古诗词

钓台

张镃

绛衣骑日扶桑上,三精九县开灵贶。jiàng yī qí rì fú sāng shàng,sān jīng jiǔ xiàn kāi líng kuàng。
赵梁雍代迹俱空,冯吴寇邓勋相望。zhào liáng yōng dài jì jù kōng,féng wú kòu dèng xūn xiāng wàng。
客星何处潜光芒,双台叠巘摩穹苍。kè xīng hé chù qián guāng máng,shuāng tái dié yǎn mó qióng cāng。
钓丝千丈卷烟雨,谁瞰一碧玻璃江。diào sī qiān zhàng juǎn yān yǔ,shuí kàn yī bì bō lí jiāng。
羊裘坐稳无心动,蒲轮纁币知何用。yáng qiú zuò wěn wú xīn dòng,pú lún xūn bì zhī hé yòng。
故人聊为小周旋,君房谬欲相推送。gù rén liáo wèi xiǎo zhōu xuán,jūn fáng miù yù xiāng tuī sòng。
寥寥岁月今几秋,山寒松吹多飕飗。liáo liáo suì yuè jīn jǐ qiū,shān hán sōng chuī duō sōu liú。
春来日暖花气发,极浦浪转鱼龙游。chūn lái rì nuǎn huā qì fā,jí pǔ làng zhuǎn yú lóng yóu。
先生有台人共高,虚庭忍见生蓬蒿。xiān shēng yǒu tái rén gòng gāo,xū tíng rěn jiàn shēng péng hāo。
断碑败壁蠹荒藓,灌木野鸟捐枯巢。duàn bēi bài bì dù huāng xiǎn,guàn mù yě niǎo juān kū cháo。
一朝钟梵交云际,檐楹改观辉杉桂。yī cháo zhōng fàn jiāo yún jì,yán yíng gǎi guān huī shān guì。
非关好事取时名,此中耻但称能吏。fēi guān hǎo shì qǔ shí míng,cǐ zhōng chǐ dàn chēng néng lì。
却经祠下罗清樽,试歌此诗当招魂。què jīng cí xià luó qīng zūn,shì gē cǐ shī dāng zhāo hún。
先生出兮佩兰荪,明玑耀旗驾瑶璠,黄麟道前翠虬奔。xiān shēng chū xī pèi lán sūn,míng jī yào qí jià yáo fán,huáng lín dào qián cuì qiú bēn。
先生去兮山云屯,玉妃金童从缤纷。xiān shēng qù xī shān yún tún,yù fēi jīn tóng cóng bīn fēn。
吹箫鼓瑟声冥冥,目断暮霭栖遥林。chuī xiāo gǔ sè shēng míng míng,mù duàn mù ǎi qī yáo lín。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

崇德道中

张镃

疏篱遮竹竹难遮,卧向溪流一桁斜。shū lí zhē zhú zhú nán zhē,wò xiàng xī liú yī héng xié。
绿底睡凫应自爱,起来摇翅各成花。lǜ dǐ shuì fú yīng zì ài,qǐ lái yáo chì gè chéng huā。

崇德道中

张镃

枸橘花繁雪有香,风吹成阵入船舱。gǒu jú huā fán xuě yǒu xiāng,fēng chuī chéng zhèn rù chuán cāng。
若教知我园中路,不肯芳菲驿舍傍。ruò jiào zhī wǒ yuán zhōng lù,bù kěn fāng fēi yì shě bàng。

五家林四首

张镃

放鸭成群趁暖晖,村童遮护只狂飞。fàng yā chéng qún chèn nuǎn huī,cūn tóng zhē hù zhǐ kuáng fēi。
多多益办真难事,半里撑船赶不归。duō duō yì bàn zhēn nán shì,bàn lǐ chēng chuán gǎn bù guī。

五家林四首

张镃

岸转欣逢撇撇儿,蹙成千步响琉璃。àn zhuǎn xīn féng piē piē ér,cù chéng qiān bù xiǎng liú lí。
没波岂但寻鱼吃,水不能濡只我知。méi bō qǐ dàn xún yú chī,shuǐ bù néng rú zhǐ wǒ zhī。

