古诗词

对雪

张镃

漫记今年雪,先悭半月晴。màn jì jīn nián xuě,xiān qiān bàn yuè qíng。
乍飘偏有态,猛下却无声。zhà piāo piān yǒu tài,měng xià què wú shēng。
水绕长春圃,人居不夜城。shuǐ rào zhǎng chūn pǔ,rén jū bù yè chéng。
弄寒群犬戏,惊晓独鸡鸣。nòng hán qún quǎn xì,jīng xiǎo dú jī míng。
桥冻泥添滑,窗虚纸借明。qiáo dòng ní tiān huá,chuāng xū zhǐ jiè míng。
冷妨梅早慧,高妒柳轻生。lěng fáng méi zǎo huì,gāo dù liǔ qīng shēng。
瀹茗尝深鼎,临书厌短檠。yuè míng cháng shēn dǐng,lín shū yàn duǎn qíng。
鹅迷鹇失素,鸥混鹭争盟。é mí xián shī sù,ōu hùn lù zhēng méng。
日壑银烹出,龙沙粉筑成。rì hè yín pēng chū,lóng shā fěn zhù chéng。
歌盐唐按谱,聚米汉谈兵。gē yán táng àn pǔ,jù mǐ hàn tán bīng。
曳履需公诏,吞毡感使旌。yè lǚ xū gōng zhào,tūn zhān gǎn shǐ jīng。
初平羊变石,白起甲填坑。chū píng yáng biàn shí,bái qǐ jiǎ tián kēng。
贾舶停珠浦,朝骖萃玉京。jiǎ bó tíng zhū pǔ,cháo cān cuì yù jīng。
驼铜夸北录,马瑞遇东瀛。tuó tóng kuā běi lù,mǎ ruì yù dōng yíng。
云凝情俱淡,风旋力骤狞。yún níng qíng jù dàn,fēng xuán lì zhòu níng。
藕边侵纬宿,酥畔比螺蛏。ǒu biān qīn wěi sù,sū pàn bǐ luó chēng。
敞坐诗笺接,欢筵舞袖迎。chǎng zuò shī jiān jiē,huān yán wǔ xiù yíng。
缘甍方盼转,入幌忽萦盈。yuán méng fāng pàn zhuǎn,rù huǎng hū yíng yíng。
烟满空翔鹤,潮翻海纵鲸。yān mǎn kōng xiáng hè,cháo fān hǎi zòng jīng。
蓝田难爱宝,月窟助蜚英。lán tián nán ài bǎo,yuè kū zhù fēi yīng。
瓮罩杯谁覆,盆冰镜不倾。wèng zhào bēi shuí fù,pén bīng jìng bù qīng。
瑶随王粲佩,玑缀李彪缨。yáo suí wáng càn pèi,jī zhuì lǐ biāo yīng。
豹舄宜分色,麻衣浪拟清。bào xì yí fēn sè,má yī làng nǐ qīng。
齐腰休更举,巴曲试烦赓。qí yāo xiū gèng jǔ,bā qū shì fán gēng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

园中雪夜二首

张镃

箫鼓喧阗乐夜堂,宝灯初试杂花光。xiāo gǔ xuān tián lè yè táng,bǎo dēng chū shì zá huā guāng。
欲知富贵天然处,尽把园林脑子装。yù zhī fù guì tiān rán chù,jǐn bǎ yuán lín nǎo zi zhuāng。

园中雪夜二首

张镃

急傍栏干唤酒杯,却嫌红烛炫高台。jí bàng lán gàn huàn jiǔ bēi,què xián hóng zhú xuàn gāo tái。
新图水墨兼凝粉,展向冰溪镜面开。xīn tú shuǐ mò jiān níng fěn,zhǎn xiàng bīng xī jìng miàn kāi。

夙兴

张镃

霜池微带月痕斜,风竹声如撒细沙。shuāng chí wēi dài yuè hén xié,fēng zhú shēng rú sā xì shā。
坐到晓窗尤可爱,只愁烘损腊梅花。zuò dào xiǎo chuāng yóu kě ài,zhǐ chóu hōng sǔn là méi huā。

