古诗词

移石种竹橘

张镃

野性乐闲寂,况值秋气清。yě xìng lè xián jì,kuàng zhí qiū qì qīng。
旋即东墙隈,削苔方甃平。xuán jí dōng qiáng wēi,xuē tái fāng zhòu píng。
石立稍退步,薜荔缠珠缨。shí lì shāo tuì bù,bì lì chán zhū yīng。
橘香湖海趣,竹翠山林情。jú xiāng hú hǎi qù,zhú cuì shān lín qíng。
二物昔所嗜,未暇同经营。èr wù xī suǒ shì,wèi xiá tóng jīng yíng。
环种近百竿,叶叶琴筑声。huán zhǒng jìn bǎi gān,yè yè qín zhù shēng。
对植才两树,颗颗金玉明。duì zhí cái liǎng shù,kē kē jīn yù míng。
交枝与丛稍,拂巾须缓行。jiāo zhī yǔ cóng shāo,fú jīn xū huǎn xíng。
其间两席地,幽致吾主盟。qí jiān liǎng xí dì,yōu zhì wú zhǔ méng。
静极坐累刻,焉有世虑萦。jìng jí zuò lèi kè,yān yǒu shì lǜ yíng。
人生会心处,小大景不争。rén shēng huì xīn chù,xiǎo dà jǐng bù zhēng。
长年兴无涯,风月随阴晴。zhǎng nián xīng wú yá,fēng yuè suí yīn qíng。
抽萌及吐蕊,预喜春林荣。chōu méng jí tǔ ruǐ,yù xǐ chūn lín róng。
客来开茗炉,礼意固匪轻。kè lái kāi míng lú,lǐ yì gù fěi qīng。
作诗渐忘言,此语亦老成。zuò shī jiàn wàng yán,cǐ yǔ yì lǎo chéng。
杜门安蹇拙,何急谋虚名。dù mén ān jiǎn zhuō,hé jí móu xū míng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

晓出海会过新溪渡

张镃

喧喧人语俶行装,广殿灯寒暗古廊。xuān xuān rén yǔ chù xíng zhuāng,guǎng diàn dēng hán àn gǔ láng。
桥截漫滩收夜色,路经层岫吐朝阳。qiáo jié màn tān shōu yè sè,lù jīng céng xiù tǔ cháo yáng。
鳞差白石中流见,栉比篬筠夹坞香。lín chà bái shí zhōng liú jiàn,zhì bǐ qiāng yún jiā wù xiāng。
爽气正浓诗兴薄,归途应愧挈空囊。shuǎng qì zhèng nóng shī xīng báo,guī tú yīng kuì qiè kōng náng。

写村舍壁

张镃

路转溪隅草色苍,烟霏云屋带渔乡。lù zhuǎn xī yú cǎo sè cāng,yān fēi yún wū dài yú xiāng。
鸡头叶老陂塘暗,狗脊花繁篱落香。jī tóu yè lǎo bēi táng àn,gǒu jí huā fán lí luò xiāng。
景物向人须品藻,太平无地不耕桑。jǐng wù xiàng rén xū pǐn zǎo,tài píng wú dì bù gēng sāng。
何时秋入丰年社,持蟹来听压酒床。hé shí qiū rù fēng nián shè,chí xiè lái tīng yā jiǔ chuáng。

书东迁禇氏壁

张镃

风晴舒望绿吹林,舣棹蒿田曲径深。fēng qíng shū wàng lǜ chuī lín,yǐ zhào hāo tián qū jìng shēn。
淳朴山川追古俗,萧闲林谷许幽寻。chún pǔ shān chuān zhuī gǔ sú,xiāo xián lín gǔ xǔ yōu xún。
籯金不必多留子,种德先须善用心。yíng jīn bù bì duō liú zi,zhǒng dé xiān xū shàn yòng xīn。
动我耕耘平日兴,浊醪归缓肯辞斟。dòng wǒ gēng yún píng rì xīng,zhuó láo guī huǎn kěn cí zhēn。

题王恭父校书新辟书轩

张镃

仙翁眼力信非凡,到处偏工鉴别山。xiān wēng yǎn lì xìn fēi fán,dào chù piān gōng jiàn bié shān。
消得好乌巢屋上,旋移空翠入窗间。xiāo dé hǎo wū cháo wū shàng,xuán yí kōng cuì rù chuāng jiān。
平生万卷端能合,从此三杯不等闲。píng shēng wàn juǎn duān néng hé,cóng cǐ sān bēi bù děng xián。
莫讶倏来犹属意,野人日用实相关。mò yà shū lái yóu shǔ yì,yě rén rì yòng shí xiāng guān。

刘子履少卿挽辞二首

张镃

气盖两峰蚤食牛,堂堂声誉冠诸刘。qì gài liǎng fēng zǎo shí niú,táng táng shēng yù guān zhū liú。
直言不愧上方剑,妙句常轻万户侯。zhí yán bù kuì shàng fāng jiàn,miào jù cháng qīng wàn hù hóu。
仙药了无金鼎效,梦魂空绕玉关秋。xiān yào le wú jīn dǐng xiào,mèng hún kōng rào yù guān qiū。
当时若假三千骑,岂但区区活泰州。dāng shí ruò jiǎ sān qiān qí,qǐ dàn qū qū huó tài zhōu。

