古诗词

千叶黄梅歌呈王梦得张以道

张镃

笛声吹起南湖水,散作奇葩满园里。dí shēng chuī qǐ nán hú shuǐ,sàn zuò qí pā mǎn yuán lǐ。
被春收入玉照堂,不逐馀芳弄红紫。bèi chūn shōu rù yù zhào táng,bù zhú yú fāng nòng hóng zǐ。
一春开霁能几时,江梅正多人来稀。yī chūn kāi jì néng jǐ shí,jiāng méi zhèng duō rén lái xī。
光风屈指巳过半,赖有缃蕊森高枝。guāng fēng qū zhǐ sì guò bàn,lài yǒu xiāng ruǐ sēn gāo zhī。
今朝拄杖偏宜到,暖碧红烟染林草。jīn cháo zhǔ zhàng piān yí dào,nuǎn bì hóng yān rǎn lín cǎo。
悠然试就花下行,便有疏英点乌帽。yōu rán shì jiù huā xià xíng,biàn yǒu shū yīng diǎn wū mào。
细看宝靥轻金涂,密网粲缀万斛珠。xì kàn bǎo yè qīng jīn tú,mì wǎng càn zhuì wàn hú zhū。
一香举处众香发,幻巧更吐冰霜须。yī xiāng jǔ chù zhòng xiāng fā,huàn qiǎo gèng tǔ bīng shuāng xū。
叵罗盛酒如春沼,不待东风自开了。pǒ luó shèng jiǔ rú chūn zhǎo,bù dài dōng fēng zì kāi le。
呼童撼作晴雪飞,雪飞争似花飞好。hū tóng hàn zuò qíng xuě fēi,xuě fēi zhēng shì huā fēi hǎo。
上都赏玩争出城,日高三丈车马尘。shàng dōu shǎng wán zhēng chū chéng,rì gāo sān zhàng chē mǎ chén。
谁能摆脱热官与铜臭,肯学花底真闲人。shuí néng bǎi tuō rè guān yǔ tóng chòu,kěn xué huā dǐ zhēn xián rén。
时平空山老壮士,不得灭秦报君死。shí píng kōng shān lǎo zhuàng shì,bù dé miè qín bào jūn sǐ。
鸡鸣抚剑起相叹,梦领全师渡河水。jī míng fǔ jiàn qǐ xiāng tàn,mèng lǐng quán shī dù hé shuǐ。
吾曹耻作儿女愁,何如且插花满头。wú cáo chǐ zuò ér nǚ chóu,hé rú qiě chā huā mǎn tóu。
一盏一盏复一盏,坐到落梅无始休。yī zhǎn yī zhǎn fù yī zhǎn,zuò dào luò méi wú shǐ xiū。
无梅有月尤堪饮,醉卧苍苔石为枕。wú méi yǒu yuè yóu kān yǐn,zuì wò cāng tái shí wèi zhěn。
醒来明月别寻花,桃岸翻霞杏堆锦。xǐng lái míng yuè bié xún huā,táo àn fān xiá xìng duī jǐn。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

戏题重台梅

张镃

只将单萼缀层花,弱骨丰肌自一家。zhǐ jiāng dān è zhuì céng huā,ruò gǔ fēng jī zì yī jiā。
戴几朵来谁可称,宝钗双燕绿云斜。dài jǐ duǒ lái shuí kě chēng,bǎo chāi shuāng yàn lǜ yún xié。

咏千叶缃梅

张镃

巧留芳艳待春回,不受霜飙苦折摧。qiǎo liú fāng yàn dài chūn huí,bù shòu shuāng biāo kǔ zhé cuī。
应对群葩羞冷淡,数花并作一花开。yīng duì qún pā xiū lěng dàn,shù huā bìng zuò yī huā kāi。

咏千叶缃梅

张镃

忍冻拖筇月下看,烟笼繁影共汗漫。rěn dòng tuō qióng yuè xià kàn,yān lóng fán yǐng gòng hàn màn。
缃裘不是多重数,争奈清宵尔许寒。xiāng qiú bù shì duō zhòng shù,zhēng nài qīng xiāo ěr xǔ hán。

咏千叶缃梅

张镃

一枝深雪绽前村,冷落犹能役梦魂。yī zhī shēn xuě zhàn qián cūn,lěng luò yóu néng yì mèng hún。
况有堆林春万叠,传餐甘此度朝昏。kuàng yǒu duī lín chūn wàn dié,chuán cān gān cǐ dù cháo hūn。

