古诗词

回放翁书

张镃

鸥盟惭久寒,驹足谁苦絷。ōu méng cán jiǔ hán,jū zú shuí kǔ zhí。
霜雪两岁暮,转首飞箭急。shuāng xuě liǎng suì mù,zhuǎn shǒu fēi jiàn jí。
脂车乏敏手,爱字翻旧笈。zhī chē fá mǐn shǒu,ài zì fān jiù jí。
三山白净水,树屋影??。sān shān bái jìng shuǐ,shù wū yǐng jí jí。
梅花百枝寄,宁当一顾揖。méi huā bǎi zhī jì,níng dāng yī gù yī。
官冷坐名热,天道会张翕。guān lěng zuò míng rè,tiān dào huì zhāng xī。
多忧莫白头,丹铅火常集。duō yōu mò bái tóu,dān qiān huǒ cháng jí。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

次韵酬铦上人二首

张镃

修客衣襜如,喔咿守阍傍。xiū kè yī chān rú,ō yī shǒu hūn bàng。
闻闲掩耳避,令人忆柴桑。wén xián yǎn ěr bì,lìng rén yì chái sāng。
铦乎问水滨,其道尊空王。xiān hū wèn shuǐ bīn,qí dào zūn kōng wáng。
坐来薝卜林,不闻有别香。zuò lái zhān bo lín,bù wén yǒu bié xiāng。

次韵酬铦上人二首

张镃

孰知苾刍流,而能建安作。shú zhī bì chú liú,ér néng jiàn ān zuò。
灯檠味隽永,曾不带葵藿。dēng qíng wèi juàn yǒng,céng bù dài kuí huò。
已撞禅月钟,请振普化铎。yǐ zhuàng chán yuè zhōng,qǐng zhèn pǔ huà duó。
从伊哑羊呼,高厚中沃若。cóng yī yǎ yáng hū,gāo hòu zhōng wò ruò。

分韵赋薝卜得松字

张镃

呼酒快劝客,教取白玉钟。hū jiǔ kuài quàn kè,jiào qǔ bái yù zhōng。
趁此清净枝,向我几案供。chèn cǐ qīng jìng zhī,xiàng wǒ jǐ àn gōng。
叶丰发油绿,香心刻黄琮。yè fēng fā yóu lǜ,xiāng xīn kè huáng cóng。
向来红紫阵,喧喧引雄蜂。xiàng lái hóng zǐ zhèn,xuān xuān yǐn xióng fēng。
露斑衣上痕,枉负七尺筇。lù bān yī shàng hén,wǎng fù qī chǐ qióng。
日暮诗兴薄,幽禅苦魔攻。rì mù shī xīng báo,yōu chán kǔ mó gōng。
犹胜坐肩舆,排门抗尘容。yóu shèng zuò jiān yú,pái mén kàng chén róng。
我祖巳封侯,便当随赤松。wǒ zǔ sì fēng hóu,biàn dāng suí chì sōng。

送绰上人归后庵

张镃

春风吹倒人,禅师出山来。chūn fēng chuī dào rén,chán shī chū shān lái。
相陪坐几月,口边生尘埃。xiāng péi zuò jǐ yuè,kǒu biān shēng chén āi。
夏风吹长树,禅师归山去。xià fēng chuī zhǎng shù,chán shī guī shān qù。
为嫌城里热,再三留不住。wèi xián chéng lǐ rè,zài sān liú bù zhù。
学诗无后先,到此如狂颠。xué shī wú hòu xiān,dào cǐ rú kuáng diān。
有问是谁格,且疑三十年。yǒu wèn shì shuí gé,qiě yí sān shí nián。

我园

张镃

我园乐复乐,不知夜短长。wǒ yuán lè fù lè,bù zhī yè duǎn zhǎng。
露下杨柳湿,月明蒿艾香。lù xià yáng liǔ shī,yuè míng hāo ài xiāng。
归途林影横,忍踏琐碎光。guī tú lín yǐng héng,rěn tà suǒ suì guāng。
衡门尚未掩,犬吠循东墙。héng mén shàng wèi yǎn,quǎn fèi xún dōng qiáng。

次韵张子仪郎中

张镃

南湖葵柳岸,绿多紫红稀。nán hú kuí liǔ àn,lǜ duō zǐ hóng xī。
有客送诗来,适与葵柳宜。yǒu kè sòng shī lái,shì yǔ kuí liǔ yí。
得处洞真蕴,非我其为谁。dé chù dòng zhēn yùn,fēi wǒ qí wèi shuí。
坐观行亦看,意会神荡怡。zuò guān xíng yì kàn,yì huì shén dàng yí。
悯彼世上人,纷纷方外兹。mǐn bǐ shì shàng rén,fēn fēn fāng wài zī。

