古诗词

看涧水自警

张镃

昔往灵隐山,寺前贪看水。xī wǎng líng yǐn shān,sì qián tān kàn shuǐ。
木阴鉴晖彩,泓渟绝尘滓。mù yīn jiàn huī cǎi,hóng tíng jué chén zǐ。
游鯈惯饼饵,敲栏聚如蚁。yóu tiáo guàn bǐng ěr,qiāo lán jù rú yǐ。
坐玩岂不佳,直须波浪起。zuò wán qǐ bù jiā,zhí xū bō làng qǐ。
开闸放三板,惊雷奔壑底。kāi zhá fàng sān bǎn,jīng léi bēn hè dǐ。
如油石上苔,老淀光弥弥。rú yóu shí shàng tái,lǎo diàn guāng mí mí。
衣裳任溅洒,轻飙飒盈耳。yī shang rèn jiàn sǎ,qīng biāo sà yíng ěr。
归来尚入梦,睡觉思未已。guī lái shàng rù mèng,shuì jué sī wèi yǐ。
累年罕游山,深居远廛市。lèi nián hǎn yóu shān,shēn jū yuǎn chán shì。
林卉渐丛茂,穷幽并馀美。lín huì jiàn cóng mào,qióng yōu bìng yú měi。
疏涧弥百寻,萦纡带蘋芷。shū jiàn mí bǎi xún,yíng yū dài píng zhǐ。
因风作微澜,绿皱偏可喜。yīn fēng zuò wēi lán,lǜ zhòu piān kě xǐ。
有时日向晚,湾处闲徙倚。yǒu shí rì xiàng wǎn,wān chù xián xǐ yǐ。
簟纹靴縠皴,风平一齐止。diàn wén xuē hú cūn,fēng píng yī qí zhǐ。
琉璃莹不动,最爱中间里。liú lí yíng bù dòng,zuì ài zhōng jiān lǐ。
拟将拄杖探,恐破难整理。nǐ jiāng zhǔ zhàng tàn,kǒng pò nán zhěng lǐ。
拟将瓦砾投,恐涴难揩洗。nǐ jiāng wǎ lì tóu,kǒng wò nán kāi xǐ。
夹岸桃树影,迎望青迤逦。jiā àn táo shù yǐng,yíng wàng qīng yí lǐ。
飞禽既归宿,独留老居士。fēi qín jì guī sù,dú liú lǎo jū shì。
足痹未忍去,更欲置床几。zú bì wèi rěn qù,gèng yù zhì chuáng jǐ。
长绳系羲轮,不容落西汜。zhǎng shéng xì xī lún,bù róng luò xī sì。
倏思家中景,非同借来比。shū sī jiā zhōng jǐng,fēi tóng jiè lái bǐ。
已?闲到老,从老闲至死。yǐ pīn xián dào lǎo,cóng lǎo xián zhì sǐ。
自此晴便看,其看岂涯涘。zì cǐ qíng biàn kàn,qí kàn qǐ yá sì。
冥然心有语,功父吾戒尔。míng rán xīn yǒu yǔ,gōng fù wú jiè ěr。
操行益孤高,谨终当似始。cāo xíng yì gū gāo,jǐn zhōng dāng shì shǐ。
灵襟永虚洁,内外非二体。líng jīn yǒng xū jié,nèi wài fēi èr tǐ。
行住坐卧处,泥渠亦清泚。xíng zhù zuò wò chù,ní qú yì qīng cǐ。
免令水有言,人污贻我耻。miǎn lìng shuǐ yǒu yán,rén wū yí wǒ chǐ。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

送公萧寺意徘徊,客众登车不忍归。sòng gōng xiāo sì yì pái huái,kè zhòng dēng chē bù rěn guī。
明日尚将诗寄我,要令鹤骨转难肥。míng rì shàng jiāng shī jì wǒ,yào lìng hè gǔ zhuǎn nán féi。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

闻道匆匆不住程,如今应已到乡城。wén dào cōng cōng bù zhù chéng,rú jīn yīng yǐ dào xiāng chéng。
亦通朝路音书不,朝外可能空旧情。yì tōng cháo lù yīn shū bù,cháo wài kě néng kōng jiù qíng。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

