古诗词

千叶黄梅歌呈王梦得张以道

张镃

笛声吹起南湖水,散作奇葩满园里。dí shēng chuī qǐ nán hú shuǐ,sàn zuò qí pā mǎn yuán lǐ。
被春收入玉照堂,不逐馀芳弄红紫。bèi chūn shōu rù yù zhào táng,bù zhú yú fāng nòng hóng zǐ。
一春开霁能几时,江梅正多人来稀。yī chūn kāi jì néng jǐ shí,jiāng méi zhèng duō rén lái xī。
光风屈指巳过半,赖有缃蕊森高枝。guāng fēng qū zhǐ sì guò bàn,lài yǒu xiāng ruǐ sēn gāo zhī。
今朝拄杖偏宜到,暖碧红烟染林草。jīn cháo zhǔ zhàng piān yí dào,nuǎn bì hóng yān rǎn lín cǎo。
悠然试就花下行,便有疏英点乌帽。yōu rán shì jiù huā xià xíng,biàn yǒu shū yīng diǎn wū mào。
细看宝靥轻金涂,密网粲缀万斛珠。xì kàn bǎo yè qīng jīn tú,mì wǎng càn zhuì wàn hú zhū。
一香举处众香发,幻巧更吐冰霜须。yī xiāng jǔ chù zhòng xiāng fā,huàn qiǎo gèng tǔ bīng shuāng xū。
叵罗盛酒如春沼,不待东风自开了。pǒ luó shèng jiǔ rú chūn zhǎo,bù dài dōng fēng zì kāi le。
呼童撼作晴雪飞,雪飞争似花飞好。hū tóng hàn zuò qíng xuě fēi,xuě fēi zhēng shì huā fēi hǎo。
上都赏玩争出城,日高三丈车马尘。shàng dōu shǎng wán zhēng chū chéng,rì gāo sān zhàng chē mǎ chén。
谁能摆脱热官与铜臭,肯学花底真闲人。shuí néng bǎi tuō rè guān yǔ tóng chòu,kěn xué huā dǐ zhēn xián rén。
时平空山老壮士,不得灭秦报君死。shí píng kōng shān lǎo zhuàng shì,bù dé miè qín bào jūn sǐ。
鸡鸣抚剑起相叹,梦领全师渡河水。jī míng fǔ jiàn qǐ xiāng tàn,mèng lǐng quán shī dù hé shuǐ。
吾曹耻作儿女愁,何如且插花满头。wú cáo chǐ zuò ér nǚ chóu,hé rú qiě chā huā mǎn tóu。
一盏一盏复一盏,坐到落梅无始休。yī zhǎn yī zhǎn fù yī zhǎn,zuò dào luò méi wú shǐ xiū。
无梅有月尤堪饮,醉卧苍苔石为枕。wú méi yǒu yuè yóu kān yǐn,zuì wò cāng tái shí wèi zhěn。
醒来明月别寻花,桃岸翻霞杏堆锦。xǐng lái míng yuè bié xún huā,táo àn fān xiá xìng duī jǐn。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

立春日园梅未花书呈尤检正

张镃

冻禽先自起多时,暖恋衾重晓不知。dòng qín xiān zì qǐ duō shí,nuǎn liàn qīn zhòng xiǎo bù zhī。
栩栩梦回思树绕,绵绵息动离床支。xǔ xǔ mèng huí sī shù rào,mián mián xī dòng lí chuáng zhī。
十行犹用午年历,数首初编丁稿诗。shí xíng yóu yòng wǔ nián lì,shù shǒu chū biān dīng gǎo shī。
腊雪已多春定好,愿求名句檄南枝。là xuě yǐ duō chūn dìng hǎo,yuàn qiú míng jù xí nán zhī。

玉照堂观梅二首

张镃

绝怜一见一番新,短直长斜意总真。jué lián yī jiàn yī fān xīn,duǎn zhí zhǎng xié yì zǒng zhēn。
绕屋便能云态度,问春谁更雪精神。rào wū biàn néng yún tài dù,wèn chūn shuí gèng xuě jīng shén。
栽花十亩犹嫌少,与我多生定是亲。zāi huā shí mǔ yóu xián shǎo,yǔ wǒ duō shēng dìng shì qīn。
为惜生香怕闲却,折归聊当散花人。wèi xī shēng xiāng pà xián què,zhé guī liáo dāng sàn huā rén。