月色

张镃

月色夜逾净,虚庭当我前。yuè sè yè yú jìng,xū tíng dāng wǒ qián。
风裳变白玉,何烦佩褊褼。fēng shang biàn bái yù,hé fán pèi biǎn xiān。
曼倩去巳久,谁同醉陶然。màn qiàn qù sì jiǔ,shuí tóng zuì táo rán。
空怀依隐心,三叫芙蕖边。kōng huái yī yǐn xīn,sān jiào fú qú biān。

题画云山团扇

张镃

若个大圆镜,处处山河影。ruò gè dà yuán jìng,chù chù shān hé yǐng。
谁谓懒拙翁,而能作斯景。shuí wèi lǎn zhuō wēng,ér néng zuò sī jǐng。
繄予说是语,未免胪窥井。yī yǔ shuō shì yǔ,wèi miǎn lú kuī jǐng。
若解目前机,不应言不领。ruò jiě mù qián jī,bù yīng yán bù lǐng。

前有一尊酒行

张镃

霖雨半月今夕晴,风堂人稀灯烛明。lín yǔ bàn yuè jīn xī qíng,fēng táng rén xī dēng zhú míng。
凉虫咽咽傍墙竹,听久但促孤愁生。liáng chóng yàn yàn bàng qiáng zhú,tīng jiǔ dàn cù gū chóu shēng。
愁生欲伏谁驱遣,浑汗翠液玻瓈软。chóu shēng yù fú shuí qū qiǎn,hún hàn cuì yè bō lí ruǎn。
五斗一石非所长,兴来亦觉沧溟浅。wǔ dòu yī shí fēi suǒ zhǎng,xīng lái yì jué cāng míng qiǎn。
我生早患难,对酒无可娱。wǒ shēng zǎo huàn nán,duì jiǔ wú kě yú。
辛勤识字不得力,漫事尔雅笺虫鱼。xīn qín shí zì bù dé lì,màn shì ěr yǎ jiān chóng yú。
痛心曩昔亲庭趋,从容侍饮情有馀。tòng xīn nǎng xī qīn tíng qū,cóng róng shì yǐn qíng yǒu yú。
醉谭先烈从巡初,岂但勇力清疆隅。zuì tán xiān liè cóng xún chū,qǐ dàn yǒng lì qīng jiāng yú。
公侯将相随指呼,亲挟日驭升天衢。gōng hóu jiāng xiāng suí zhǐ hū,qīn xié rì yù shēng tiān qú。
墓碑神龙护宝书,勋庸概见中全疏。mù bēi shén lóng hù bǎo shū,xūn yōng gài jiàn zhōng quán shū。
机危谋大世莫睹,赖有帝训昭难渝。jī wēi móu dà shì mò dǔ,lài yǒu dì xùn zhāo nán yú。
用心若比某人辈,相悬万里非同途。yòng xīn ruò bǐ mǒu rén bèi,xiāng xuán wàn lǐ fēi tóng tú。
坐间历历言在耳,风木缠悲泪铅水。zuò jiān lì lì yán zài ěr,fēng mù chán bēi lèi qiān shuǐ。
茫然此事莫轻论,不如尽付金樽里。máng rán cǐ shì mò qīng lùn,bù rú jǐn fù jīn zūn lǐ。
神仙恍惚休强寻,壮士易老难为心。shén xiān huǎng hū xiū qiáng xún,zhuàng shì yì lǎo nán wèi xīn。
要须出处任天运,况我自判归山林。yào xū chū chù rèn tiān yùn,kuàng wǒ zì pàn guī shān lín。
一杯复一杯,无客谁同斟。yī bēi fù yī bēi,wú kè shuí tóng zhēn。
案间幸有李白旧诗数百首,试读精爽飞云岑。àn jiān xìng yǒu lǐ bái jiù shī shù bǎi shǒu,shì dú jīng shuǎng fēi yún cén。
安得同渠游,霓裾碧瑶簪。ān dé tóng qú yóu,ní jū bì yáo zān。
回头却谢髡卓辈,弃置礼法几荒淫。huí tóu què xiè kūn zhuó bèi,qì zhì lǐ fǎ jǐ huāng yín。
何如高吟泣鬼神,模写造化归无垠。hé rú gāo yín qì guǐ shén,mó xiě zào huà guī wú yín。
谁能狸膏金距学鸡斗,起捉檐柱矫首落落看星辰。shuí néng lí gāo jīn jù xué jī dòu,qǐ zhuō yán zhù jiǎo shǒu luò luò kàn xīng chén。