咏千叶缃梅

张镃

光摇层蕊望晴花,谁把鹅黄染练纱。guāng yáo céng ruǐ wàng qíng huā,shuí bǎ é huáng rǎn liàn shā。
已是被香侵到骨,不须呼酒但烹茶。yǐ shì bèi xiāng qīn dào gǔ,bù xū hū jiǔ dàn pēng chá。

咏千叶缃梅

张镃

玉砌珠攒萼翠中,开时应是费东风。yù qì zhū zǎn è cuì zhōng,kāi shí yīng shì fèi dōng fēng。
临摹不著诗人手,剪彩徒劳蠹女工。lín mó bù zhù shī rén shǒu,jiǎn cǎi tú láo dù nǚ gōng。

残梅

张镃

雨丝吹冷透窗纱,忽忽东风管鬓华。yǔ sī chuī lěng tòu chuāng shā,hū hū dōng fēng guǎn bìn huá。
岂为梅残便无恨,草生时节胜看花。qǐ wèi méi cán biàn wú hèn,cǎo shēng shí jié shèng kàn huā。

玉照东西两轩有红梅及千叶缃梅未经题咏倒用前韵各赋五首

张镃

昔游尝到海中光,我与诸公各醉狂。xī yóu cháng dào hǎi zhōng guāng,wǒ yǔ zhū gōng gè zuì kuáng。
同向尘中三十载,朱颜应笑鬓丝长。tóng xiàng chén zhōng sān shí zài,zhū yán yīng xiào bìn sī zhǎng。

玉照东西两轩有红梅及千叶缃梅未经题咏倒用前韵各赋五首

张镃

虽嫌绿叶与青枝,入格依前自欠诗。suī xián lǜ yè yǔ qīng zhī,rù gé yī qián zì qiàn shī。
几向斜阳溪畔见,犹将桃杏误猜疑。jǐ xiàng xié yáng xī pàn jiàn,yóu jiāng táo xìng wù cāi yí。

玉照东西两轩有红梅及千叶缃梅未经题咏倒用前韵各赋五首

张镃

一粒丹砂换骨来,移根闻自浙东栽。yī lì dān shā huàn gǔ lái,yí gēn wén zì zhè dōng zāi。
市门古巷留遗迹,问讯仙翁定姓梅。shì mén gǔ xiàng liú yí jì,wèn xùn xiān wēng dìng xìng méi。

玉照东西两轩有红梅及千叶缃梅未经题咏倒用前韵各赋五首

张镃

海棠曾把比朝眠,妃子妆慵玉镜前。hǎi táng céng bǎ bǐ cháo mián,fēi zi zhuāng yōng yù jìng qián。
若似此花颜色好,定教天宝画师传。ruò shì cǐ huā yán sè hǎo,dìng jiào tiān bǎo huà shī chuán。

玉照东西两轩有红梅及千叶缃梅未经题咏倒用前韵各赋五首

张镃

方诸台耸日边云,望拜青童上相君。fāng zhū tái sǒng rì biān yún,wàng bài qīng tóng shàng xiāng jūn。
侍女百千皆绛服,恰如檐外树纷纷。shì nǚ bǎi qiān jiē jiàng fú,qià rú yán wài shù fēn fēn。

余以雪牡丹歌呈诚斋回柬云只得籍没是兵家不传之妙谓不和答也又尝以来日立夏问诚斋所谓风月库中当作何措置蒙绝句示报因次韵致谢并破前说云

张镃

春风欲去难留住,措置无如信野人。chūn fēng yù qù nán liú zhù,cuò zhì wú rú xìn yě rén。
但解有诗随手和,自然日日是青春。dàn jiě yǒu shī suí shǒu hé,zì rán rì rì shì qīng chūn。

任道源转示玉艳亭探梅诗卷未暇属和闰月十一日偶自北山塔院过亭下枝间已花因次元韵三首

张镃

因花不作等闲来,屐印苔纹酒便回。yīn huā bù zuò děng xián lái,jī yìn tái wén jiǔ biàn huí。
明日窗前追昨梦,似逢姑射不逢梅。míng rì chuāng qián zhuī zuó mèng,shì féng gū shè bù féng méi。

任道源转示玉艳亭探梅诗卷未暇属和闰月十一日偶自北山塔院过亭下枝间已花因次元韵三首

张镃

细看孤标迎腊瘦,争如繁艳遇春酣。xì kàn gū biāo yíng là shòu,zhēng rú fán yàn yù chūn hān。
古来节士功名薄,剩欲裁诗问水南。gǔ lái jié shì gōng míng báo,shèng yù cái shī wèn shuǐ nán。