古诗词

冒雨往玉照堂观梅戏成长篇

张镃

幽人占断烟波景,不但春风翠红整。yōu rén zhàn duàn yān bō jǐng,bù dàn chūn fēng cuì hóng zhěng。
绕堂交互玉崚嶒,月中日下光迷影。rào táng jiāo hù yù léng céng,yuè zhōng rì xià guāng mí yǐng。
连年勾引客来看,传得梅声满世间。lián nián gōu yǐn kè lái kàn,chuán dé méi shēng mǎn shì jiān。
西湖处士英爽在,大叫称屈挝天关。xī hú chù shì yīng shuǎng zài,dà jiào chēng qū wō tiān guān。
拜言臣生太清苦,孤山昏晓搜寒句。bài yán chén shēng tài qīng kǔ,gū shān hūn xiǎo sōu hán jù。
水边篱畔识疏斜,若说栽梅臣实祖。shuǐ biān lí pàn shí shū xié,ruò shuō zāi méi chén shí zǔ。
五湖散人张志和,读霓不中原夫科。wǔ hú sàn rén zhāng zhì hé,dú ní bù zhōng yuán fū kē。
门前水擅南湖号,也种梅花数百窠。mén qián shuǐ shàn nán hú hào,yě zhǒng méi huā shù bǎi kē。
贪吟岂悟无闲字,置之度外犹馀事。tān yín qǐ wù wú xián zì,zhì zhī dù wài yóu yú shì。
掩臣梅誉最难堪,荐菊泉荒空庙祀。yǎn chén méi yù zuì nán kān,jiàn jú quán huāng kōng miào sì。
帝曰往哉女雨师,张园梅开正及时。dì yuē wǎng zāi nǚ yǔ shī,zhāng yuán méi kāi zhèng jí shí。
风标雾锁两旬日,今岁且使游行稀。fēng biāo wù suǒ liǎng xún rì,jīn suì qiě shǐ yóu xíng xī。
从来奇观偏宜罕,何妨别具看花眼。cóng lái qí guān piān yí hǎn,hé fáng bié jù kàn huā yǎn。
不须缘木及守株,时来一釂玻瓈盏。bù xū yuán mù jí shǒu zhū,shí lái yī jiào bō lí zhǎn。
晴多每厌蜂蝶狂,妖浓不类南枝香。qíng duō měi yàn fēng dié kuáng,yāo nóng bù lèi nán zhī xiāng。
未如就作水仙戏,水精缨佩鲛绡裳。wèi rú jiù zuò shuǐ xiān xì,shuǐ jīng yīng pèi jiāo xiāo shang。
素鳞宫阙龙牙床,瑶麟琪凤森骞翔。sù lín gōng quē lóng yá chuáng,yáo lín qí fèng sēn qiān xiáng。
洗湔尘坌凝冰霜,是名清净富贵乡。xǐ jiān chén bèn níng bīng shuāng,shì míng qīng jìng fù guì xiāng。
举瓢无庸酌天浆,芳槽压酒银淋浪。jǔ piáo wú yōng zhuó tiān jiāng,fāng cáo yā jiǔ yín lín làng。
桃花流水名渐彰,一醉百榼嗤斗量。táo huā liú shuǐ míng jiàn zhāng,yī zuì bǎi kē chī dòu liàng。
和靖此乐恐未尝,大痴小黠声利场。hé jìng cǐ lè kǒng wèi cháng,dà chī xiǎo xiá shēng lì chǎng。
得失分定休自忙,诗成鲤鱼为传将。dé shī fēn dìng xiū zì máng,shī chéng lǐ yú wèi chuán jiāng。
一阅嗔妒俱巳忘,却须信我计颇长。yī yuè chēn dù jù sì wàng,què xū xìn wǒ jì pǒ zhǎng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

题松身

张镃

不见蛰根时,唯喜苍阴覆。bù jiàn zhé gēn shí,wéi xǐ cāng yīn fù。
借汝叶间声,当我风信句。jiè rǔ yè jiān shēng,dāng wǒ fēng xìn jù。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

未说花开好,团看叶自奇。wèi shuō huā kāi hǎo,tuán kàn yè zì qí。
明朝非愿避,爱树恐相离。míng cháo fēi yuàn bì,ài shù kǒng xiāng lí。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

数举营巢债,才成作佛庐。shù jǔ yíng cháo zhài,cái chéng zuò fú lú。
随堂展单钵,均是道人居。suí táng zhǎn dān bō,jūn shì dào rén jū。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

地势本居中,因湖别南北。dì shì běn jū zhōng,yīn hú bié nán běi。
三十六计中,吾今计为得。sān shí liù jì zhōng,wú jīn jì wèi dé。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

谁无数椽屋,盖成多是俗。shuí wú shù chuán wū,gài chéng duō shì sú。
如此乱山中,非关松石竹。rú cǐ luàn shān zhōng,fēi guān sōng shí zhú。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

下瞰东邻寺,钟声殷两山。xià kàn dōng lín sì,zhōng shēng yīn liǎng shān。
贪吟尝忍冷,薄夜不知还。tān yín cháng rěn lěng,báo yè bù zhī hái。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

不作风波民,已铸赫胥印。bù zuò fēng bō mín,yǐ zhù hè xū yìn。
同好岂无人,望崖行少进。tóng hǎo qǐ wú rén,wàng yá xíng shǎo jìn。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

宝画光腾处,乔林更碧峦。bǎo huà guāng téng chù,qiáo lín gèng bì luán。
权衡主人福,压尽世间官。quán héng zhǔ rén fú,yā jǐn shì jiān guān。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

夜月三杯色,晴荷十亩香。yè yuè sān bēi sè,qíng hé shí mǔ xiāng。
若教兴世念,不甚觉风凉。ruò jiào xīng shì niàn,bù shén jué fēng liáng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

相别音书断,相逢语话稀。xiāng bié yīn shū duàn,xiāng féng yǔ huà xī。
平生胶漆处,正要世情疑。píng shēng jiāo qī chù,zhèng yào shì qíng yí。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

暖坐无寒涕,窗油雪让明。nuǎn zuò wú hán tì,chuāng yóu xuě ràng míng。
地炉糠火熟,饱听乱松声。dì lú kāng huǒ shú,bǎo tīng luàn sōng shēng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

杜老诗中佛,能言竹有香。dù lǎo shī zhōng fú,néng yán zhú yǒu xiāng。
欲知殊胜处,说着早清凉。yù zhī shū shèng chù,shuō zhe zǎo qīng liáng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

香炷对清晨,微言得问津。xiāng zhù duì qīng chén,wēi yán dé wèn jīn。
所师非传癖,手泽仰如新。suǒ shī fēi chuán pǐ,shǒu zé yǎng rú xīn。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

大易缘何有,难逃此问中。dà yì yuán hé yǒu,nán táo cǐ wèn zhōng。
不从横画会,爻象总能通。bù cóng héng huà huì,yáo xiàng zǒng néng tōng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

因看上下经,便无烦恼事。yīn kàn shàng xià jīng,biàn wú fán nǎo shì。
慈俭不为先,躬行五个字。cí jiǎn bù wèi xiān,gōng xíng wǔ gè zì。