冒雨往玉照堂观梅戏成长篇

张镃

幽人占断烟波景,不但春风翠红整。yōu rén zhàn duàn yān bō jǐng,bù dàn chūn fēng cuì hóng zhěng。
绕堂交互玉崚嶒,月中日下光迷影。rào táng jiāo hù yù léng céng,yuè zhōng rì xià guāng mí yǐng。
连年勾引客来看,传得梅声满世间。lián nián gōu yǐn kè lái kàn,chuán dé méi shēng mǎn shì jiān。
西湖处士英爽在,大叫称屈挝天关。xī hú chù shì yīng shuǎng zài,dà jiào chēng qū wō tiān guān。
拜言臣生太清苦,孤山昏晓搜寒句。bài yán chén shēng tài qīng kǔ,gū shān hūn xiǎo sōu hán jù。
水边篱畔识疏斜,若说栽梅臣实祖。shuǐ biān lí pàn shí shū xié,ruò shuō zāi méi chén shí zǔ。
五湖散人张志和,读霓不中原夫科。wǔ hú sàn rén zhāng zhì hé,dú ní bù zhōng yuán fū kē。
门前水擅南湖号,也种梅花数百窠。mén qián shuǐ shàn nán hú hào,yě zhǒng méi huā shù bǎi kē。
贪吟岂悟无闲字,置之度外犹馀事。tān yín qǐ wù wú xián zì,zhì zhī dù wài yóu yú shì。
掩臣梅誉最难堪,荐菊泉荒空庙祀。yǎn chén méi yù zuì nán kān,jiàn jú quán huāng kōng miào sì。
帝曰往哉女雨师,张园梅开正及时。dì yuē wǎng zāi nǚ yǔ shī,zhāng yuán méi kāi zhèng jí shí。
风标雾锁两旬日,今岁且使游行稀。fēng biāo wù suǒ liǎng xún rì,jīn suì qiě shǐ yóu xíng xī。
从来奇观偏宜罕,何妨别具看花眼。cóng lái qí guān piān yí hǎn,hé fáng bié jù kàn huā yǎn。
不须缘木及守株,时来一釂玻瓈盏。bù xū yuán mù jí shǒu zhū,shí lái yī jiào bō lí zhǎn。
晴多每厌蜂蝶狂,妖浓不类南枝香。qíng duō měi yàn fēng dié kuáng,yāo nóng bù lèi nán zhī xiāng。
未如就作水仙戏,水精缨佩鲛绡裳。wèi rú jiù zuò shuǐ xiān xì,shuǐ jīng yīng pèi jiāo xiāo shang。
素鳞宫阙龙牙床,瑶麟琪凤森骞翔。sù lín gōng quē lóng yá chuáng,yáo lín qí fèng sēn qiān xiáng。
洗湔尘坌凝冰霜,是名清净富贵乡。xǐ jiān chén bèn níng bīng shuāng,shì míng qīng jìng fù guì xiāng。
举瓢无庸酌天浆,芳槽压酒银淋浪。jǔ piáo wú yōng zhuó tiān jiāng,fāng cáo yā jiǔ yín lín làng。
桃花流水名渐彰,一醉百榼嗤斗量。táo huā liú shuǐ míng jiàn zhāng,yī zuì bǎi kē chī dòu liàng。
和靖此乐恐未尝,大痴小黠声利场。hé jìng cǐ lè kǒng wèi cháng,dà chī xiǎo xiá shēng lì chǎng。
得失分定休自忙,诗成鲤鱼为传将。dé shī fēn dìng xiū zì máng,shī chéng lǐ yú wèi chuán jiāng。
一阅嗔妒俱巳忘,却须信我计颇长。yī yuè chēn dù jù sì wàng,què xū xìn wǒ jì pǒ zhǎng。