五家林四首

张镃

草木敷荣怕入秋,霜天却自不穷愁。cǎo mù fū róng pà rù qiū,shuāng tiān què zì bù qióng chóu。
弹丸都把黄金铸,乱挂枯疏冻树头。dàn wán dōu bǎ huáng jīn zhù,luàn guà kū shū dòng shù tóu。

五家林四首

张镃

散乱飞鸿掠快晴,嗈嗈那复苦寒声。sàn luàn fēi hóng lüè kuài qíng,yōng yōng nà fù kǔ hán shēng。
定知已入新诗了,才过余舟便不鸣。dìng zhī yǐ rù xīn shī le,cái guò yú zhōu biàn bù míng。

宿上湖

张镃

落日烘蒙紫翠间,舟人遥指洞庭山。luò rì hōng méng zǐ cuì jiān,zhōu rén yáo zhǐ dòng tíng shān。
云情水态明朝看,且伴新蟾宿柳湾。yún qíng shuǐ tài míng cháo kàn,qiě bàn xīn chán sù liǔ wān。

题禹庙二首

张镃

从来大智特闲闲,手足胼胝意不艰。cóng lái dà zhì tè xián xián,shǒu zú pián zhī yì bù jiān。
千古夏王崇庙祀,浚川功用只随山。qiān gǔ xià wáng chóng miào sì,jùn chuān gōng yòng zhǐ suí shān。

题禹庙二首

张镃

为人心切屡忘家,力量方知有等差。wèi rén xīn qiè lǚ wàng jiā,lì liàng fāng zhī yǒu děng chà。
莫信空山葬冠剑,且吟古屋画龙蛇。mò xìn kōng shān zàng guān jiàn,qiě yín gǔ wū huà lóng shé。

望亭夜泊

张镃

新月何曾展画帏,便教星斗避寒辉。xīn yuè hé céng zhǎn huà wéi,biàn jiào xīng dòu bì hán huī。
思量自在天公最,昨日峰头有雪飞。sī liàng zì zài tiān gōng zuì,zuó rì fēng tóu yǒu xuě fēi。

自锡山归舟中三首

张镃

墙上夭桃竹顶齐,矮桥横水屋横陂。qiáng shàng yāo táo zhú dǐng qí,ǎi qiáo héng shuǐ wū héng bēi。
主翁受用三竿日,门外催租总不知。zhǔ wēng shòu yòng sān gān rì,mén wài cuī zū zǒng bù zhī。

自锡山归舟中三首

张镃

破驿遥临放马场,两鸦飞下更苍凉。pò yì yáo lín fàng mǎ chǎng,liǎng yā fēi xià gèng cāng liáng。
东风莫起雕鞍兴,白发欺人念故乡。dōng fēng mò qǐ diāo ān xīng,bái fā qī rén niàn gù xiāng。

自锡山归舟中三首

张镃

帆腰风便得归程,天末层云暗又明。fān yāo fēng biàn dé guī chéng,tiān mò céng yún àn yòu míng。
浅色鸡儿深色草,知谁教汝唤诗成。qiǎn sè jī ér shēn sè cǎo,zhī shuí jiào rǔ huàn shī chéng。

石门小泊

张镃

近村非少茂林枝,十二乌巢一树栖。jìn cūn fēi shǎo mào lín zhī,shí èr wū cháo yī shù qī。
应恐此间难觅句,预先留作我诗题。yīng kǒng cǐ jiān nán mì jù,yù xiān liú zuò wǒ shī tí。

潘茂洪借屋地主催起仆以山园暂假寓泊书两诗送之

张镃

竹栽方讶不成阴,寸地城中果寸金。zhú zāi fāng yà bù chéng yīn,cùn dì chéng zhōng guǒ cùn jīn。
莫使无家轻发叹,北山园里翠烟深。mò shǐ wú jiā qīng fā tàn,běi shān yuán lǐ cuì yān shēn。