刘子履少卿挽辞二首

张镃

释和书上巳经年,敌骑南来果犯边。shì hé shū shàng sì jīng nián,dí qí nán lái guǒ fàn biān。
太息龟灵成底事,漫闻鸿宝得家传。tài xī guī líng chéng dǐ shì,màn wén hóng bǎo dé jiā chuán。
平生喜踏天山雪,晚岁愁看瘴浦烟。píng shēng xǐ tà tiān shān xuě,wǎn suì chóu kàn zhàng pǔ yān。
务实褒称曾未泯,不须凝恨入重泉。wù shí bāo chēng céng wèi mǐn,bù xū níng hèn rù zhòng quán。

书事

张镃

剩喜居园野趣成,今春添得四桥横。shèng xǐ jū yuán yě qù chéng,jīn chūn tiān dé sì qiáo héng。
猿猴渐解擎书策,鹦鹉新能唤佛名。yuán hóu jiàn jiě qíng shū cè,yīng wǔ xīn néng huàn fú míng。
酒旆静垂墙杏雨,茶铛闲试砌莎晴。jiǔ pèi jìng chuí qiáng xìng yǔ,chá dāng xián shì qì shā qíng。
连年固自穷幽讨,新试频伽一两声。lián nián gù zì qióng yōu tǎo,xīn shì pín gā yī liǎng shēng。

南湖二亭落成各书长句一首野芳

张镃

望处阴云纵复横,落梅那更两关情。wàng chù yīn yún zòng fù héng,luò méi nà gèng liǎng guān qíng。
清愁入梦时飞蝶,远树和烟欲啭莺。qīng chóu rù mèng shí fēi dié,yuǎn shù hé yān yù zhuàn yīng。
多病半春诗债满,经旬无客酒缘轻。duō bìng bàn chūn shī zhài mǎn,jīng xún wú kè jiǔ yuán qīng。
湖亭记取初成日,正是菖蒲斫水生。hú tíng jì qǔ chū chéng rì,zhèng shì chāng pú zhuó shuǐ shēng。

南湖二亭落成各书长句一首野芳

张镃

不负从今浦浦风,柳阴方称系疏篷。bù fù cóng jīn pǔ pǔ fēng,liǔ yīn fāng chēng xì shū péng。
窗前细雨摊鱼网,壁上斜阳晒钓筒。chuāng qián xì yǔ tān yú wǎng,bì shàng xié yáng shài diào tǒng。
肯厌邻僧频见过,有来窠燕亦相容。kěn yàn lín sēng pín jiàn guò,yǒu lái kē yàn yì xiāng róng。
甘心到老无人采,莫比当年渭水翁。gān xīn dào lǎo wú rén cǎi,mò bǐ dāng nián wèi shuǐ wēng。

戏题故袍

张镃

垂髫便衣绿荷衣,两见龙飞圣主时。chuí tiáo biàn yī lǜ hé yī,liǎng jiàn lóng fēi shèng zhǔ shí。
举世恩荣俱合换,唯吾忧患只该披。jǔ shì ēn róng jù hé huàn,wéi wú yōu huàn zhǐ gāi pī。
收藏尽好随腰带,提掇应堪傲鬓丝。shōu cáng jǐn hǎo suí yāo dài,tí duō yīng kān ào bìn sī。
试使著来门外立,精神犹胜似钟馗。shì shǐ zhù lái mén wài lì,jīng shén yóu shèng shì zhōng kuí。

石污尊

张镃

万事醉如泥,昔贤有名言。wàn shì zuì rú ní,xī xián yǒu míng yán。
闭门五十载,真须石为樽。bì mén wǔ shí zài,zhēn xū shí wèi zūn。

天声馆

张镃

鸾鹤纷来下,天风驾月明。luán hè fēn lái xià,tiān fēng jià yuè míng。
语言难道断,不堕世间声。yǔ yán nán dào duàn,bù duò shì jiān shēng。

谒丛霄馆其二

张镃

飙御缤来下,储休答意虔。biāo yù bīn lái xià,chǔ xiū dá yì qián。
虽无名宦达,林墅保长年。suī wú míng huàn dá,lín shù bǎo zhǎng nián。

琅华洞天

张镃

琪树已无尘,山幽地更灵。qí shù yǐ wú chén,shān yōu dì gèng líng。
羽流来往熟,仙饭设青精。yǔ liú lái wǎng shú,xiān fàn shè qīng jīng。

戏答客问

张镃

桂隐芙蓉盛,柴门日日开。guì yǐn fú róng shèng,chái mén rì rì kāi。
若无诗与酒,不请看花来。ruò wú shī yǔ jiǔ,bù qǐng kàn huā lái。