古诗词

夜坐放歌书兴

张镃

列星光芒远近同,天河横来压孤篷。liè xīng guāng máng yuǎn jìn tóng,tiān hé héng lái yā gū péng。
溪容一碧看未尽,转入客子诗筒中。xī róng yī bì kàn wèi jǐn,zhuǎn rù kè zi shī tǒng zhōng。
筒中满贮千张纸,一路山川供役使。tǒng zhōng mǎn zhù qiān zhāng zhǐ,yī lù shān chuān gōng yì shǐ。
古来霅水足高人,吾宗首说元真子。gǔ lái zhà shuǐ zú gāo rén,wú zōng shǒu shuō yuán zhēn zi。
都缘抱负经济才,有口挂壁常懒开。dōu yuán bào fù jīng jì cái,yǒu kǒu guà bì cháng lǎn kāi。
樵青渔童与共载,大胜俗侣成群来。qiáo qīng yú tóng yǔ gòng zài,dà shèng sú lǚ chéng qún lái。
可怜当时只名重,野鹤乘轩失威凤。kě lián dāng shí zhǐ míng zhòng,yě hè chéng xuān shī wēi fèng。
虽闻肖像登九重,收奖空言亦何用。suī wén xiào xiàng dēng jiǔ zhòng,shōu jiǎng kōng yán yì hé yòng。
过五百年孙更痴,布裘棕屩骨格宜。guò wǔ bǎi nián sūn gèng chī,bù qiú zōng juē gǔ gé yí。
特来乃祖旧游处,三叫庶几亲见之。tè lái nǎi zǔ jiù yóu chù,sān jiào shù jǐ qīn jiàn zhī。
见之不见俱莫问,人生只合将闲论。jiàn zhī bù jiàn jù mò wèn,rén shēng zhǐ hé jiāng xián lùn。
倘来簪绂付儿嬉,圣贤用晦初未闷。tǎng lái zān fú fù ér xī,shèng xián yòng huì chū wèi mèn。
拍舷还望星与河,此身或是张志和。pāi xián hái wàng xīng yǔ hé,cǐ shēn huò shì zhāng zhì hé。
一杯更醉投床睡,明日歌声犹震地。yī bēi gèng zuì tóu chuáng shuì,míng rì gē shēng yóu zhèn dì。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

看雁

张镃

晓晴群雁欲何之,正是青天似纸时。xiǎo qíng qún yàn yù hé zhī,zhèng shì qīng tiān shì zhǐ shí。
横斜数行有声字,服杀虚空解作诗。héng xié shù xíng yǒu shēng zì,fú shā xū kōng jiě zuò shī。

得家书

张镃

北堂萱独雁行疏,旅梦通宵只敝庐。běi táng xuān dú yàn xíng shū,lǚ mèng tōng xiāo zhǐ bì lú。
未暇拆封忙唤仆,先将安否问何如。wèi xiá chāi fēng máng huàn pū,xiān jiāng ān fǒu wèn hé rú。

得家书

张镃

玉塞金河阻去程,醉中尝梦赋西征。yù sāi jīn hé zǔ qù chéng,zuì zhōng cháng mèng fù xī zhēng。
天时不与人心合,独守寒窗数雁声。tiān shí bù yǔ rén xīn hé,dú shǒu hán chuāng shù yàn shēng。

得家书

张镃

风沙来往稻粱谋,江北江南一岁遒。fēng shā lái wǎng dào liáng móu,jiāng běi jiāng nán yī suì qiú。
非为红楼断消息,待梅暗候自清愁。fēi wèi hóng lóu duàn xiāo xī,dài méi àn hòu zì qīng chóu。

春日

张镃

银叶煎香细雨声,竹阴行处药花明。yín yè jiān xiāng xì yǔ shēng,zhú yīn xíng chù yào huā míng。
麦光小楷临唐帖,更有人间第一清。mài guāng xiǎo kǎi lín táng tiē,gèng yǒu rén jiān dì yī qīng。