千叶黄梅歌呈王梦得张以道

张镃

笛声吹起南湖水,散作奇葩满园里。dí shēng chuī qǐ nán hú shuǐ,sàn zuò qí pā mǎn yuán lǐ。
被春收入玉照堂,不逐馀芳弄红紫。bèi chūn shōu rù yù zhào táng,bù zhú yú fāng nòng hóng zǐ。
一春开霁能几时,江梅正多人来稀。yī chūn kāi jì néng jǐ shí,jiāng méi zhèng duō rén lái xī。
光风屈指巳过半,赖有缃蕊森高枝。guāng fēng qū zhǐ sì guò bàn,lài yǒu xiāng ruǐ sēn gāo zhī。
今朝拄杖偏宜到,暖碧红烟染林草。jīn cháo zhǔ zhàng piān yí dào,nuǎn bì hóng yān rǎn lín cǎo。
悠然试就花下行,便有疏英点乌帽。yōu rán shì jiù huā xià xíng,biàn yǒu shū yīng diǎn wū mào。
细看宝靥轻金涂,密网粲缀万斛珠。xì kàn bǎo yè qīng jīn tú,mì wǎng càn zhuì wàn hú zhū。
一香举处众香发,幻巧更吐冰霜须。yī xiāng jǔ chù zhòng xiāng fā,huàn qiǎo gèng tǔ bīng shuāng xū。
叵罗盛酒如春沼,不待东风自开了。pǒ luó shèng jiǔ rú chūn zhǎo,bù dài dōng fēng zì kāi le。
呼童撼作晴雪飞,雪飞争似花飞好。hū tóng hàn zuò qíng xuě fēi,xuě fēi zhēng shì huā fēi hǎo。
上都赏玩争出城,日高三丈车马尘。shàng dōu shǎng wán zhēng chū chéng,rì gāo sān zhàng chē mǎ chén。
谁能摆脱热官与铜臭,肯学花底真闲人。shuí néng bǎi tuō rè guān yǔ tóng chòu,kěn xué huā dǐ zhēn xián rén。
时平空山老壮士,不得灭秦报君死。shí píng kōng shān lǎo zhuàng shì,bù dé miè qín bào jūn sǐ。
鸡鸣抚剑起相叹,梦领全师渡河水。jī míng fǔ jiàn qǐ xiāng tàn,mèng lǐng quán shī dù hé shuǐ。
吾曹耻作儿女愁,何如且插花满头。wú cáo chǐ zuò ér nǚ chóu,hé rú qiě chā huā mǎn tóu。
一盏一盏复一盏,坐到落梅无始休。yī zhǎn yī zhǎn fù yī zhǎn,zuò dào luò méi wú shǐ xiū。
无梅有月尤堪饮,醉卧苍苔石为枕。wú méi yǒu yuè yóu kān yǐn,zuì wò cāng tái shí wèi zhěn。
醒来明月别寻花,桃岸翻霞杏堆锦。xǐng lái míng yuè bié xún huā,táo àn fān xiá xìng duī jǐn。

庐陵李英才自制墨与梅花写真艮斋诚斋又许其能诗十月七日携画见访且索拙语因成古风以赠

张镃

我家种梅三百树,恼人不特香如雾。wǒ jiā zhǒng méi sān bǎi shù,nǎo rén bù tè xiāng rú wù。
阶前花影二更来,月光到处纵横住。jiē qián huā yǐng èr gèng lái,yuè guāng dào chù zòng héng zhù。
几回欲画嗟未曾,李君能事乃尔能。jǐ huí yù huà jiē wèi céng,lǐ jūn néng shì nǎi ěr néng。
素绡窃我当时景,更引夜月花边升。sù xiāo qiè wǒ dāng shí jǐng,gèng yǐn yè yuè huā biān shēng。
濡毫晕水厌凡墨,扫烟自就千枝灯。rú háo yūn shuǐ yàn fán mò,sǎo yān zì jiù qiān zhī dēng。
客衣缁尽不复恨,但喜占艺清如冰。kè yī zī jǐn bù fù hèn,dàn xǐ zhàn yì qīng rú bīng。
圭玄漆响用不尽,博金价定无亏增。guī xuán qī xiǎng yòng bù jǐn,bó jīn jià dìng wú kuī zēng。
又闻觅句颇清熟,社中宗匠交口称。yòu wén mì jù pǒ qīng shú,shè zhōng zōng jiàng jiāo kǒu chēng。
云台万事无心计,只学希夷多爱睡。yún tái wàn shì wú xīn jì,zhǐ xué xī yí duō ài shuì。
醒时非画亦非诗,恣向虚空写千偈。xǐng shí fēi huà yì fēi shī,zì xiàng xū kōng xiě qiān jì。
君船再过嵎中未,乌丸并望新篇寄。jūn chuán zài guò yú zhōng wèi,wū wán bìng wàng xīn piān jì。
醉来染试陋溪藤,满壁蛟龙风卷地。zuì lái rǎn shì lòu xī téng,mǎn bì jiāo lóng fēng juǎn dì。