初时华节漕江东,台阁争留省阁中。chū shí huá jié cáo jiāng dōng,tái gé zhēng liú shěng gé zhōng。
换得一州如斗大,便无人挽信诗穷。huàn dé yī zhōu rú dòu dà,biàn wú rén wǎn xìn shī qióng。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

少有羊曾踏菜园,更教清苦嚼筠根。shǎo yǒu yáng céng tà cài yuán,gèng jiào qīng kǔ jué yún gēn。
何如添得如椽笔,就向西江一口吞。hé rú tiān dé rú chuán bǐ,jiù xiàng xī jiāng yī kǒu tūn。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

螀寒蚓叫亦何心,老贼奚堪领活深。jiāng hán yǐn jiào yì hé xīn,lǎo zéi xī kān lǐng huó shēn。
非是交游无远别,几回因此惨离襟。fēi shì jiāo yóu wú yuǎn bié,jǐ huí yīn cǐ cǎn lí jīn。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

诸子分镳不待鞭,愈怜肥犬满人前。zhū zi fēn biāo bù dài biān,yù lián féi quǎn mǎn rén qián。
何须妙处趋庭说,心学乘闲尽底传。hé xū miào chù qū tíng shuō,xīn xué chéng xián jǐn dǐ chuán。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

茗芽封去且随书,林下多惭好物无。míng yá fēng qù qiě suí shū,lín xià duō cán hǎo wù wú。
鼻孔撩天犹得在,却须持赠竹香炉。bí kǒng liāo tiān yóu dé zài,què xū chí zèng zhú xiāng lú。

新诗

张镃

飞雪年年似故人,相逢真味一番新。fēi xuě nián nián shì gù rén,xiāng féng zhēn wèi yī fān xīn。
别来莫问尘寰事,鬓色几如雪色匀。bié lái mò wèn chén huán shì,bìn sè jǐ rú xuě sè yún。

新诗

张镃

一酌桥亭即便回,雪粘桃树学疏梅。yī zhuó qiáo tíng jí biàn huí,xuě zhān táo shù xué shū méi。
若教湖上鸥来了,此日真须三百杯。ruò jiào hú shàng ōu lái le,cǐ rì zhēn xū sān bǎi bēi。

曹村观落日

张镃

日欲西时暮霭凝,何尝落向远山层。rì yù xī shí mù ǎi níng,hé cháng luò xiàng yuǎn shān céng。
分明万丈青罗幕,遮却销金罩里灯。fēn míng wàn zhàng qīng luó mù,zhē què xiāo jīn zhào lǐ dēng。

回至泰阳村得家信二首

张镃

乾鹊飞鸣绕路隅,长须迎望果持书。qián què fēi míng rào lù yú,zhǎng xū yíng wàng guǒ chí shū。
鸡豚本自无烦饷,七日山行惯食蔬。jī tún běn zì wú fán xiǎng,qī rì shān xíng guàn shí shū。

回至泰阳村得家信二首

张镃

桂隐闻知得雨来,榴花应对竹光开。guì yǐn wén zhī dé yǔ lái,liú huā yīng duì zhú guāng kāi。
归家早见南湖月,饮水犹胜举酒杯。guī jiā zǎo jiàn nán hú yuè,yǐn shuǐ yóu shèng jǔ jiǔ bēi。

车中闻人说溪涧如水晶色口占一绝

张镃

涧水流如活水晶,道傍一语唤人醒。jiàn shuǐ liú rú huó shuǐ jīng,dào bàng yī yǔ huàn rén xǐng。
山林未必渠能说,说着山林便可听。shān lín wèi bì qú néng shuō,shuō zhe shān lín biàn kě tīng。

崇德道中

张镃

破艇争划忽罢喧,野童村女闯篱边。pò tǐng zhēng huà hū bà xuān,yě tóng cūn nǚ chuǎng lí biān。
令人说着苏堤路,花满清明画鼓船。lìng rén shuō zhe sū dī lù,huā mǎn qīng míng huà gǔ chuán。

崇德道中

张镃

羊蹄根老漫溪浔,灰蝶闲飞兴亦深。yáng tí gēn lǎo màn xī xún,huī dié xián fēi xīng yì shēn。
春色醉人胜似酒,觅诗天气要微阴。chūn sè zuì rén shèng shì jiǔ,mì shī tiān qì yào wēi yīn。