张以道归自甬东先饷土物两诗为谢

张镃

梨柿鱼盐来海上,殷勤持送与闲官。lí shì yú yán lái hǎi shàng,yīn qín chí sòng yǔ xián guān。
缘何似得千金赠,明日重亲语笑欢。yuán hé shì dé qiān jīn zèng,míng rì zhòng qīn yǔ xiào huān。

张以道归自甬东先饷土物两诗为谢

张镃

红满芙蓉菊满黄,连朝衰病负秋光。hóng mǎn fú róng jú mǎn huáng,lián cháo shuāi bìng fù qiū guāng。
乘除自此无忧恼,醉赏家园一万场。chéng chú zì cǐ wú yōu nǎo,zuì shǎng jiā yuán yī wàn chǎng。

春云

张镃

松边寒彩过前山,松下铺毡坐不还。sōng biān hán cǎi guò qián shān,sōng xià pù zhān zuò bù hái。
泽物为霖休自苦,且来相伴约斋闲。zé wù wèi lín xiū zì kǔ,qiě lái xiāng bàn yuē zhāi xián。

夜坐因观杨伯虎和春字韵诗偶成五绝再寄

张镃

挑尽灯花夜未眠,清寒浑忘是春天。tiāo jǐn dēng huā yè wèi mián,qīng hán hún wàng shì chūn tiān。
霜侵绿鬓张居士,空坐书帏三十年。shuāng qīn lǜ bìn zhāng jū shì,kōng zuò shū wéi sān shí nián。

夜坐因观杨伯虎和春字韵诗偶成五绝再寄

张镃

案上因翻简铁堆,亲朋何日和诗回。àn shàng yīn fān jiǎn tiě duī,qīn péng hé rì hé shī huí。
高怀剩得清闲力,满纸溪山秀色开。gāo huái shèng dé qīng xián lì,mǎn zhǐ xī shān xiù sè kāi。

夜坐因观杨伯虎和春字韵诗偶成五绝再寄

张镃

往事追思重惨伤,相从常醉德勋堂。wǎng shì zhuī sī zhòng cǎn shāng,xiāng cóng cháng zuì dé xūn táng。
每登屺岵数鸿雁,老泪风前必数行。měi dēng qǐ hù shù hóng yàn,lǎo lèi fēng qián bì shù xíng。

夜坐因观杨伯虎和春字韵诗偶成五绝再寄

张镃

宦情侬自本来无,君亦琳宫暂逸居。huàn qíng nóng zì běn lái wú,jūn yì lín gōng zàn yì jū。
西华武夷俱绝胜,可教诗卷此时疏。xī huá wǔ yí jù jué shèng,kě jiào shī juǎn cǐ shí shū。

夜坐因观杨伯虎和春字韵诗偶成五绝再寄

张镃

苕霅从来著志和,子云宁久占烟波。sháo zhà cóng lái zhù zhì hé,zi yún níng jiǔ zhàn yān bō。
速归径上清班好,时过南湖伴浩歌。sù guī jìng shàng qīng bān hǎo,shí guò nán hú bàn hào gē。

寒食前一日西湖闲泛三首

张镃

艳红香白遍游人,花柳酣歌识太平。yàn hóng xiāng bái biàn yóu rén,huā liǔ hān gē shí tài píng。
野客独谙闲意趣,草烟空爱一川明。yě kè dú ān xián yì qù,cǎo yān kōng ài yī chuān míng。

寒食前一日西湖闲泛三首

张镃

骤暖悬知雨信浓,半阴台榭碧烘蒙。zhòu nuǎn xuán zhī yǔ xìn nóng,bàn yīn tái xiè bì hōng méng。
何心更敢携壶去,孤桨微吟尚未工。hé xīn gèng gǎn xié hú qù,gū jiǎng wēi yín shàng wèi gōng。