古诗词

前有一尊酒行

张镃

霖雨半月今夕晴,风堂人稀灯烛明。lín yǔ bàn yuè jīn xī qíng,fēng táng rén xī dēng zhú míng。
凉虫咽咽傍墙竹,听久但促孤愁生。liáng chóng yàn yàn bàng qiáng zhú,tīng jiǔ dàn cù gū chóu shēng。
愁生欲伏谁驱遣,浑汗翠液玻瓈软。chóu shēng yù fú shuí qū qiǎn,hún hàn cuì yè bō lí ruǎn。
五斗一石非所长,兴来亦觉沧溟浅。wǔ dòu yī shí fēi suǒ zhǎng,xīng lái yì jué cāng míng qiǎn。
我生早患难,对酒无可娱。wǒ shēng zǎo huàn nán,duì jiǔ wú kě yú。
辛勤识字不得力,漫事尔雅笺虫鱼。xīn qín shí zì bù dé lì,màn shì ěr yǎ jiān chóng yú。
痛心曩昔亲庭趋,从容侍饮情有馀。tòng xīn nǎng xī qīn tíng qū,cóng róng shì yǐn qíng yǒu yú。
醉谭先烈从巡初,岂但勇力清疆隅。zuì tán xiān liè cóng xún chū,qǐ dàn yǒng lì qīng jiāng yú。
公侯将相随指呼,亲挟日驭升天衢。gōng hóu jiāng xiāng suí zhǐ hū,qīn xié rì yù shēng tiān qú。
墓碑神龙护宝书,勋庸概见中全疏。mù bēi shén lóng hù bǎo shū,xūn yōng gài jiàn zhōng quán shū。
机危谋大世莫睹,赖有帝训昭难渝。jī wēi móu dà shì mò dǔ,lài yǒu dì xùn zhāo nán yú。
用心若比某人辈,相悬万里非同途。yòng xīn ruò bǐ mǒu rén bèi,xiāng xuán wàn lǐ fēi tóng tú。
坐间历历言在耳,风木缠悲泪铅水。zuò jiān lì lì yán zài ěr,fēng mù chán bēi lèi qiān shuǐ。
茫然此事莫轻论,不如尽付金樽里。máng rán cǐ shì mò qīng lùn,bù rú jǐn fù jīn zūn lǐ。
神仙恍惚休强寻,壮士易老难为心。shén xiān huǎng hū xiū qiáng xún,zhuàng shì yì lǎo nán wèi xīn。
要须出处任天运,况我自判归山林。yào xū chū chù rèn tiān yùn,kuàng wǒ zì pàn guī shān lín。
一杯复一杯,无客谁同斟。yī bēi fù yī bēi,wú kè shuí tóng zhēn。
案间幸有李白旧诗数百首,试读精爽飞云岑。àn jiān xìng yǒu lǐ bái jiù shī shù bǎi shǒu,shì dú jīng shuǎng fēi yún cén。
安得同渠游,霓裾碧瑶簪。ān dé tóng qú yóu,ní jū bì yáo zān。
回头却谢髡卓辈,弃置礼法几荒淫。huí tóu què xiè kūn zhuó bèi,qì zhì lǐ fǎ jǐ huāng yín。
何如高吟泣鬼神,模写造化归无垠。hé rú gāo yín qì guǐ shén,mó xiě zào huà guī wú yín。
谁能狸膏金距学鸡斗,起捉檐柱矫首落落看星辰。shuí néng lí gāo jīn jù xué jī dòu,qǐ zhuō yán zhù jiǎo shǒu luò luò kàn xīng chén。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

寻桂南山至崇寿院因往灵石三首

张镃

折枝登几已孤妍,况值风林水石边。zhé zhī dēng jǐ yǐ gū yán,kuàng zhí fēng lín shuǐ shí biān。
荦确路斜飞盖歇,丁宁茅店略停烟。luò què lù xié fēi gài xiē,dīng níng máo diàn lüè tíng yān。

寻桂南山至崇寿院因往灵石三首

张镃

迎客山僧未下廊,好风吹鼻便生狂。yíng kè shān sēng wèi xià láng,hǎo fēng chuī bí biàn shēng kuáng。
莫疑佛宇清芬烈,薝卜曼殊共借香。mò yí fú yǔ qīng fēn liè,zhān bo màn shū gòng jiè xiāng。