玉照堂观梅二首

张镃

未办当春句法工,坐来花下泥春风。wèi bàn dāng chūn jù fǎ gōng,zuò lái huā xià ní chūn fēng。
山高水远须人领,玉洁珠光喜日烘。shān gāo shuǐ yuǎn xū rén lǐng,yù jié zhū guāng xǐ rì hōng。
越女信知天下白,屈平那是泽边穷。yuè nǚ xìn zhī tiān xià bái,qū píng nà shì zé biān qióng。
明朝风雨从教有,老眼今年已不空。míng cháo fēng yǔ cóng jiào yǒu,lǎo yǎn jīn nián yǐ bù kōng。

靧栉

张镃

澡灌新宜白氎巾,睡馀臞面涤昏尘。zǎo guàn xīn yí bái dié jīn,shuì yú qú miàn dí hūn chén。
三薰衣润乘沉麝,一沃汤柔和芷辛。sān xūn yī rùn chéng chén shè,yī wò tāng róu hé zhǐ xīn。
衰发任从清镜脱,壮心不逐故书陈。shuāi fā rèn cóng qīng jìng tuō,zhuàng xīn bù zhú gù shū chén。
消平孤闷将何事,燕坐移时定谷神。xiāo píng gū mèn jiāng hé shì,yàn zuò yí shí dìng gǔ shén。

游臞庵

张镃

入门黄叶拥危桥,竹里山茶刺乱梢。rù mén huáng yè yōng wēi qiáo,zhú lǐ shān chá cì luàn shāo。
钓雪亭修人未坐,浮天阁废鹭应巢。diào xuě tíng xiū rén wèi zuò,fú tiān gé fèi lù yīng cháo。
百年劳役终奚为,一段风流忍独抛。bǎi nián láo yì zhōng xī wèi,yī duàn fēng liú rěn dú pāo。
寄语王家早营葺,他时相对我衡茅。jì yǔ wáng jiā zǎo yíng qì,tā shí xiāng duì wǒ héng máo。

湖上呈虞仲房

张镃

谒客冲泥路有声,笋舆风里转高城。yè kè chōng ní lù yǒu shēng,sǔn yú fēng lǐ zhuǎn gāo chéng。
秋山正要一意看,晓日倍添双目明。qiū shān zhèng yào yī yì kàn,xiǎo rì bèi tiān shuāng mù míng。
浅泺鸱盘思腐啄,孤汀鹤立念遐征。qiǎn luò chī pán sī fǔ zhuó,gū tīng hè lì niàn xiá zhēng。
世间似我诗多有,莫漫逢人道姓名。shì jiān shì wǒ shī duō yǒu,mò màn féng rén dào xìng míng。

简马架阁

张镃

江浙闻人马少伊,识公因诵雪窗诗。jiāng zhè wén rén mǎ shǎo yī,shí gōng yīn sòng xuě chuāng shī。
交驰刺字休嫌阻,一见人生自有期。jiāo chí cì zì xiū xián zǔ,yī jiàn rén shēng zì yǒu qī。
城郭村翁谁问我,亲王娇客罕如斯。chéng guō cūn wēng shuí wèn wǒ,qīn wáng jiāo kè hǎn rú sī。
鸡声风雨相望处,情致先多会面时。jī shēng fēng yǔ xiāng wàng chù,qíng zhì xiān duō huì miàn shí。

即席次潘茂洪韵

张镃

我恨填胸三斗尘,略无警句可留春。wǒ hèn tián xiōng sān dòu chén,lüè wú jǐng jù kě liú chūn。
烟云空外吹成鹤,梅杏枝头长就人。yān yún kōng wài chuī chéng hè,méi xìng zhī tóu zhǎng jiù rén。
但解时中心独废,自然随处乐常新。dàn jiě shí zhōng xīn dú fèi,zì rán suí chù lè cháng xīn。
诸公要识居园法,第一先教懒是真。zhū gōng yào shí jū yuán fǎ,dì yī xiān jiào lǎn shì zhēn。

过凤山高氏以榴实荐酒

张镃

湾洄绿处得鸡声,俯槛山宜柳外明。wān huí lǜ chù dé jī shēng,fǔ kǎn shān yí liǔ wài míng。
京洛涨尘衣半黑,邯郸炊黍梦曾惊。jīng luò zhǎng chén yī bàn hēi,hán dān chuī shǔ mèng céng jīng。
榴皮就为翁题好,竹叶能邀我兴成。liú pí jiù wèi wēng tí hǎo,zhú yè néng yāo wǒ xīng chéng。
办此一廛归老计,弄孙相对说春耕。bàn cǐ yī chán guī lǎo jì,nòng sūn xiāng duì shuō chūn gēng。

