古诗词

观旧写照有感

张镃

赵茂写我真,今朝喜重见。zhào mào xiě wǒ zhēn,jīn cháo xǐ zhòng jiàn。
相望十五载,容貌尽更变。xiāng wàng shí wǔ zài,róng mào jǐn gèng biàn。
恰如逢故人,省认向时面。qià rú féng gù rén,shěng rèn xiàng shí miàn。
自怜岁月去,亟若弦上箭。zì lián suì yuè qù,jí ruò xián shàng jiàn。
其间忧与病,往往几历遍。qí jiān yōu yǔ bìng,wǎng wǎng jǐ lì biàn。
寒暑外侵薄,思虑内萦缠。hán shǔ wài qīn báo,sī lǜ nèi yíng chán。
幻形类草木,孰能永葱茜。huàn xíng lèi cǎo mù,shú néng yǒng cōng qiàn。
发幸才半白,登临未衰倦。fā xìng cái bàn bái,dēng lín wèi shuāi juàn。
逍遥溪复壑,安稳寝并膳。xiāo yáo xī fù hè,ān wěn qǐn bìng shàn。
十年每一画,能用几何绢。shí nián měi yī huà,néng yòng jǐ hé juàn。
会看乌帽下,满垂银色线。huì kàn wū mào xià,mǎn chuí yín sè xiàn。
莫嫌老易来,身健尽堪羡。mò xián lǎo yì lái,shēn jiàn jǐn kān xiàn。
赖有难画者,炎天飞雪片。lài yǒu nán huà zhě,yán tiān fēi xuě piàn。
浩劫且长存,那随时序转。hào jié qiě zhǎng cún,nà suí shí xù zhuǎn。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

园中杂书四首

张镃

黄昏桥上据胡床,青霭蒙笼总是香。huáng hūn qiáo shàng jù hú chuáng,qīng ǎi méng lóng zǒng shì xiāng。
未说居闲南面乐,且乘北面十分凉。wèi shuō jū xián nán miàn lè,qiě chéng běi miàn shí fēn liáng。

园中杂书四首

张镃

春云天上白成行,春草人间绿自香。chūn yún tiān shàng bái chéng xíng,chūn cǎo rén jiān lǜ zì xiāng。
罨岸桃花三百树,碧溪休问短和长。yǎn àn táo huā sān bǎi shù,bì xī xiū wèn duǎn hé zhǎng。

园中杂书四首

张镃

为要看花旋筑台,海棠犹未一分开。wèi yào kàn huā xuán zhù tái,hǎi táng yóu wèi yī fēn kāi。
从今莫道晴时节,不是晴时也合来。cóng jīn mò dào qíng shí jié,bù shì qíng shí yě hé lái。

园中杂书四首

张镃

芍药抽红叶未齐,畦丁笼鹤避花时。sháo yào chōu hóng yè wèi qí,qí dīng lóng hè bì huā shí。
始知有喙长三尺,输与藏头曳尾龟。shǐ zhī yǒu huì zhǎng sān chǐ,shū yǔ cáng tóu yè wěi guī。

园中杂书四首

张镃

初生科斗聚如拳,鼓吹骎骎聒夜眠。chū shēng kē dòu jù rú quán,gǔ chuī qīn qīn guā yè mián。
料得鱼蛮生妄想,曲车那解口流涎。liào dé yú mán shēng wàng xiǎng,qū chē nà jiě kǒu liú xián。

园中口占二首

张镃

荇带荷钱渐满池,吹香隔岸尽荼蘼。xìng dài hé qián jiàn mǎn chí,chuī xiāng gé àn jǐn tú mí。
潜鱼忽掷金梭起,补足今朝未了诗。qián yú hū zhì jīn suō qǐ,bǔ zú jīn cháo wèi le shī。

园中口占二首

张镃

石楠花似碎琼花,只就香中便点茶。shí nán huā shì suì qióng huā,zhǐ jiù xiāng zhōng biàn diǎn chá。
欲识此堂奇绝处,山林朝暮不离家。yù shí cǐ táng qí jué chù,shān lín cháo mù bù lí jiā。

池上次潘茂洪韵

张镃

水禽花底静藏头,识我青蘋欲暮愁。shuǐ qín huā dǐ jìng cáng tóu,shí wǒ qīng píng yù mù chóu。
三十六陂焉用许,一航冲岸柳丝柔。sān shí liù bēi yān yòng xǔ,yī háng chōng àn liǔ sī róu。

池上

张镃

绿卷晴荷插满池,珍禽来惯帖船飞。lǜ juǎn qíng hé chā mǎn chí,zhēn qín lái guàn tiē chuán fēi。
看云只似寻常立,何独今朝忘却归。kàn yún zhǐ shì xún cháng lì,hé dú jīn cháo wàng què guī。

池上

张镃

波纹回处恰双鱼,小草花红点绿蒲。bō wén huí chù qià shuāng yú,xiǎo cǎo huā hóng diǎn lǜ pú。
不是幽人相管领,枉教造化着工夫。bù shì yōu rén xiāng guǎn lǐng,wǎng jiào zào huà zhe gōng fū。

池上

张镃

海榴如火发高丛,空斗炎炎烈日红。hǎi liú rú huǒ fā gāo cóng,kōng dòu yán yán liè rì hóng。
争似栀花浑是雪,净香薰透一池风。zhēng shì zhī huā hún shì xuě,jìng xiāng xūn tòu yī chí fēng。

池上

张镃

暝天云重碧成阴,留得山头一桁晴。míng tiān yún zhòng bì chéng yīn,liú dé shān tóu yī héng qíng。
荷柄枯斜开镜面,照人欹坐听鱼鸣。hé bǐng kū xié kāi jìng miàn,zhào rén yī zuò tīng yú míng。

题苍云亭

张镃

老桧分行直瓦亭,激泉岩罅骨毛醒。lǎo guì fēn xíng zhí wǎ tíng,jī quán yán xià gǔ máo xǐng。
从来庐阜太行眼,对此须教一样青。cóng lái lú fù tài xíng yǎn,duì cǐ xū jiào yī yàng qīng。

池边二绝

张镃

屡欲池边看晓烟,晓烟多是独贪眠。lǚ yù chí biān kàn xiǎo yān,xiǎo yān duō shì dú tān mián。
红渠似怪人来晚,不肯回头却粲然。hóng qú shì guài rén lái wǎn,bù kěn huí tóu què càn rán。

池边二绝

张镃

浅侧荷盘绿尚新,一蛙危坐压荷唇。qiǎn cè hé pán lǜ shàng xīn,yī wā wēi zuò yā hé chún。
定知不发穷愁叹,背缕丹金踏水银。dìng zhī bù fā qióng chóu tàn,bèi lǚ dān jīn tà shuǐ yín。