寻桂南山至崇寿院因往灵石三首

张镃

山头藤断空垂子,亭下泉荒不满池。shān tóu téng duàn kōng chuí zi,tíng xià quán huāng bù mǎn chí。
老衲坐来知敬客,南音犹记鬼仙诗。lǎo nà zuò lái zhī jìng kè,nán yīn yóu jì guǐ xiān shī。

彭祖岭道中

张镃

白鹭横来正作群,忽从区稻绿间分。bái lù héng lái zhèng zuò qún,hū cóng qū dào lǜ jiān fēn。
问渠曾过城中否,应识南湖水际云。wèn qú céng guò chéng zhōng fǒu,yīng shí nán hú shuǐ jì yún。

暑行

张镃

谁敲白石生热烟,举头见岭思回鞭。shuí qiāo bái shí shēng rè yān,jǔ tóu jiàn lǐng sī huí biān。
修竹林间有寒甃,莫打渴乌教近前。xiū zhú lín jiān yǒu hán zhòu,mò dǎ kě wū jiào jìn qián。

水边

张镃

翠藤萦树夕花明,无数圆荷贴乱萍。cuì téng yíng shù xī huā míng,wú shù yuán hé tiē luàn píng。
酒力半销来照影,晚风轻澹鹤梳翎。jiǔ lì bàn xiāo lái zhào yǐng,wǎn fēng qīng dàn hè shū líng。

曾幼度许过访两诗问讯

张镃

寒窗不住阅清文,炼石真为五色云。hán chuāng bù zhù yuè qīng wén,liàn shí zhēn wèi wǔ sè yún。
拄杖横担东鲁教,长安今次欲谁闻。zhǔ zhàng héng dān dōng lǔ jiào,zhǎng ān jīn cì yù shuí wén。

曾幼度许过访两诗问讯

张镃

诗不能工张约斋,有人曾说访渠来。shī bù néng gōng zhāng yuē zhāi,yǒu rén céng shuō fǎng qú lái。
病馀百拙慵开口,愿听晴空起怒雷。bìng yú bǎi zhuō yōng kāi kǒu,yuàn tīng qíng kōng qǐ nù léi。

晚眺

张镃

小阁梯檐竹作篱,晴阴登眺百盘宜。xiǎo gé tī yán zhú zuò lí,qíng yīn dēng tiào bǎi pán yí。
悬知皓月升云海,不赋如钩似镜诗。xuán zhī hào yuè shēng yún hǎi,bù fù rú gōu shì jìng shī。

观水上斜照

张镃

吹落天河入水中,分明金镀晚来风。chuī luò tiān hé rù shuǐ zhōng,fēn míng jīn dù wǎn lái fēng。
若非日脚流成汁,平楚青还染得红。ruò fēi rì jiǎo liú chéng zhī,píng chǔ qīng hái rǎn dé hóng。

题山长庵

张镃

相国归来未肯闲,自将日月炼成丹。xiāng guó guī lái wèi kěn xián,zì jiāng rì yuè liàn chéng dān。
思量漫把黄金铸,一段精神画亦难。sī liàng màn bǎ huáng jīn zhù,yī duàn jīng shén huà yì nán。

过枫桥寺

张镃

妙绝吾宗有旧题,趁晴径过敢留诗。miào jué wú zōng yǒu jiù tí,chèn qíng jìng guò gǎn liú shī。
只消记取今朝景,不是乌啼月落时。zhǐ xiāo jì qǔ jīn cháo jǐng,bù shì wū tí yuè luò shí。

臞庵书事四首

张镃

畦丁相引绕园行,指说亭基不记名。qí dīng xiāng yǐn rào yuán xíng,zhǐ shuō tíng jī bù jì míng。
因想后湖题柱处,树林曾见作诗成。yīn xiǎng hòu hú tí zhù chù,shù lín céng jiàn zuò shī chéng。

臞庵书事四首

张镃

老藤横路几星霜,骨相清坚寿自长。lǎo téng héng lù jǐ xīng shuāng,gǔ xiāng qīng jiān shòu zì zhǎng。
敢惮侧巾方可过,折枝为子也何妨。gǎn dàn cè jīn fāng kě guò,zhé zhī wèi zi yě hé fáng。

臞庵书事四首

张镃

曲涧斜穿竹最奇,岂容长夏有炎曦。qū jiàn xié chuān zhú zuì qí,qǐ róng zhǎng xià yǒu yán xī。
林深纵怯湖风猛,更为支筇立少时。lín shēn zòng qiè hú fēng měng,gèng wèi zhī qióng lì shǎo shí。