刘宗古画过海寿星

张镃

南极煌煌山川精,辉明渊耀为天经。nán jí huáng huáng shān chuān jīng,huī míng yuān yào wèi tiān jīng。
化成仙人渡沧溟,黑风不作鱼龙腥。huà chéng xiān rén dù cāng míng,hēi fēng bù zuò yú lóng xīng。
冉冉风气如云停,峨冠曳带从竛竮。rǎn rǎn fēng qì rú yún tíng,é guān yè dài cóng líng pīng。
修髯炯目玉鍊形,神光转映浮中庭。xiū rán jiǒng mù yù liàn xíng,shén guāng zhuǎn yìng fú zhōng tíng。
穹龟坐踞捐辎軿,辽东令威姓维丁。qióng guī zuò jù juān zī píng,liáo dōng lìng wēi xìng wéi dīng。
翔空欲下摇霜翎,予方厌世争腐腥。xiáng kōng yù xià yáo shuāng líng,yǔ fāng yàn shì zhēng fǔ xīng。
栖心元域全撄宁,此图谁将揭素屏。qī xīn yuán yù quán yīng níng,cǐ tú shuí jiāng jiē sù píng。
细观混体通百灵,诛馘飞毒命门扃。xì guān hùn tǐ tōng bǎi líng,zhū guó fēi dú mìng mén jiōng。
清音透顶闻雷霆,披萝重冈斸松苓,我命在我同千龄。qīng yīn tòu dǐng wén léi tíng,pī luó zhòng gāng zhǔ sōng líng,wǒ mìng zài wǒ tóng qiān líng。

跋周昉画锡宴图

张镃

汾阳剩建扶危功,清议那有鱼军容。fén yáng shèng jiàn fú wēi gōng,qīng yì nà yǒu yú jūn róng。
幸人恃宠自矜伐,似可唾去极力攻。xìng rén shì chǒng zì jīn fá,shì kě tuò qù jí lì gōng。
今也束带比肩立,绝口不问如盲聋。jīn yě shù dài bǐ jiān lì,jué kǒu bù wèn rú máng lóng。
水衡有钱谁敢费,设席授几为尔供。shuǐ héng yǒu qián shuí gǎn fèi,shè xí shòu jǐ wèi ěr gōng。
金鹅罩底果何品,异馔定不人间同。jīn é zhào dǐ guǒ hé pǐn,yì zhuàn dìng bù rén jiān tóng。
翠环玉勺未分劝,坐列有序随卑崇。cuì huán yù sháo wèi fēn quàn,zuò liè yǒu xù suí bēi chóng。
君恩天大且笼盖,天意不假人方穷。jūn ēn tiān dà qiě lóng gài,tiān yì bù jiǎ rén fāng qióng。
凤凰五章为世瑞,亦许枭獍鸣雌雄。fèng huáng wǔ zhāng wèi shì ruì,yì xǔ xiāo jìng míng cí xióng。
西山灵木作上药,道旁恶草翻茸茸。xī shān líng mù zuò shàng yào,dào páng è cǎo fān rōng rōng。
方圆白黑正殊调,端在处者全吾躬。fāng yuán bái hēi zhèng shū diào,duān zài chù zhě quán wú gōng。
鲁叟当年诺阳虎,望之计拙排显恭。lǔ sǒu dāng nián nuò yáng hǔ,wàng zhī jì zhuō pái xiǎn gōng。
我披此画屡叹息,杜老谋深言至公。wǒ pī cǐ huà lǚ tàn xī,dù lǎo móu shēn yán zhì gōng。

马贲以画花竹名政宣间其孙远得贲用笔意人物山水皆极其能余尝令图写林下景有感因赋以示远

张镃

世间有真画,诗人干其初。shì jiān yǒu zhēn huà,shī rén gàn qí chū。
世间有真诗,画工掇其馀。shì jiān yǒu zhēn shī,huà gōng duō qí yú。
飞潜与动植,模写极太虚。fēi qián yǔ dòng zhí,mó xiě jí tài xū。
造物恶泄机,艺成不可居。zào wù è xiè jī,yì chéng bù kě jū。
争如俗子通身俗,到处堆钱助痴福。zhēng rú sú zi tōng shēn sú,dào chù duī qián zhù chī fú。
断无神鬼泣篇章,岂识山川藏卷轴。duàn wú shén guǐ qì piān zhāng,qǐ shí shān chuān cáng juǎn zhóu。
我因耽诗鬓如丝,尔缘耽画病欲羸。wǒ yīn dān shī bìn rú sī,ěr yuán dān huà bìng yù léi。
投笔急须将绢裂,真画真诗未尝灭。tóu bǐ jí xū jiāng juàn liè,zhēn huà zhēn shī wèi cháng miè。