皇太子生辰二首

张镃

无射吹铜恰四蓂,紫微深处粲前星。wú shè chuī tóng qià sì míng,zǐ wēi shēn chù càn qián xīng。
木行袭庆联三合,火德流光共一丁。mù xíng xí qìng lián sān hé,huǒ dé liú guāng gòng yī dīng。
玩鹤怡神资葆毓,闻鸡为善想仪刑。wán hè yí shén zī bǎo yù,wén jī wèi shàn xiǎng yí xíng。
丰年在在歌华黍,鸿鹄高飞万宇宁。fēng nián zài zài gē huá shǔ,hóng gǔ gāo fēi wàn yǔ níng。

皇太子生辰二首

张镃

欢声叶气蔼乾坤,荣观于今贰极尊。huān shēng yè qì ǎi qián kūn,róng guān yú jīn èr jí zūn。
天予聪明属文子,人推勇智实汤孙。tiān yǔ cōng míng shǔ wén zi,rén tuī yǒng zhì shí tāng sūn。
百寮银笔松椿祝,三殿瑶觞雨露恩。bǎi liáo yín bǐ sōng chūn zhù,sān diàn yáo shāng yǔ lù ēn。
久托重晖无以报,芜音常是愧雷门。jiǔ tuō zhòng huī wú yǐ bào,wú yīn cháng shì kuì léi mén。

以洞庭橘寄杨秘监

张镃

橘色浑如柿色黄,诚斋有句合分尝。jú sè hún rú shì sè huáng,chéng zhāi yǒu jù hé fēn cháng。
岂为都市颇难得,要是洞庭亲寄将。qǐ wèi dōu shì pǒ nán dé,yào shì dòng tíng qīn jì jiāng。
雨露山中今有味,星辰天上旧无香。yǔ lù shān zhōng jīn yǒu wèi,xīng chén tiān shàng jiù wú xiāng。
遥知老监开奁处,为釂椒花雨一觞。yáo zhī lǎo jiān kāi lián chù,wèi jiào jiāo huā yǔ yī shāng。

呈吴居甫待制

张镃

挺挺风规轶辈流,肯因官誉掩清修。tǐng tǐng fēng guī yì bèi liú,kěn yīn guān yù yǎn qīng xiū。
南宫妙画多时见,北固新篇去岁收。nán gōng miào huà duō shí jiàn,běi gù xīn piān qù suì shōu。
每念小人同话此,曾知闲客到门不。měi niàn xiǎo rén tóng huà cǐ,céng zhī xián kè dào mén bù。
平生自笑迂疏甚,趋造才频更觉愁。píng shēng zì xiào yū shū shén,qū zào cái pín gèng jué chóu。

送吴季行监丞知简州

张镃

两门情义一乡中,祖业还同社稷功。liǎng mén qíng yì yī xiāng zhōng,zǔ yè hái tóng shè jì gōng。
赁舍偶邻逢事少,访余时幸慰诗穷。lìn shě ǒu lín féng shì shǎo,fǎng yú shí xìng wèi shī qióng。
割符忽为荣亲去,横槊多因得地雄。gē fú hū wèi róng qīn qù,héng shuò duō yīn dé dì xióng。
强饭肯随官职祷,故家当勉报文风。qiáng fàn kěn suí guān zhí dǎo,gù jiā dāng miǎn bào wén fēng。

长至前夕书寄陆严州

张镃

铜炉熟火暖无烟,一盏清灯纸帐边。tóng lú shú huǒ nuǎn wú yān,yī zhǎn qīng dēng zhǐ zhàng biān。
迟睡颇如除夜景,新阳方幸好晴天。chí shuì pǒ rú chú yè jǐng,xīn yáng fāng xìng hǎo qíng tiān。
诗成水阁梅堪折,信断山城雁不传。shī chéng shuǐ gé méi kān zhé,xìn duàn shān chéng yàn bù chuán。
莫待扁舟叙暌隔,归来身作紫微仙。mò dài biǎn zhōu xù kuí gé,guī lái shēn zuò zǐ wēi xiān。