xì kàn xiān jié xiè dān fěn,fǎng xiàng cuì bìn sēn zhū qiào。
移来泉石助萧爽,暗麝不必絺衣飘。yí lái quán shí zhù xiāo shuǎng,àn shè bù bì chī yī piāo。
玉簪失素萱让叶,倚墙岂独麾芭蕉。yù zān shī sù xuān ràng yè,yǐ qiáng qǐ dú huī bā jiāo。

撤移旧居小假山过桂隐

张镃

顷年叠石规制陕,大类堆沙戏成塔。qǐng nián dié shí guī zhì shǎn,dà lèi duī shā xì chéng tǎ。
一株蟠桂两稚松,便爱清阴蔓藤匝。yī zhū pán guì liǎng zhì sōng,biàn ài qīng yīn màn téng zā。
阶前指作嵩华样,引宾纪咏纷酬答。jiē qián zhǐ zuò sōng huá yàng,yǐn bīn jì yǒng fēn chóu dá。
迁巢城北倏两期,惯有真山坐延纳。qiān cháo chéng běi shū liǎng qī,guàn yǒu zhēn shān zuò yán nà。
人生最怕眼见广,到处卑凡意难合。rén shēng zuì pà yǎn jiàn guǎng,dào chù bēi fán yì nán hé。
每还旧舍觉荒陋,草树虽添漫稠杂。měi hái jiù shě jué huāng lòu,cǎo shù suī tiān màn chóu zá。
林塘移植势定增,未成已想风烟飒。lín táng yí zhí shì dìng zēng,wèi chéng yǐ xiǎng fēng yān sà。
朝晴夕晦各异状,倚杖闲看更铺榻。cháo qíng xī huì gè yì zhuàng,yǐ zhàng xián kàn gèng pù tà。
园中胜赏亦甚富,此独宜茶兼酒榼。yuán zhōng shèng shǎng yì shén fù,cǐ dú yí chá jiān jiǔ kē。
载来非敢效奇章,甲乙题朱旋涂蜡。zài lái fēi gǎn xiào qí zhāng,jiǎ yǐ tí zhū xuán tú là。

崔悫画双鹅引雏

张镃

横塘暮烟吹雨来,白鹅叫风双毰毸。héng táng mù yān chuī yǔ lái,bái é jiào fēng shuāng péi sāi。
鹅儿力小立未定,偎母恋哺忘惊猜。é ér lì xiǎo lì wèi dìng,wēi mǔ liàn bǔ wàng jīng cāi。
炎歊生欲逃天垓,虚堂有此新图开。yán xiāo shēng yù táo tiān gāi,xū táng yǒu cǐ xīn tú kāi。
芦梢荷叶亦动荡,茹句未吐愁难裁。lú shāo hé yè yì dòng dàng,rú jù wèi tǔ chóu nán cái。

震泽戏书鹅鹤

张镃

市梢茅厂三两间,旁有数鹅行复还。shì shāo máo chǎng sān liǎng jiān,páng yǒu shù é xíng fù hái。
适从何来令威老,矫首便觉高情闲。shì cóng hé lái lìng wēi lǎo,jiǎo shǒu biàn jué gāo qíng xián。
群鹅不度风姿少,罢亚相随过汀草。qún é bù dù fēng zī shǎo,bà yà xiāng suí guò tīng cǎo。
令威流盼略无言,寄与谁知自瀛岛。lìng wēi liú pàn lüè wú yán,jì yǔ shuí zhī zì yíng dǎo。
少焉戛然鸣一声,岂暇更顾儿童惊。shǎo yān jiá rán míng yī shēng,qǐ xiá gèng gù ér tóng jīng。
直上青天三万丈,鹅在人间夸字样。zhí shàng qīng tiān sān wàn zhàng,é zài rén jiān kuā zì yàng。

程尧仲以杨秘监所赠诗见示因走笔次韵约观园中桂花

张镃

我家城中烟云乡,秋风晴日千桂香。wǒ jiā chéng zhōng yān yún xiāng,qiū fēng qíng rì qiān guì xiāng。
交游半是渔樵郎,门前水深通潮江。jiāo yóu bàn shì yú qiáo láng,mén qián shuǐ shēn tōng cháo jiāng。
和诗到此推砚牍,必不能教鬼神哭。hé shī dào cǐ tuī yàn dú,bì bù néng jiào guǐ shén kū。
何如且向桂花中,快泻鹅黄入杯玉。hé rú qiě xiàng guì huā zhōng,kuài xiè é huáng rù bēi yù。
去年试君当夏初,知君直气非狂夫。qù nián shì jūn dāng xià chū,zhī jūn zhí qì fēi kuáng fū。
平生批龙编虎须,千言万言长短书。píng shēng pī lóng biān hǔ xū,qiān yán wàn yán zhǎng duǎn shū。
诚斋许人以文字,须待其人有馀味。chéng zhāi xǔ rén yǐ wén zì,xū dài qí rén yǒu yú wèi。
君今莫问且速来,不醉明朝花满地。jūn jīn mò wèn qiě sù lái,bù zuì míng cháo huā mǎn dì。

真珠园和净慈僧韵

张镃

冒寒畦菜青黄色,意到春风才一息。mào hán qí cài qīng huáng sè,yì dào chūn fēng cái yī xī。
踏雪山僧折简来,不学渡江携履只。tà xuě shān sēng zhé jiǎn lái,bù xué dù jiāng xié lǚ zhǐ。
我方开樽酒如泉,浩然得味无中边。wǒ fāng kāi zūn jiǔ rú quán,hào rán dé wèi wú zhōng biān。
何须随喜楞伽讲,始似闲行白乐天。hé xū suí xǐ léng gā jiǎng,shǐ shì xián xíng bái lè tiān。