记雪三首

张镃

清晓疏篱尚露根,饭馀俄复拥柴门。qīng xiǎo shū lí shàng lù gēn,fàn yú é fù yōng chái mén。
南湖水色君知否,万斛鹅黄贮玉盆。nán hú shuǐ sè jūn zhī fǒu,wàn hú é huáng zhù yù pén。

记雪三首

张镃

直教日色避寒光,世界移来玉海藏。zhí jiào rì sè bì hán guāng,shì jiè yí lái yù hǎi cáng。
何事连年无此景,老天游戏不循常。hé shì lián nián wú cǐ jǐng,lǎo tiān yóu xì bù xún cháng。

记雪三首

张镃

无月无灯夜自明,模糊何啻瓦沟平。wú yuè wú dēng yè zì míng,mó hú hé chì wǎ gōu píng。
不拖藜杖高桥去,那得金龙背上行。bù tuō lí zhàng gāo qiáo qù,nà dé jīn lóng bèi shàng xíng。

龙井山主送腊梅

张镃

风落松钗满涧桥,野蜂移蜜上枯条。fēng luò sōng chāi mǎn jiàn qiáo,yě fēng yí mì shàng kū tiáo。
道人参得山中语,不是涂黄一样娇。dào rén cān dé shān zhōng yǔ,bù shì tú huáng yī yàng jiāo。

水栀

张镃

拳石泓泉媚浅沙,孤根蟠窟养清华。quán shí hóng quán mèi qiǎn shā,gū gēn pán kū yǎng qīng huá。
细看六出瑶英小,薝卜分明是雪花。xì kàn liù chū yáo yīng xiǎo,zhān bo fēn míng shì xuě huā。

水栀

张镃

汲水埋盆便当池,水栀花旺雪盈枝。jí shuǐ mái pén biàn dāng chí,shuǐ zhī huā wàng xuě yíng zhī。
江湖万里何曾远,只在先生托兴时。jiāng hú wàn lǐ hé céng yuǎn,zhǐ zài xiān shēng tuō xīng shí。

次韵茂洪觅腊梅

张镃

世路?崟费折枝,退耕非我更其谁。shì lù yín fèi zhé zhī,tuì gēng fēi wǒ gèng qí shuí。
真花似假无心咏,只诵涪翁旧日诗。zhēn huā shì jiǎ wú xīn yǒng,zhǐ sòng fú wēng jiù rì shī。

腊梅二首

张镃

金谷园中夜罢炊,照花滴腊上林枝。jīn gǔ yuán zhōng yè bà chuī,zhào huā dī là shàng lín zhī。
清芬更比寒梅耐,不是蜂房借蜜脾。qīng fēn gèng bǐ hán méi nài,bù shì fēng fáng jiè mì pí。

腊梅二首

张镃

家世凌风却月旁,别来衣变郁金光。jiā shì líng fēng què yuè páng,bié lái yī biàn yù jīn guāng。
神仙定遇容成子,教服三黄遍体香。shén xiān dìng yù róng chéng zi,jiào fú sān huáng biàn tǐ xiāng。

玉照堂次韵茂洪古梅

张镃

天教萼绿伴羊权,羞对尘颜粉黛妍。tiān jiào è lǜ bàn yáng quán,xiū duì chén yán fěn dài yán。
不必修真事灵诀,与花端合共长年。bù bì xiū zhēn shì líng jué,yǔ huā duān hé gòng zhǎng nián。

种腊梅喜成

张镃

道旁方讶扑人香,金蓓花开满担装。dào páng fāng yà pū rén xiāng,jīn bèi huā kāi mǎn dān zhuāng。
尚有松钗挂枝杪,买归偏称插山堂。shàng yǒu sōng chāi guà zhī miǎo,mǎi guī piān chēng chā shān táng。

种腊梅喜成

张镃

僧庐草剑石崖根,惯见西湖不喜论。sēng lú cǎo jiàn shí yá gēn,guàn jiàn xī hú bù xǐ lùn。
安得便如居士意,移为官舍读书轩。ān dé biàn rú jū shì yì,yí wèi guān shě dú shū xuān。